Khi cả hai ở hiện đại.
***
Bạch Cẩm Thành tắt nước, quấn đại một chiếc khăn tắm rồi bước ra bên ngoài. Hơi nước bốc lên từng tầng khiến cho hắn càng trở nên quyến rũ. Cơ bụng tám múi rắn chắc cùng lồng ngực nảy nở khiến cho bao cô gái phải đổ gục.
Hắn lau mái tóc đang nhỏ nước của mình, chậm rãi bước vào phòng ngủ. Trên giường có một người đang nằm, hơi thở đều đều chứng tỏ đã chìm vào giấc ngủ say. Lồng ngực phập phồng, miệng lẩm bẩm không biết lại đang mơ phải cái gì.
Bạch Cẩm Thành vứt chiếc khăn đang lau đầu sang bên cạnh, nhẹ nhàng ngồi xuống giường. Hắn mỉm cười dịu dàng, bàn tay vươn ra vuốt nhẹ lên khuôn mặt của say ngủ của Lạc Viêm Chi.
Bàn tay trượt từ sườn mặt tới đôi môi đang hơi hé ra của cậu, bờ môi mềm mại, lúc hôn chắc chắn còn mềm hơn. Lạc Viêm Chi mím môi theo bản năng, sau đó vô thức cọ vào luồng nhiệt nho nhỏ đang chạm vào mình.
Vẻ mặt Bạch Cẩm Thành dịu đi, hắn cúi đầu hôn đến đôi môi đó, nhân lúc cậu không có năng lực kháng cự mà tách hàm răng ra luồn đầu lưỡi của mình vào.
Cuốn lấy đầu lưỡi bị động của cậu, hắn không ngừng mút lấy nó, khuấy đảo khiến cho nước bọt tràn ra ngoài. Lạc Viêm Chi khó thở rên nhẹ, mi mắt cũng rung lên.
"Anh." Bạch Cẩm Thành khẽ nói nhỏ vào tai cậu. "Viêm Chi."
Thấy Lạc Viêm Chi vẫn không có dấu hiệu tỉnh dậy, hắn nhếch môi, bàn tay sờ soạng vén quần áo của cậu lên. Lạc Viêm Chi mặc một lớp áo mỏng, quần cũng rộng dễ dàng để người ta làm chuyện xấu xa.
Bạch Cẩm Thành không hề khách khí mà gẩy đầu ngực của Lạc Viêm Chi, đôi môi mơn trớn lên vùng cổ nhạy cảm. Chưa hết, hắn còn trượt tay xuống dưới, phủ lên dục vọng còn đang ngủ say của cậu mà xoa nắn.
Kích thích ập tới như sóng xô, Lạc Viêm Chi run rẩy, từ từ tỉnh dậy. Bởi vì bị đánh thức, trong mắt còn ánh lên chút tầng nước mỏng. Cậu khó hiểu ngó xuống bên dưới, sau đó cơ thể lại bị kích thích mà giật nhẹ.
"A." Tiếng kêu nho nhỏ bật ra từ trong cổ họng, Lạc Viêm Chi đỏ mặt nhìn người đang cười gian trước mặt mình.
"Em làm gì vậy?" Lạc Viêm Chi đỏ mặt nhẹ kháng cự bàn tay đang đặt lên chỗ yếu hại của mình, nếu như cứ sờ tiếp nữa thì cậu sẽ có phản ứng mất.
Cuối cùng cậu cũng chịu tỉnh lại, Bạch Cẩm Thành nhổm lên ôm lấy cậu, hôn nhẹ vào khoé môi đang mở ra. "Thoải mái đúng không?"
Lạc Viêm Chi không đáp được câu hỏi xấu hổ này, chỉ nhắm mắt hưởng thụ hắn âu yếm. Cảm giác thân mật như thế này quả thật rất dễ chịu, có mệt mỏi tới mấy cũng bị đánh bay.
"Hôm nay mệt lắm sao? Vừa tắm xong đã ngủ gục rồi." Bạch Cẩm Thành vén lấy mái tóc đang loà xoà trước mặt cậu, dịu dàng hỏi.
"Ừm, hôm nay nhiều việc cần phải xử lý quá." Lạc Viêm Chi gật đầu, đặt trọng lượng cơ thể vào người hắn.
"Không cho phép làm quá sức." Hắn nghiêm giọng nhắc nhở.
"Anh biết rồi." Lạc Viêm Chi cười khẽ gật đầu.
"Ngày mai anh có lịch trình gì không?" Hắn hôn nhẹ lên gò má của cậu, hỏi nhẹ.
Luồng nhiệt ấm áp phả lên mặt khiến cho Lạc Viêm Chi hơi nhột, thế nhưng lại không nỡ đẩy ra. Cậu lắc đầu đáp lại.
"Không có, mấy ngày này đã tăng ca hoàn thành xong rồi."
"Đẩy nhanh tiến độ như vậy để làm gì chứ, lại khiến bản thân mệt mỏi."
"Chẳng phải lúc nào em cũng hoàn thành nhanh để về nhà sao, anh cũng nên cố gắng một chút mà, đúng không?" Lạc Viêm Chi bật cười, quay đầu hôn nhẹ lên môi của hắn.
Bạch Cẩm Thành đảo khách thành chủ hôn đủ mới thôi, sau đó liền đẩy cậu nằm xuống, nhẹ giọng dụ dỗ, "Được rồi, anh mệt rồi, nằm xuống đi, em xoa bóp giúp anh."
Hiện tại Bạch Cẩm Thành đang để trần nửa thân trên, phân thân dưới cũng chỉ có chiếc khăn tắm lỏng lẻo vắt ngang qua, với cái điệu bộ này thì nhìn kiểu gì cũng thấy mang ý đồ xấu. Có điều Lạc Viêm Chi dung túng hắn thành quen, cho dù hắn có làm gì quá đáng cũng chỉ xấu hổ chứ không kháng cự.
Thế nên khi hắn chạm vào người, sau đó còn chạm vào đâu đó, Lạc Viêm Chi chỉ biết kìm nén giọng nói đã biến điệu của mình mà thôi.
Cuối cùng hai người như thế này như thế nọ suốt cả đêm, cả cơ thể Lạc Viêm Chi đều bị rút cạn sức lực mà ngủ một giấc sâu. Cũng may hôm sau là ngày nghỉ, nếu không thì cậu rất thảm.
Bạch Cẩm Thành sau khi tắm rửa sạch sẽ cho cậu, ôm lấy cơ thể ấm áp trong lòng, thoả mãn nhắm mắt. Có một người bên cạnh mình như vậy là quá đủ rồi.
***
Có H nhưng không phải bây giờ nhe.