Chương 87: Hỗn Chiến
Về đến đồn công an, hắn cùng Naccy với 5 người nữa, được tập hợp tại một căn phòng họp, nước nôi đầy đủ tiện nghi, hắn nhấp một ngụm nước chè vừa được một anh cảnh sát rót, miệng chẹp chẹp, trà Thái Nguyên loại xịn sò, cục công an cũng chịu chơi phết.
“ Mấy đứa viết bản tường trình cho chú.”
Chú công an lúc nãy khen hắn nhảy đẹp bây giờ mặt nghiêm túc phát giấy bút cho cả đám.
Hắn là người thật thà có gì nói đấy, mọi tội lỗi đều đổ cho Naccy dụ dỗ hắn đi bar, bút trong tay như long như xà, 3 phút sau hắn đã viết xong một mặt giấy nộp lại cho chú công an vừa nãy.
Hắn cùng Naccy cũng không chơi đồ nên chú công an bảo gọi người nhà lên nộp tiền phạt rồi cho về.
Hắn nghe gọi người nhà thì lú luôn, gọi mẹ hắn lên thì có mà đến sáng mai, hắn xoa xoa cằm chỉ đành gọi cho cậu út, vì cậu ở dưới này quản lý công ty, chỉ thỉnh thoảng mới về nhà.
“ Alo, có chuyện gì mà nửa đêm rồi gọi cậu hả thằng cháu ?”
Cậu út nghe máy, hắn cười rồi nói.
“ Cậu đến công an Phường X đón cháu về với !”
Đầu bên kia im lặng một lúc tiếng cậu út mới nói.
“ Hở, công an phường X, mày làm gì mà bị xích cổ lại thế ?”
Hắn cười xấu hổ nói.
“ Cháu đi bay tí cho đời nó vui, ai dè công an kiểm tra hành chính thì bị bắt lại, cậu mau đến đón cháu về cái.”
Cậu út ờ ờ một tiếng rồi tắt điện thoại, Naccy ở bên cạnh hắn thì ngáp ngắn ngáp dài, sau đó gục luôn trên vai hắn mà ngủ thiếp đi.
15 phút sau cậu út mới đến nơi, mà điều làm hắn có chút ngạc nhiên là mấy ông công an thấy cậu út thì vui vẻ bắt tay nói chuyện các kiểu một lát rồi mới tiến hành thủ tục xuất chuồng cho hắn và Naccy. Hắn xoa xoa cằm phát hiện ra một chân lý của người thành công “ Quan hệ rộng, thì chắc chắn sẽ thành công.”
Bế Naccy ngủ gục lên xe của cậu út, bấy giờ cậu mới hỏi nhỏ.
“ Này con bé bên Mĩ mấy năm trước nó mò luôn qua đây với mày à ?”
Hắn gật gật đầu, cậu út bĩu môi, ánh mắt hiện lên sự ti tiện nhìn hắn.
Hắn giả vờ không nhìn thấy ánh mắt tràn đầy sự khinh bỉ của cậu, rồi sau đó lái xe về khách sạn, lấy đồ rồi trưng dụng luôn xe của cậu út, kêu tài xế trở hắn về nhà luôn, mai còn phải đi học.
Ngồi ê mông, còn phải làm cả gối ngủ cho Naccy, gần 2h sáng mới về đến nhà. Mở cổng ra con Đen nó đã quấn lấy chân hắn.
Hắn nói nhỏ.
“ Về chuồng ngủ đi.”
Cả nhà đã tắt hết điện, hắn không muốn mở cửa chính liền bế Naccy nhảy một cái lên tầng, ném Naccy lên giường rồi đắp cái chăn lên. Sau đó hắn về phòng của mình nhảy lên giường đắp chăn đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau uể oải thức dậy bởi tiếng chuông báo thức, mắt nhắm mắt mở đi vào nhà vệ sinh.
Mặc quần áo, soạn sách vở rồi lết cái thân xuống bếp, chị Lan đã úp cho hắn bát mì tôm trứng với rau cải, hắn há mồm húp vài cái đánh chén song bát mì mới thấy Naccy mò xuống.
“ Chào buổi sáng, HIM.”
Hắn gật gù, chờ Naccy ăn sáng xong, hai đứa mới chào mẹ hắn đang nhổ cỏ cho hoa rồi đi học.
Bởi vì có Naccy nên hắn vứt luôn con chiến mã vào xó, tậu luôn con 81 đài loan đi cho đỡ mệt.
Đội mũ nổ máy, vít ga phóng đi, trên đường nhìn những tà áo trắng của những học sinh khác hắn bùi ngùi trong lòng, khoảng thời gian học cấp 3 là những tháng ngày đẹp nhất thời học sinh, hồn nhiên cũng pha chút tình yêu ngây thơ.
Đến trường đi đến đâu, đám con trai khi thấy Naccy đều hú hét ầm ý, hắn bĩu môi nhìn bọn kia bằng ánh mắt khinh bỉ, toàn mấy thằng dã thú.
Hôm nay là thứ hai không thể thiếu được tiết chào cờ đầu tuần, tuy nhiên hôm nay hắn lại có chút cảm thấy tiết chào cờ nó như là tra tấn tinh thần vậy, hôm qua chú công an nói sẽ thông báo về nhà trường tuyên dương hắn một trận, hắn méo cả mặt, lần tới mà họp phụ huynh chắc chắn hắn phải trốn khỏi nhà một thời gian.
Tiếng thầy giám thị nói vào loa vang lên.
“ Sáng nay nhà trường vừa nhận được thông tin về hai em học sinh vi phạm pháp luật, chưa đủ 18 tuổi đến quán bar vui chơi, xin mời hai em, Trần Quốc Hưng, Naccy đứng dậy.”
Hắn cảm thấy mình nên cất cái mặt đi, đứng dậy cho mấy nghìn người nhìn cũng chẳng vẻ vang gì, lầm lũi đứng dậy dưới những ánh mắt hâm mộ của đám bạn cùng lớp, Naccy cũng đứng dậy.
Cả trường lập tức rơi vào hỗn loạn, toàn là những lời khen dành cho Naccy…vv.
“ Các em trật tự, nhà trường sẽ nghiên cứu xử lý đối với hai em….”
Sau đó là một tràng diễn thuyết, hắn bĩu bĩu môi, tự nhiên hắn cảm thấy lạnh cả người, liền đảo mắt tìm kiếm.
Hằng đang nhìn hắn bằng ánh mắt không mấy tốt đẹp, hắn chỉ biết gãi đầu lần này xem ra lại phải tốn nước bọt giải thích rồi.
45 phút chào cờ mà hắn cảm giác như một thế kỉ vậy, khi vừa kết thúc chào cờ, vừa cầm cái ghế nhựa lên bọn cờ hó trong lớp đã quành vai bá cổ hắn hỏi.
“ Ê thằng chó, đi bar tìm gái hả mày ?”
“ Không ngờ mày lại súc vật như thế !”
“ Lần sau đi thì nhớ rủ anh em, dell gì lại đánh lẻ với hot girl.
…
Mấy thằng cờ hó này dạo này đang kịch liệt tán tỉnh Naccy khi biết hắn với Naccy không có gì, mà có khi có gì thì mấy thằng cờ hó này cũng thọc gậy bánh xe, suốt ngày túm tụm lại chỗ hắn làm hắn phát bực chỉ muốn đem bọn kia đi chém đầu hết một lượt.
Cứ đến giờ ra chơi là cái lớp hắn trở nên kín chỗ, độ nóng của hot boy Lin, hot girl Naccy không hề giảm xuống mà càng ngày càng tăng, không ít mấy đứa nhà nhiều tiền lắm của đi học như đi chơi đã chuyển xuống lớp hắn học, bây giờ cái lớp đã 54 học sinh.
Hoa bánh kẹo, thư tình cứ bay ào ào xung quanh, Trần Quốc Hưng hắn được hưởng thơm lây, kẹo ăn ngập mồm mà không tốn tiền mua.
Giờ ra chơi giữa giờ hắn lọ mọ mò lên lớp Hằng, vừa lên đến cầu thanh một thân thể lùn lùn đã dơ ra cản trở hắn.
Linh mặt nhăn nhở nhìn hắn nói.
“ Bạn đi đâu đấy ? Tầng 2 không chào đón bạn đâu !.”
Hắn cười hì hì, Linh chắc cay cú mấy vụ bị hắn chơi xỏ.
“ Thì lên tìm bạn gái, ôm một cái cho đỡ nhớ.”
Hắn còn dang tay ra hướng về phía Linh nở một nụ cười, Linh vội lui ra sau tránh khỏi tay hắn.
“ Ơ tớ ôm một cái rồi tớ đi về.”
Linh lập tức chạy mất dép, hắn cười cười không thèm để ý đến mấy ánh mắt mang theo vũ khí hạn nhân quét lên người.
Ngó đầu vào cửa lớp C thấy Hằng đang cắm cúi viết viết cái gì đó, hắn ở dưới ánh mắt không chào đón của bọn con trai lớp C đi lại ngồi xuống cạnh Hằng cute.
Hằng ngẩng đầu lên nhìn hắn rồi bĩu môi nói.
“ Anh đi công tác vui vẻ nhỉ ?”
Hắn gãi gãi đầu xấu hổ nói.
“ Là chuyện ngoài ý muốn, anh đâu có muốn vậy.”
Hằng dơ tay túm lấy eo hắn vặn một cái, hắn méo mó mặt mày nhưng không giám kêu. Một lúc Hằng mới buông tay lườm hắn một cái sắc lẹm nói.
“ Anh mà còn nói dối em, thì lần sau biết tay đấy, hứ.”
Hằng tính tình dịu dàng ngoan ngoãn nhưng đôi khi lại nghịch ngợm, đây là điều hắn thích ở Hằng, nói chuyện một lúc thì tiếng trống vang lên hắn xoa xoa đầu Hằng rồi bỏ chạy trước khi bị hắn bắt được.
Hết tiết năm, hắn đủng đỉnh cất sách vở vào cặp đeo lên vai rồi cùng Naccy ra về.
Tên Lin mua luôn một căn nhà ở dưới chợ cách nhà hắn 1km nên cả 3 đi cùng nhau, hắn thì cũng không kì thị tên Lin như trước nữa, thấy tên Lin cũng khá biết điều, hắn còn tính đưa bản cải tạo Thái Dương Quyết cho tên Lin tu luyện.
Dắt xe ra đến cổng trường, thì thấy thằng Tuấn cùng đám hôm trước đã vây đánh thằng Lin. Hắn nhíu mày bọn này cũng quá là hổ báo, ông già thằng Tuấn về vườn rồi vẫn còn cứng cơ à.
Naccy cũng nhíu mày quay qua Trần Quốc Hưng nói.
“ HIM, đập cho bọn kia một trận đi.”
Hắn gật gù nói.
“ Đừng có giết người đó.”
Naccy cười tươi gật đầu, vậy là cả hai người nhảy vào góp vui, tên Lin cũng biết điều chỉ đánh bình thường không sử dụng sức mạnh nếu không dù có nhiều người hơn, trong trốc lát cũng bị nó hạ hết.
Trần Quốc Hưng hắn thì sử dụng những đòn đá teakwondo đẹp mắt mà đánh nhau, ở đây còn có nhiều người hắn tha hồ mà thể hiện.
Một cú đá cầu vòng đá chúng đầu một tên đầu trọc, làm tên đó “ hự “ một tiếng rồi ngã xuống ôm đầu rên rỉ.
Bên kia hơn 30 lúc đầu chỉ có 4 5 thằng vây đánh thằng Lin, khi thấy hắn cùng Naccy nhảy vào thằng Tuấn quát.
“ Đm thằng chó hôm trước mày cắn trộm tao, hôm nay bố đập chết mẹ mày, lên đập chết mẹ bọn kia cho tao.”
Đám còn lại hổ báo lao lên, bất quá nhằm hai thằng hắn cùng thằng Lin mà đánh còn về phần Naccy bọn kia chỉ dùng ánh mắt dâm dục nhìn, có tên nghĩ Naccy ngon ăn liền lao lên tính đụng chạm thì ăn ngay một đạp của Naccy vào mặt văng ra ngất luôn tại chỗ.
Ở bên ngoài học sinh hóng hớt túm tụm lại chỉ chỏ, bàn tán.
“ Đệt mợ, hai thằng kia cứng vl.”
“ Trâu bò, 2 thằng kia võ vẽ được đấy.”
“ Anh Lin, anh đẹp trai quá…yêu anh chết mất…l
Vvv…
Hắn dùng một đòn đá 720 độ đá thẳng mồm một thằng làm tên đó gục luôn, đột nhiên sau đầu hắn có gió hắn chỉ cười nhạt lách người qua một quên, ống tým sắt đập trượt qua đầu hắn, Trần Quốc Hưng vung chân tọng thẳng giày vào mặt thằng Tuấn vừa đánh lén, thằng Tuấn văng ra 1m nằm lê lết trên đất tay ôm mặt, máu mồm máu múi chảy tong tỏng.
“ Mày chơi lớn rồi đấy.”
Hắn nhếch miệng nói, thằng Tuấn này thật sự không biết tốt xấu, ông già nó về vườn rồi nó nghĩ nó muốn làm gì thì làm chắc, hôm nay đánh đấm thoải mái dù cho có công an đến thì hắn cùng thằng Lin chỉ là phòng vệ chính đáng bị bắt cũng là bọn kia.
Thằng Lin bên kia lúc này cũng ăn vài gậy, mắt đã đỏ lên ra đòn cũng hiểm hơn. Hắn nhìn về thằng đại ca ở bên ngoài thì nhận ra là thằng Thắng Bê, thằng này gọi là cố số có má ở cái huyện này chuyên bảo kê, lô đề cờ bạc đánh nhau.
Hắn hừ mũi, tối nay hắn gọi người đập cho thằng này một trận mới được, không đỡ sau này dây dưa lằng nhằng.
Vừa nghĩ vừa đánh, lộn nhào vài vòng làm màu chân đá liên tục, ăn cũng không ít gậy vào lưng, bất quá chẳng đủ gãi ngứa cho hắn.
Đột nhiên mấy thằng bạn hồi cấp 2, đám thằng Quang thằng Tiến mập gần 10 đứa không biết kiếm đâu gậy gộc từ đâu cũng lao vào, đám người kia quần ẩu Trần Quốc Hưng cùng Lin đã khó chơi bây giờ lại thêm đám thằng Quang chả mấy mà đứa gục đứa bỏ chạy.
Thằng Thắng Bê lúc này cũng nhảy ra quát.
“ Đ M chúng mày muốn chết hả, biết bố mày là ai không ?.”
Đám thằng Quang đánh bọn kia chùn bước, thấy thằng Thắng Bê nhảy ra cũng lui lại nhìn Trần Quốc Hưng.
Hắn bĩu môi thằng ngu kia nó tưởng nó là ai, một thằng nửa xã hội mà ra oai.
“ Đập.”
Hắn nhặt gậy lao lên, bọn thằng Quang cấp 2 đã theo hắn chiến bao lần nên liền hung hăng lao lên.
Thằng Thắng Bê cùng đám kia mặt tái lại mỗi thằng một hướng bỏ cả dép mà chạy, hắn nhếch mép khinh bỉ miệng chửi.
“ Toàn mấy thằng giang hồ mõm.”
Khi bọn kia chạy hết cả đám nhìn nhau cười ha ha, một thời oanh liệt cấp 2 lại tái hiện, hắn cười nói.
“ Ra quán đầu đường làm trận tổng kết.”
Thế là cả đám mặc kệ mấy thằng còn gục trên đất, lên xe phi ra quán nước đầu đường, hắn kéo luôn cả thằng Lin đi, dù gì thằng Lin cũng là nguyên nhân sâu xa dẫn tới hỗn chiến, đẹp trai quá cũng khổ, để thằng Lin trả tiền nước.
Ra quán gọi nước ngọt cả đám lại ba hoa khoe khoang, thằng nào cũng tự nhận một mình cân 4 5 thằng.
“ Chúng mày thấy không, 1 mình tao đánh gục 6 7 thằng.”
Thằng Tiến mập tu cốc nước xong phồng mồm nói, cả bọn dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn thằng Tiến mập, trên mặt còn nguyên dấu tay, không biết bị thằng nào nó vả cho in nguyên cái dấu tay 5 ngón trên mảng thịt mỡ, bây giờ lại quay ra chém gió quả thật là da mặt dày.
Cả đám trò chuyện vui vẻ chỉ có tên Lin và Naccy là không nói gì, mà mấy thằng súc vật cứ thỉnh thoảng lại nhìn Naccy rồi e thẹn quay đầu đi, hắn thì dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn lũ bạn.
“ Đại Ka , thằng Thắng Bê nó máu mặt lắm, sợ nó nhớ mặt đánh lẻ trả thù ấy.”
Thằng Chung đệ ruột từ lớp 6 của hắn nói, hắn bĩu môi nói.
“ Yên tâm, Đại Ka mày gọi người rồi, đảm bảo thằng đó từ giờ hết ho he.”
Cả bọn dơ ngón cái lên về phía hắn, chúng nó là bạn từ hồi cấp 2 có đứa còn là từ hồi mẫu giáo của hắn, biết không ít về nhà hắn, bố mẹ chúng nó đều vào làm việc ở các sản nghiệp của SG, hắn coi đám này như người nhà vậy, kiếp trước hắn không có khả năng, nhưng kiếp này đã khác về mặt tài chính hắn không trực tiếp đưa cho bọn nó, nhưng gián tiếp giúp đỡ gia đình chúng nó cũng không khác gì mấy.
Bất quá những thứ liên quan đến tu luyện hắn lại không muốn cho đám chúng nó tiếp xúc, một khi đã dẫn thân vào con đường tu luyện thì chắc chắn sẽ phải tranh đấu giết chóc, tài nguyên dị bảo tu luyện không phải là rau dưa bán ngoài chợ.
Hắn muốn chúng nó sống bình an một đời.
Chương 88: Cảm Ngộ
Ngồi một lúc cả lũ ra về, hơn chục chiếc xe nối đuôi nhau lao đi trên đường, hắn gọi điện cho mẹ báo không về nhà ăn cơm mà phi xe qua nhà Hằng luôn, hôm nay mẹ Hằng đi ăn cỗ Hằng nói với hắn từ sáng trưa về nhà Hằng ăn cơm, nhưng bây giờ có cả Naccy hắn chỉ đành dẫn đi theo.
Vừa mở cổng vào nhà, Hằng đã đứng ở cửa vẻ mặt lo lắng, vừa thấy hắn cùng Naccy đi vào liền chạy lại.
“ Anh lại đánh nhau hả ?”
Hắn gật gật đầu, tay đưa lên méo hai cái má của Hằng cười cười.
“ Anh suốt ngày đánh nhau.”
Hằng bĩu môi mắng hắn, Naccy ở bên cạnh trề môi nói.
“ Anh anh em em, hai người bớt bớt lại dùm.”
Hắn quay lại xoa xoa đầu Naccy nói.
“ Gato hả ?”
Naccy gạt tay hắn ra, đi vào nhà nằm luôn ra bộ ghế xô pha, bấy giờ mới nói.
“ Hứ, tớ mà muốn thì đầy người xếp hàng quanh trái đất mấy vòng.”
Hắn bĩu bĩu môi, Hằng kéo hắn vào nhà, rồi cả 3 dọn cơm ăn, bữa cơm cả 3 người cười hố hố, vui vẻ nói chuyện. Ăn xong thì hắn bị hai cô nàng bắt rửa bát còn hai nàng rủ nhau lên phòng.
Hắn nhìn đống bát đũa thở dài, phận trai mười hai bến nước mà, rửa xong đống bát tính chạy lên phòng xem hai cô nàng kia làm gì nhưng cửa khoá trái, hắn gọi thì hai nàng không thèm để ý đến, bất đắc dĩ hắn đành xuống nhà, nằm ườn ra ghế lôi điện thoại ra rủ mấy thằng đệ làm vài ván Liên Quân đốt thời gian.
Hắn cầm tướng tủ Nakroth, múa vài đường cơ bản team bạn tan nát, với kinh nghiệm của một thách đấu hắn kéo mấy thằng đệ từ đồng 5 lên bạc 1 một cách ngoạn mục.
“ Đi học thôi anh !”
Hằng với Naccy đi xuống nói, hắn gật gù cất điện thoại, chiều nay có tiết học quốc phòng cả khối 10. Hai cô nàng kia không biết có gì với nhau không mà dính lấy nhau, Naccy ngồi sau còn thò tay ôm eo Hằng, hắn một mình đi sau mà giận tím mặt, hắn nghi ngờ hai cô nàng này Bách Hợp, mặt hắn lại càng khó coi hơn, miệng lẩm bầm.
“ Không khéo lại mất người yêu như chơi.”
Đến trường hai cô nàng không thèm để ý đến hắn đã kéo nhau đi đâu mất bỏ mặc hắn bơ vơ một mình, hắn thở dài đành lủi thủi đi ra sân thể dục đằng sau, thấy cũng khá đông người, đảo mắt một hồi tìm kiếm mắt hắn sáng lên đi lại chỗ Trang đang ngồi ngẩn ngơ một mình dưới gốc cây Sà Cừ.
“ Hù.”
Hắn hù một cái làm Trang giật nảy mình, quay lại nhìn.
“ Hưng làm Trang tí vỡ tim.”
Hắn cười cười ngồi xuống bên cạnh Trang.
“ Sao lại ngồi tự kỉ ở đây một mình vậy ?.”
Trang nhìn hắn rồi lại đưa mắt nhìn lên trời nói vu vơ.
“ Trang bị bệnh rồi.”
Hắn lú luôn, kiếp trước theo những gì hắn biết thì Trang không hề mắc bệnh gì cơ mà, chẳng lẽ kiếp này số mệnh thay đổi khi hắn trùng sinh sống lại đã ảnh hưởng đến số mệnh của Trang.
“ Trang bị bệnh gì ? Nói cho Hưng biết được không.”
Trang quay lại nhìn vào mắt hắn nói nhẹ nhàng.
“ Trang mắc bệnh tương tư.”
Trần Quốc Hưng ngẩn ra một lúc rồi cười phá lên, một lúc mới xấu hổ hỏi.
“ Thằng Cường hả ?”
Kiếp trước là thằng Cường với Trang yêu nhau, hắn lúc đầu mới biết hai người yêu nhau tâm trạng đi xuống một cách tồi tệ, mối tình đầu đơn phương lại vụt mất, tim cũng khá là đau đớn, thằng Cường thuộc thể loại Fuck Boy, yêu để chơi, chơi chán thì nó cũng bỏ đi tán con khác, từ đấy hắn cũng rất ghét những đứa tên Cường, đến kiếp này cũng bị ảnh hưởng, cấp 2 thằng Cường cũng bị hắn đấm không ít lần, đến giờ thằng Cường thấy hắn thì không dám vênh mặt, nó mà dám vênh hắn lại chả túm lấy đấm cho nhừ người.
Trang ngạc nhiên nhìn hắn, hắn tặc lưỡi thì ra kiếp trước Trang cũng bị vẻ ngoài đẹp trai cùng với cái miệng ba hoa của thằng Cường làm cho mơ mộng.
Trang nhìn hắn rồi mới cười nói.
“ Không biết sao Trang lại đi tâm sự với Hưng nữa ! Mà Hưng quả thật giống với ông thầy bói vậy, chuyện gì cũng biết.”
Hắn cười nhạt, nhìn trời nói vu vơ.
“ Hưng chỉ khuyên Trang một câu, nghe hay không thì tuỳ, thằng Cường nó chẳng phải loại tốt đẹp gì đâu.”
Trang nghe hắn nói xong chỉ trầm mặc không nói, hắn thì cảm nhận được Trang toả ra một tia khí tức không thích hắn, hắn cười nhạt đứng dậy đúc tay vào túi quần quay người đi chỉ để lại một câu.
“ Xin lỗi nhé.”
Khi yêu vào con người ta nó ngu muội cả cái đầu, hắn lắc đầu thở dài cảm thán cho người con gái mà hắn đã từng yêu đơn phương.
Đi lại chỗ đám bạn cùng lớp ngồi xem chúng nó tụ tập game, cả lũ cứ chửi ầm lên.
“ Thằng ngu nào đánh Kixi thế, cứ lao bướm vào con chim làm gì, mẹ nó chứ….vv”
Lắc đầu nhìn mấy con gà, hắn nhảy lên lan can ngồi một mình, nhớ lại những kí ức của hắn kiếp trước, là một thằng tự ti, tự tách mình ra khỏi tập thể, tính tình khá dị, 3 năm cấp ba chỉ có một thằng bạn khá thân chơi chung, cơ bản cũng vì hai thằng cùng hoàn cảnh gia đình nghèo khổ, sau khi học xong cấp 3 ra trường hắn cũng dần dần cô độc đi làm, không bạn bè, không gái gú, ngày đi làm, đêm về lại làm bạn với 4 bức tường.
Hắn bất giác nở một nụ cười tự giễu, trăm nay kiếp người liệu có được mấy ngày an yên vui vẻ.
Tâm cảnh của Trần Quốc Hưng từ từ lắng đọng, môi nhếch lên một nụ cười, rồi nhảy khỏi lan can. 14h bắt đầu vào học, mười mấy lớp xếp hàng nghiêm chỉnh, thầy giáo dạy quân sự tên Hiền, bắt đầu cho điểm danh từng lớp, dạy lý thuyết thực hành các bài từ hô khẩu lệnh, tập hợp….
Ngồi học 1 tiếng đồng hồ, sau đó thầy Hiền cho tất cả tự tiến hành luyện tập thầy đi đâu mất, thế là cả khối lớp 10 lộn xộn, mỗi lớp một góc ngồi tụ tập chơi bời, lớp chơi nhảy bậc, lớp ngồi chém gió, mấy thằng con trai thì mắt sáng lên tia gái lớp khác bàn tán.
Hắn thì tìm một bãi cỏ khá dày trên sân nằm ngửa mặt nhìn trời, miệng ngập một cọng cỏ.
Còn về phần thằng Lin và Naccy thì bị một đám vây lấy, chụp ảnh các kiểu.
Trần Quốc Hưng nhắm mắt hai tai cảm nhận những âm thanh ồn ào phát ra, từ từ hắn rơi vào một trạng thái không thể nói rõ. Hắn cảm giác như bản thân đang nằm ngoài tinh không vũ trụ vậy, xung quanh là các ngôi sao, các dải ngân hà hình xoắn ốc, những tinh cầu… hắn cảm giác tất cả vũ trụ có một loại năng lượng kì bí phát ra, không giống với bất kì loại năng lượng nào hắn biết, chỉ là cảm giác chúng tồn tại khắp nơi, không hình, không màu, không hề nhìn thấy. Chỉ có cảm giác mách bảo chúng tồn tại, Thiên Địa Vô Thượng Quyết bất giác tự vận chuyển, hắn đắm chìm trong cảm giác kì diệu không còn biết gì xung quanh.
Không biết qua bao lâu, hắn chợt mở bừng mắt miệng thều thào.
“ Đột phá, con mẹ nó chuyện này quá vô lý.”
Từ thân thể hắn một luồng khí tức không tự chủ bộc phá bắn ra xung quanh, Naccy và Lin cùng giật mình quay lại nhìn Trần Quốc Hưng đang nằm trên bãi cỏ, trong mắt hai người hiện lên vẻ kinh dị. Lin lầm bẩm nói “ Khí tức này cảm giác thật mạnh.”
Naccy thì vui vẻ chạy lại chỗ Trần Quốc Hưng, cúi xuống ngồi cạnh hắn hỏi nhỏ.
“ HIM, cậu đột phá sao ?”
Hắn cắn cắn cọng cỏ, trái tim cũng đập bình bịch đến nỗi sắp nhảy ra ngoài, đến chính bản thân hắn cũng không tin nổi bản thân lại đột phá một tầng cảnh giới đạt đến Luyện Khí Kỳ tầng 9. Nhắm mặt nội thị trong đan điền vòng xoáy linh lực màu trắng nhạt đã rộng hơn không ít, nồng độ linh lực cũng nồng đậm hơn.
Điều kì lạ nhất là lần đột phá này, hắn lại không đào thải chất độc bên trong cơ thể ra ngoài, cơ thể vẫn bình thường. Có lẽ liên quan đến cảm giác kì diệu lúc trước, hắn cố cảm nhận lại cảm giác vừa rồi nhưng lại thở dài bất đắc dĩ. Cảm giác kì diệu vừa rồi là thứ có thể ngộ không thể cầu.
“ Ừ, tớ vừa đột phá.”
Naccy nghe hắn nói thì mắt hiện lên ánh sáng hâm mộ, sau đó lại ỉu dìu xuống nói.
“ Tớ mấy năm rồi còn chưa đột phá đến tầng cuối cùng.”
Hắn cười nói.
“ Ai bảo với cậu đó là tầng cuối !”
Naccy vội kéo hắn ngồi dậy trợn mắt hỏi.
“ Phía sau Nguyệt Âm Quyết vẫn còn cảnh giới khác ?”
Hắn gật đầu, Nguyệt Âm Quyết mà Naccy đang tu luyện chỉ được xem như một bản thử nghiệm mà thôi, hắn mấy năm gần đây nghiên cứu sâu hơn về cơ thể người, kì kinh bát mạch, các huyệt vị…cũng đã cải tiến, nâng cấp hai loại công pháp Thái Dương Quyết, Nguyệt Âm Quyết lên một cấp bậc mới, cũng giống như hệ điều hành của điện thoại, nâng cấp bản mới thì tính năng cũng sẽ được thêm mới, tốc độ sẽ nhanh hơn.
“ Thứ cậu tu luyện chỉ là một bản thử nghiệm.”
Naccy nghe vậy hai mắt liền đỏ lên giận dỗi nói.
“ Hức…hức…thì ra cậu chỉ xem tớ như một vật thí nghiệm !”
Naccy vùng dậy bỏ chạy, hắn ú ớ ngẩn cả người, nhìn theo bóng dáng của Naccy chỉ biết thở dài, Naccy nói đúng hắn chỉ lợi dụng xem Naccy như một vật thí nghiệm cho công pháp của hắn. Hắn không biết công pháp của mình có gây nguy hại gì cho cơ thể hay không, chính vì vậy hắn không cho người thân của hắn tu luyện, chỉ khi nào hắn xác định công pháp sẽ không gây nguy hại hắn mới cho người nhà tu luyện. Không chỉ có Naccy những người tu luyện hai bộ công pháp hắn đều xem như là vật thí nghiệm, hắn ngẩng đầu nhìn trời tâm trạng vui vẻ khi đột phá tu vi đã biết mất, thay vào đó hắn tự hỏi chính bản thân mình phải chăng đã quá ích kỉ.
Trầm mặc một lúc hắn lắc đầu, trong mắt hiện lên quang mang sắc bén, nếu không đem lại lợi ích cho hắn thì không cần thiết phải giữ lại. Ánh mắt hắn nhìn theo bóng dáng tên Lin đuổi theo Naccy miệng nở một nụ cười nhạt.
Chương 89: Sát Thủ
Đến tối Naccy không quay lại, Trần Quốc Hưng chỉ đành về thẳng nhà luôn.
Mẹ hắn có hỏi hắn chỉ đáp qua loa nói Naccy có việc riêng đã đi xử lý.
Ăn tạm bát cơm xong hắn đi lên sân thượng, nằm lăn ra đất gối đầu lên tay, ánh mắt nhìn lên bầu trời âm u.Hắn tự hỏi chính bản thân mình có phải đã quá ích kỉ, chỉ vì mục đích của bạn thân mà không quan tâm đến những người khác.Hắn cho rằng bản thân hắn không hề sai, xã hội loài người cũng giống nhau cả thôi, ai cũng như vậy đều đặt lợi ích của bản thân lên hàng đầu, khi thứ lợi ích đã đủ rồi thì thứ cặn bã sẽ được thải ra cho những kẻ khác.Thở dài một hơi, hắn gạt bỏ tất cả suy nghĩ hỗn tạp trong đầu, suy nghĩ nhiều chỉ thêm đau đầu.Hắn ngồi dậy rồi xếp bằng tu luyện, hắn cần củng cố vững chắc cảnh giới vừa mới may mắn đột phá.
Ngồi tu luyện đến nửa đêm mắt hắn chợt mở ra, sau đó thân thể loé lên đã xuất hiện bên ngoài cổng nhà.Tên Lin liêu xiêu vịn vào một cái cây, toàn thân đầm đìa máu tươi, vừa thấy Trần Quốc Hưng xuất hiện tên Lin khó khăn nói.“ Cậu mau đi cứu tiểu thư, tôi xin cậu…cứu…”Hắn quát lên cắt lời tên Lin.“ Hướng nào ?”“ Tây.”Nói hết câu tên Lin đổ gục xuống đất ngất xỉu, hắn nhíu mày nhìn tên Lin sau đó thân thể loé lên lao nhanh về hướng Tây.Một lúc sau chị Lan xuất hiện đem tên Lin vào nhà chữa trị.Hắn vừa chạy, khí cảm vừa mở ra tìm kiếm bán kính 8km xung quanh, bắt được ba động khí tức hắn liền lao nhanh về hướng ba động.Trên đường đuổi theo ba động khí tức, hắn nhìn thấy thi thể của một người ngoại quốc, hắn dừng lại lật thi thể đã chết lên kiểm tra, lông mày lập tức nhíu chặt.
Trước ngực tên kia là một lỗ máu xung quanh vết thương còn có vết cháy xém, đây hẳn là kẻ đuổi theo truy sát tên Lin, nhưng bị tên Lin đánh chết.Nhìn xung quanh, bãi cỏ cùng cây cối cũng bị tàn phá, hắn đoán tên Lin cũng phải dốc hết vốn liếng mới giết được kẻ này.
Lật cổ tay thi thể lên, ở cổ tay thi thể có xăm một hình đầu lâu màu đỏ.Nhìn thấy hình xăm đầu lâu màu đỏ, Trần Quốc Hưng lầm bầm.“ Huyết Khô Lâu.”Huyết Khô Lâu là một tổ chức sát thủ hàng đầu hiện nay, chủ yếu hoạt động ở Châu Âu, buôn lậu, ám sát, mua bán nội tạng….hầu như các mảng tối của thế giới ngầm đều xuất hiện bóng dáng của tổ chức Huyết Khô Lâu, kẻ đứng đầu của tổ chức được gọi là Huyết Ma Thần, một trong 10 vị sát thủ đứng đầu bảng danh sách Siêu Sát Thủ Thế Giới.
Không ai biết mặt thật của Huyết Ma Thần, nếu mà có kẻ nhìn thấy thì chỉ có thể là người chết.Hắn tặc lưỡi, không ngờ gia tộc nhà Naccy lại có kẻ thù lớn như vậy, gia tộc hàng đầu thế giới cũng không khiến Huyết Khô Lâu khiếp sợ, có lẽ Naccy qua Việt Nam đã bị bọn chúng đánh hơi được.Nghĩ tới đây hắn đoán việc Naccy ở nhà hắn cũng bị bọn chúng biết, có lẽ bọn chúng định tối nay sẽ gia tay ở nhà hắn, nhưng biến cố lại sảy ra, Naccy lại tức giận bỏ ra ngoài, càng thuận lợi cho bọn chúng gia tay.
Hắn thở dài một hơi xem ra chuyện này sẽ cực kì phiền phức, vung tay một cái khí hoả bùng lên sau đó hắn ném về phía thi thể.Cách hắn khoảng 10km ở một khu rừng có mấy thân ảnh đang đánh nhau.Hắn khi đến gần cách 2km thì ẩn đi toàn bộ khí tức của bản thân lại, hắn tự tin về công pháp hắn tu luyện, năng lực ẩn khí tức trên trái đất này không có mấy người có thể phát hiện.Khi đến nơi hắn nhíu chặt mày nhìn qua hai thân ảnh đang đánh nhau trên mặt sông, nơi này là hạ lưu của con sông cạnh nhà hắn, hai người một người đàn ông ngoại quốc tầm 50 cơ bắp cuồn cuộn, nhìn qua thì có vẻ chậm chạp nhưng tốc độ lại nhanh đến biến thái, đang rằng co với người đàn ông cơ bắp là một người phụ nữ đầu tóc bạc trắng không nhìn ra tuổi nhưng có lẽ cũng xấp xỉ với người đàn ông cơ bắp, thân thể nhẹ nhành lơ lửng trên mặt nước.Hắn nhìn hai kẻ này trong lòng xoắn tít lại, đây mới thực sự là cường giả ở địa cầu.
Cả hai đều là siêu phàm giả, người đàn ông cơ bắp có khả năng khống chế công kích bằng những viên bi sắt to bằng nắm đấm, hắn thấy người đàn ông kia có vẻ giống với tướng Jina trong Liên Quân vậy, còn về người phụ nữ tóc trắng công kích bằng những chiếc lông vũ màu trắng.Hắn đoán người phụ nữ rất có thể thuộc bộ tộc Thiên Sứ thần bí.“ Huyết Hộ Pháp, không ngờ các ngươi lại phá bỏ quy tắc mà ra tay với Tiểu Thư.”Người phụ nữ tóc trắng muốn thoát khỏi người đàn ông nhưng không thể, bị áp sát không thể thoát.“ Lauddi ta vẫn giữ quy tắc, ta chỉ ngăn cản ngươi chứ không có tấn công.”Những viên bi sắt hoá thành những vệt hắc quang quấn quanh người phụ nữ, hai người đánh nhau kịch liệt, kình khí bắn ra mặt nước cũng nổ lên tiếng ầm ầm văng tung toé, đến ngay cả những con cá nhỏ cúng bị kình lực toả ra đánh chết nổi đầy mặt nước.Ở bên kia Naccy bị hai người một người đàn ông cùng một người phụ nữ hợp công, trên người Naccy cũng nhuộm đỏ máu bởi những vết kiếm do hai người kia lưu lại.“ Cô bé chỉ trách lão già của cô, đã phá đám mối làm ăn của bọn ta, chịu chết đi cô bé.”Cô gái vung kiếm lên càng ngay hơn, Naccy trong tay là một thanh kiếm kiểu cổ điển đặc trưng của Châu Âu, dơ lên chật vật đánh trả.“ Ana cô đừng làm tổn thương lên khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy, tôi còn muốn cùng cô ta lăn lộn một hồi vui vẻ đấy.”Tên còn lại nở một nụ cười dâm đãng dừng lại đứng nhìn, đưa kiếm của mình lên liếm liếm máu còn dính trên kiếm, vẻ mặt hiện lên sự hưởng thụ.Đột nhiên, một giọng nói vang lên làm cả 3 người giật mình.“ Hẳn là ngươi cũng nên cho ta lăn lộn cùng ngươi !”Tên kia nhìn Trần Quốc Hưng đi đến vẻ mặt đầu tiên là giật mình sau đó cười phá lên.“ Ha ha thì ra là tên sâu kiến nhà ngươi, lẽ ra hôm nay bọn ta định tàn sát cả nhà ngươi cùng con nhỏ kia, nhưng thật không ngờ con nhỏ kia lại đi ra ngoài ,bây giờ ngươi lại mò tới đây tìm chết, vậy để ta cho cả nhà ngươi xuống dưới đó làm bạn với nhau !”Trần Quốc Hưng nhếch miệng nói.“ Vậy sao !”Cô gái đang công kích Naccy chợt hét lớn.“ Zoha cẩn thận.”Lời vừa dứt thì tên Zoha khựng lại, mắt mở lớn như chuyện cực kì kinh khủng diễn ra.Hắn nở một nụ cười nhạt quay lại nhìn cô gái kia, bấy giờ thân thể tên Zoha đột nhiên chẻ đôi người thành hai mảnh đổ gục sang hai bên.“ Không…không…thể…nào…”Cô gái kia nhìn hắn miệng lắp bắp nói, hắn từ từ đi đến phía cô gái trên miệng treo một nụ cười nói.“ Người của Huyết Khô Lâu tại sao lại sợ hãi như vậy cơ chứ, không phải các người cũng đã làm ra không ít chuyện như vậy hay sao, bây giờ lại sợ.
ha…ha…ha…nực cười.”“ Phựt “ cô gái kia lập tức bị một kiếm đâm xuyên từ phía sau, hai mắt trợn trừng không cam lòng rồi từ từ đổ gục xuống.Naccy nhìn hắn chằm chằm một lúc rồi hỏi.“ Tại sao phải cứu tớ, hay chỉ để cho một vật thí nghiệm của cậu không chết đi ?”Hắn thở dài nhìn Naccy, lắc đầu nói.“ Lợi dụng, tớ thiếu kẻ để có thể lợi dụng hay sao, tớ xem cậu như một người bạn cần sự giúp đỡ, tớ mới đem công pháp cho cậu tu luyện, tuy nó chưa hoàn chỉnh nhưng tớ chắc chắn sẽ có một ngày nó sẽ hoàn chỉnh, thậm chí là hoàn hảo.
Cậu sinh ra trong gia tộc bậc nhất thế giới, thứ cậu gánh vác không phải chỉ của riêng mình, còn là gánh vác rất nhiều kì vọng của những người khác.
Hazz tớ xem cậu là một người bạn, sự giúp đỡ của tớ chỉ có thể như vậy.”Naccy hai mắt đấm lệ nhìn hắn, hắn mỉm cười biết những lời nói của mình đã có tác dụng.
Naccy mỉm cười thân thể lập tức đổ gục xuống, hắn loé lên ôm lấy thân thể Naccy nhìn khuôn mặt xinh đẹp bây giờ đã tái nhợt không có một tia huyết sắc, trong lòng hắn sát khí nổi lên, kẻ dám tổn thương tới những người bên cạnh hắn chỉ có một kết quả.“ Chết.”Hắn rút thanh kiếm đang cắm ở thi thể cô gái lên vung một cái chém về hướng người đàn ông cơ bắp.Hai người bên kia phát hiện ra tình huống bên này cũng đã dừng tay, người đàn ông cơ bắp lúc này rít lên bằng tiếng Anh.“ Dám giết người của Huyết Khô Lâu, ta sẽ giết cả nhà ngươi.”Chưa nói hết câu cả người đã khựng lại, những viên bi sắt bay xung quanh cơ thể đột ngột dừng lại rơi xuống, sau đó cả người đàn ông cơ bắp cháy bùng lên một ngọn lửa, ngã xuống sông nhưng ngọn lửa trên người vẫn không tắt, từ từ biết mất vào lòng sông.Khí hoả bùng lên hoá thành hai khối cầu lửa lao về phía hai thi thể trên nằm trên đất, hắn nheo mắt nhìn người phụ nữ tóc trắng nói.“ Đừng có cố thêm một lần nữa xâm nhập vào nhà của ta, nếu không ngươi sẽ chết.”Sau đó hắn bế Naccy biến mất vào trong bóng đêm, đằng sau lưng người phụ nữ nhìn xuống lòng sông miệng lẩm bẩm.“ Sức mạnh này thật quá kinh khủng.”Hắn bế Naccy về phòng rồi giao cho chị Lan đi sử lý vết thương, hắn đi ra sau vườn chọn vào loại dược liệu hắn trong mấy năm tìm kiếm được, có công dụng chữa thương mang vào rồi giã ra, trộn lại với nhau đem lên đắp vào vết thương đã được chị Lan sử lý của Naccy và Lin.Đắp thuốc xong cho hai người bấy giờ chỉ Lan mới lạnh lùng hỏi.“ Những kẻ đó rất mạnh sao ?”Hắn cười nhạt, đúng là rất mạnh nếu so với đám Naccy nhưng đối với hắn thì chỉ có tên cơ bắp có dị năng điều khiển sắt, là có chút ý tứ.“ Đừng dời khỏi mẹ em nửa bước, trong tương lai rất có thể sẽ có chuyện sảy ra.”Chị Lan lạnh lùng gật đầu rồi quay người về phòng, Hắn ngồi xuống nhìn Naccy miệng thở dài, hắn gần đây mới phát hiện những lần thở dài của hắn càng ngày càng nhiều hơn.
Có được sức mạnh nhưng cũng không phải mọi chuyện đều sẽ sảy ra theo ý mình, có những chuyện hắn chỉ biết bất đắc dĩ, lắc đầu thở dài.Nắm lấy tay của Naccy chuyền vào linh lực kiểm tra thương thế bên trong, những vết thương ở bên ngoài đốt với những kẻ tu luyện nó không đáng nhắc đến, chỉ có những vết thương chí mạng mới ảnh hưởng, nhưng nội thương bên trong thì dù chỉ là vết thương nhẹ cũng cực kì nghiêm trọng đối với tu luyện.Linh lực của hắn đi khắp thân thể Naccy, 10p sau hắn mới nhẹ nhõm thở ra một hơi.
Naccy chỉ là sử dụng quá độ Âm Lực dẫn đến khô kiệt cơ thể, không ảnh hưởng gì nhiều, còn mấy vết thương ngoài ra thì chỉ khoảng nửa tháng là khỏi.Bấy giờ hắn mới nhìn qua tên Lin, vết thương của tên này nghiêm trọng hơn Naccy, việc vận dụng Dương Lực quá mức đã phá huỷ gần hết kinh mạch bên trong cơ thể, còn ảnh hưởng tới sinh mệnh.
Mỗi con người hay vật thể sống đều có năng lượng sinh mệnh khác nhau, sinh mệnh năng lượng mạnh thì khả năng sống sót càng cao, và ngược lại sinh mệnh năng lượng thấp thì sẽ rất nhanh sẽ chết.Hằn trầm tư, tên Lin bây giờ xem như đã là một phế nhân, nếu muốn tu luyện lại từ đầu thì còn phải xem ý chí nghị lực đến đâu, mà điều quan trọng nhất vẫn là phải xem ý trời.Nếu hôm nay tên Lin không chạy về cầu cứu hắn có lẽ Naccy sẽ chết, Lúc đó hắn sẽ có một tia day dứt trong lòng, điều đó ảnh hưởng rất nhiều đến việc tu luyện của hắn sau này.Hắn khẽ tặc lưỡi quyết định giúp đỡ tên Lin một phen, vì không quản đến nguy hiểm tính mạng của mình mà lo lắng cho người khác, dù biết rằng tên Lin là quan hệ chủ tớ với Naccy.Hắn ngồi xuống xếp bằng rồi đặt tay lên đầu tên Lin, linh lực từ từ tuôn ra chạy vào trong cơ thể tên Lin, linh lực làm cầu nối, nối liền những chỗ bị đứt từ từ lành lại..