Đây là một tầng hầm tăm tối, ở mỗi ngóc ngách bày la liệt các dụng cụ thí nghiệm, không khí tràn ngập mùi của thuốc men, chất hóa học. Trên một cái bàn ba chân đàng có một đống giấy đã úa vàng trên mặt vẽ những phù văn thần bí khó hiểu.
Mao Hữu Tài lật lật một quyển sách được buộc chỉ (1) đã cũ nát, chốc chốc lại bốc một nắm hỗn hợp bột than củi và lưu huỳnh vẽ trên mặt đất một trận đồ, lát lát lại đến thiết thí nghiệm thêm chút nước cất hoặc muối công nghiệp(2) gì đó, nhìn bộ dáng có vẻ rất bận rộn. (zounghyu: (1) sách buộc chỉ là loại sách kiểu cổ thường thấy trong các phim chưởng của bọn Tàu; (2) muối công nghiệp thường là loại muối được khai thác ở các mỏ muối, muối công nghiệp khác muối chúng ta ăn ở chỗ trong muối không chỉ có NaCl mà còn có những kim loại nặng hoặc tạp chất linh tinh, muối công nghiệp là thành phần chính để sản xuất clo, kiềm…)
Đây không phải là nhà khoa học điên Frankenstein trong truyền thuyết chuyên nghiên cứu thí nghiệm phá hủy thế giới mà chỉ là một thanh niên tu chân chẳng biết làm gì khác.
Trong mắt người bình thường, tu chân là vớ vẩn, nhưng với Mao Hữu Tài thì đó là mục tiêu phấn đấu cả đời này.
Trong lòng Mao Hữu Tài có một bí mật nho nhỏ: tổ tiên Mao gia đều là người tu chân, họ để lại một quyển “Liên Hoa Bảo Điển” thần bí chỉ truyền nam không truyền nữ. Có điều, tổ tiên Mao gia chưa có người nào thành công chính thức.
Vào những năm cuối triều Minh, một tổ tiên Mao gia đã luyện Linh Lực Thiên (1) trong bảo điển có chút thành tựu, từ đó tinh lực tràn đầy, đêm ngự tám nữ, kết quả: thận suy mà chết. (zounghyu: (1) chữ Thiên trong cụm từ này không có nghĩa là “trời” mà là “sách” tương đương “phần/chương” trong sách, ví dụ Thiên/phần/chương thứ nhất, Thiên/phần/chương thứ hai…)
Những năm đầu nhà Thanh, một tổ tiên khác luyện Luyện Thể Thiên có chút thành tựu, nhất thời quá hưng phấn, bay thử, kết quả: nhảy từ vách núi cao chót vót xuống, tàn phế suốt đời.
Cuối thời Thanh, một tổ tiên khác luyện thành Đan Dược Thiên, bỏ nửa đời người luyện chế ra một viên thuốc giúp bất tử, nuốt vào, kết quả: trúng độc bỏ mình.
Giữa thời kì Dân Quốc, một tổ tiên luyện thành Phù Văn Thiên (1), tự cho là không gì không làm được, kết quả: vẽ ra một loại phù văn thần bí, dẫn sét đánh xuống cháy thành than tại chỗ…. (zounghyu: phù văn = lá bùa)
Thời gian như thoi đưa, đảo mắt đã đến thế hệ Mao gia thế kỉ 21, đi theo con đường của tổ tiên, giơ cao lá cờ tu chân, Mao Hữu Tài không chút do dự dấn thân vào sự nghiệp tu luyện Liên Hoa Bảo Điển vĩ đại.
Kỳ thật, nếu không có những tai nạn xảy ra với các vị tổ tiên, tích lũy từng chút kinh nghiệm, có lẽ Mao Hữu Tài cũng không tin tưởng chuyện tu chân này kia kia nọ, nhưng một ít chuyện bi thảm của tổ tiên lại là sự thúc dục và cũng là mê hoặc. Thử nghĩ xem, ai không mơ được phi thăng thành tiên, ai không muốn trường sinh bất tử chứ?
Cũng là cơ duyên xảo hợp, Mao Hữu Tài phát hiện một mảnh da thú mỏng như cánh ve trong một khe hở của Liên Hoa Bảo Điển, nó đương nhiên là thứ chưa có tổ tiên Mao gia nào tìm ra: Nguyên Thủy Thiên, và cũng từ đó lòng nhiệt tình tu chân của Mao Hữu Tài tăng cao chưa từng có, không còn khống chế bản thân được nữa, tất cả tinh lực đều dồn vào tu luyện và thí nghiệm Nguyên Thủy Thiên.
Chớp mắt đã mấy năm trôi qua, Mao Hữu Tài đối với Nguyên Thủy Thiên hiểu biết ngày càng nhiều, tiến bộ càng lúc càng nhanh, cuối cùng hắn cũng hiểu được ý nghĩa cuối cùng và thâm sâu nhất của Nguyên Thủy Thiên: Phi Thăng Chi Môn – cánh cửa phi thăng.
Mọi người đều biết, tu chân đến một trình độ nhất định là có thể phi thăng. Nhưng phi thăng kiểu này phải trải qua tu luyện dài dòng, chậm thì mấy trăm hoặc hơn ngàn năm, lâu thì có khi tới mấy ngàn năm. Chuyện này đối với con người chỉ sống được mấy chục năm mà nói còn không phải là nói đùa hay sao?
Nhưng Nguyên Thủy Thiên sẽ không giống như vậy, trải qua mười năm nghiên cứu cùng thực nghiệm, hiện tại Mao Hữu Tài chỉ cần vẽ chính xác Phù Văn Trận, lại dùng thêm linh lực yếu và thiếu đến đáng thương của hắn phối hợp với điện cao thế một ngàn ba trăm volt để khởi động, chỉ đơn giản như vậy hắn đã đạt đến cảnh giới mơ ước của người tu chân: phi thăng!
Trước kia khi con người chưa có máy bay và ô tô nên chuyện đi vòng quanh trái đất gần như là chuyện không thể, nhưng hiện nay đã có máy bay, không cần đến một ngày là có thể đạt được mục đích, cho nên có thể nói, chỉ cần có công cụ tiên tiến thì loại chuyện không có khả năng cũng trở nên cực kì dễ thực hiện, mà Nguyên Thủy Thiên chính là “máy bay” của Mao Hữu Tài.
- Còn thiếu một chút bột lưu huỳnh, than, thuốc súng…Ừm, xong rồi.
Mao Hữu Tài thở ra một hơi dài, một hơi này giống như đẩy áp lực ra ngoài khiến cả người hắn nhẹ nhàng thư thái, cực kì thoải mái.
Theo như chỉ dẫn trong Nguyên Thủy Thiên, phi thăng trận đồ đã hoàn thành, bước kế tiếp cần dùng linh lực và điện cao thế khởi động trận đồ.
- Hẹn gặp lại nhé trái đất… Hẹn gặp lại nhé quê hương thân yêu… Ha ha…
Một phút sau, một luồng ánh áng cực mạnh từ trong phù văn trận đồ phóng ra, tiếp đó Mao Hữu Tài biến mất trong hư không.
Ngày 23 tháng 11 năm 2009, bản tin buổi sáng: Rạng sáng lúc 1h12, một chùm ánh sáng từ một tầng hầm bỏ hoang của tiểu khu Trường Giang đột nhiên bắn thẳng lên trời kéo dài khoảng 3 phút. Theo nguồn tin cảnh sát, tầng hầm nêu trên đã bị phá hủy, viên cảnh sát phụ trách điều tra tìm được một bức di thư, người viết là một học sinh cấp ba, năm nay 18 tuổi, hắn viết mình đã phi thăng, đi đến tiên giới… Lập tức phía cảnh sát liền kêu gọi, từ nay các nhà xuất bản khi in loại sách về đề tài tu chân tốt nhất nên ghi dòng chữ “Không được bắt chước” để tránh thảm kịch lập lại………
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT