70. Một Lần Liền Đi Mất Bảy Năm
Usagi nghiêm túc trở lại , khẽ ho khan một tiếng , ánh mắt quan sát xung quanh lòng hố . Trên mặt đất rải rác xác người , dấu chân chi chít , vết vũ khí cũng như xác kunai , shuriken rơi đầy trên đất chứng tỏ đã có một trận chiến nảy lửa đã diễn ra .
Lúc này , không biết từ chỗ nào lao ra một cục thịt lớn , nó lăn tròn một vòng xung quanh Usagi và Neji rồi ngừng lại . Dần dần biến đổi , cục thịt hoá thành một kẻ ba đầu sáu tay , trên mỗi cái đầu chỉ có một con mắt ngó nghiêng ngó dọc , dáo dác xoay tròn rồi tập chung vào Usagi và Neji . Neji tay vẫn giữ chặt eo vợ mà không bỏ ra , tay khác rảnh rang lại tụ tập khí , bắn ra Bát Quái Không Chưởng . Quái vật ba đầu sáu tay không có phòng bị dính phải Không Chưởng lập tức bị đẩy lùi ba bước . Bị đánh đau , nó tức giận há to ba cái miệng gào thét . Âm thanh chưa phát ra đã bị ba Hoả Cầu của Usagi ném vào miệng . Quái vật bị nghẹn liền nuốt luôn ba quả cầu xuống . Bụng nó từ từ phình lên rồi phát sáng , cuối cùng là nổ tung , máu thịt nhớt nhát văng tứ phía . Neji ôm vợ , xoay người dùng Bát Quái Chưởng Hồi Thiên , quét bay đám máu thịt bị bắn tới .
Usagi bình tĩnh cố nhịn lại cảm giác chóng mặt buồn nôn . Neji chết tiệt này , làm cô bị say mất thôi . Usagi hít một hơi rồi nhìn xung quanh , không phát hiện ra được đường ngầm nào , dù là dùng Byakugan thì xung quanh cũng tối đen như mực , không thấy được gì cả . Vậy thì , rốt cuộc là cục thịt kia chui từ đâu ra ???
Bỗng , nghe hai tiếng chít chít vang lên , Usagi liếc mắt nhìn . Đó là một con chuột nâu to bự , bộ lông nó dài như lông nhím . Mặc dù bề ngoài nhìn nó không giống chuột nhưng Usagi chắc chắn nó là chuột vì tiếng kêu và động tác đào hang kia của nó. Cái hang rất nhỏ khá khó tìm nếu không để ý , quả thật là Usagi cũng không chú ý đến hang chuột này . Con chuột đào ra cho cái hang to ra một tý , sau đó chui qua , nhưng vì cái thân nó to quá không chui qua được , đâm ra nó cứ ì ạch ở đó mãi . Usagi chờ lâu không thấy nó chui được qua , cô kéo tay Neji đang ôm quanh eo mình ra , đi tới chỗ con chuột , dùng động tác tiêu xái đậm chất soái tỷ , tung cước sút vào đít con chuột khiến nó lập tức lao sang hang bên kia . Con chuột béo vừa qua , lập tức một đàn tám con chuột nhỏ hơn cắn đuôi nhau chạy theo chui qua lỗ.
Khoé miệng Usagi giật giật , cảm giác giống như đám chuột này đang diễn xiếc trêu đùa người khán giả là cô .
-" Usagi ..... Em có thể nhẹ nhàng dịu dàng chút được không ?" Neji bước đến bên cô , nhẹ nhàng vuốt vuốt lưng Usagi , nhỏ giọng thì thào bên tai Usagi .
Usagi nghiêng đầu vì bị ngứa , nhấc chân lên đạp mạnh vào bức tường đối diện khiến nó đổ rầm xuống , cô quay đầu , dùng giọng lạnh lùng nhìn Neji , hỏi :" Dịu dàng co hoàn thành được nhiệm vụ không ?"
-" Ha ha , không được . Em cứ tiếp tục đi ." Neji híp mắt cười cười , dùng bộ dạng nịnh nọt mà nói . Bộ dáng lạnh lùng của hắn đã sớm bị vứt cho chó ăn khi ở trước mặt vợ rồi.
Usagi đưa chân bước sang bên kia bức tường đá , không thể ngờ được , bên này hoá ra lại là một thạch thất ẩn , mặc dù hoàn toàn không có trang trí bày biện gì , trên bức tường được san bằng xi măng sạch sẽ vô cùng .
Dùng ngón tay miết lên bức tường xi măng , Usagi nói :" Cái này được xây cách đây không lâu đâu , là do con người làm ."
-" Chúng ta đi tiếp thử xem ." Neji nói
Usagi gật đầu , đưa đèn dạ quang cho Neji để hắn đi trước . Người cao , đèn dơ lên cũng phát sáng với phạm vi lớn hơn . Usagi công nhận điều này mà không hề cậy mạnh .
Hai người đi được hơn mười phút chợt có một trận gió nhẹ thổi tới , Neji còn chưa phát hiện gió ở đâu ra thì bước chân đã hụt một cái , toàn thân rơi xuống phía dưới . Cũng may Usagi phản ứng nhanh , cô bắt lấy tay hắn mà kéo lên , đèn dạ quang cứ thế rơi xuống rồi kêu tũm một tiếng , vừa nghe là biết đèn rơi xuống nước rồi . Bên dưới đó là một hồ nước .
Đèn đã rơi mất , bốn bề lâm vào cảnh tối đen như mực , Usagi kéo được Neji lên xong thì nhanh chóng đưa tay vào túi móc ra gậy dạ quang khác , bẻ gãy rồi đưa ra soi rọi . Ánh đèn sáng hướng xuống bên dưới cũng không thể nhìn rõ màu sắc của nước . Usagi tụ tập chakra hoá Hoả Cầu ném xuống . Dựa vào ánh lửa của Hoả Cầu , Usagi nhìn rõ hồ nước dưới kia là một màu đỏ tươi của máu , đang nổi bọt lên trên mặt giống như bên dưới có một thứ thở ra dòng bọt đó . Trên miệng hồ nước này là một vòng tròn , đường kính khoảng hơn sáu mươi mét . Vết đào bới cái hồ vẫn còn rõ ràng , rất dễ dàng nhận ra cái giếng này là do con người tạo nên, chỉ là họ đào cái hồ này để làm cái gì ? Chẳng lẽ muốn nuôi cái gì đó dưới hồ nước sao ?
Tường xi măng xung quanh đều có giá nến , Usagi tạo lửa tại năm đầu ngón tay rồi phi nó đến năm giá nến . Nến bén lửa lập tức cháy , ánh sáng soi rọi rõ ràng hơn hẳn , mặt nước bên dưới quả nhiên là máu .
-" Usagi , cẩn thận . Bên dưới có thứ gì đó ." Neji nắm chặt tay Usagi , mắt mở Byakugan nhìn chòng chọc bên dưới dòng nước . Hắn thấy được một thứ đen tuyền không rõ hình thù đang không ngừng hô hấp tạo ra bọt khí nổi lên trên mặt hồ . Thứ kia thật sự khiến hắn thấy lo lắng .
-" Neji , anh nhìn được thứ đó là thứ gì không ?" Usagi hỏi
-" Không rõ , hình thù rất kì lạ , đen tuyền . Không phải động vật cũng không phải con người ." Neji lắc đầu nói
Usagi đưa tay lên chống cằm suy nghĩ một chút, cô vô cùng hoài nghi thứ này là do Orochimaru tạo ra mặc dù ông ta vẫn luôn nằm dưới sự quan sát của làng . Nhưng biết đâu bất ngờ ...~~
Bỗng lúc này , nước hồ đột nhiên sôi trào , bốc hơi lên . Mùi tanh tưởi của máu sộc vào mũi khiến Usagi và Neji lùi lại bịt lấy mũi của mình , vẻ mặt hiện rõ sự ghét bỏ. Quá mười phút , nước hồ đã cạn sạch , lộ ra bên dứoi một đứa bé ba chân bốn tay đen tuyền đang cuộn tròn lại , ôm chặt đầu mình . Trên mặt đứa bé còn có một cái mặt nạ trắng xoá . Chẳng trách vì sao Neji không nhận ra hình dạng của nó , chính vì nó không có chakra lưu động và đang cuộn tròn lại như quả bóng bị bóp méo .
Trong lòng Usagi không khỏi có chút khẩn trương , cô nhẹ nhàng tiến tới . Khi Usagi bước đến thành hồ thì đứa bé đột nhiên có dị động , nó xoay người huy động ba chân bốn tay bỏ chạy vào trong một cái căn hầm thấp nhỏ vừa người gần đó .
-" Nó chạy ." Usagi nói rồi nhảy xuống dưới , bên dưới đất vẫn còn ẩm ướt máu và mùi tanh nồng . Nhưng Usagi có thể nhận ra đây là máu động vật chứ không phải máu người .
Đi đến bên căn hầm thấp kia , Usagi nhíu mày . Cô không thể chui qua mà Neji lại cũng càng không thể . Nháy mắt , trán Usagi đã nhăn thành một đoàn lại . Tay nắm thành quả đấm .
Usagi buồn bực chậm rãi đi qua đi lại , mỗi bước chân cô đều giẫm rất mạnh , đột nhiên, một tầng đất sụp xuống để lộ ra một cái hố vừa hai người chui qua . Cũng cùng lúc này , mặt đất bỗng dưng rung chuyển dữ dội , từ bên trên truyền xuống tiếng kêu vang vô cùng lớn giống như thứ gì đó ma sát với tường đá .
Còn chưa quan sát được phía trên là thứ gì , Usagi đã bị Neji ôm lấy lao xuống cái hố phía dưới chân , bất kể nguy hiểm Neji thà chết với thân thể còn nguyên chứ không đời nào hắn chịu chết bẹt dí như cái bánh lép , và dĩ nhiên , vợ hắn cũng phải cùng hắn vậy .
Hai người nhảy xuống , bên dưới trống không , nền nhà được lát bằng sàn gạch . Phía trên đỉnh đầu đánh rầm một cái , viên đá tròn nặng trịch đã rơi xuống lòng hồ . Lúc này Usagi mới hiểu ra , con quái vật nhỏ ba chân bốn tay kia là mồi nhử bọn họ xuống dưới để bị đè chết . Nhưng mà , cánh cửa giờ đã mất , làm sao đi ra ngoài mới là vấn đề .
Dùng gậy dạ quang chiếu sáng xung quanh , Usagi phát hiện đây là một thạch thất , thông với thạch thất là một hành lang dài đằng đẵng .
Neji nhìn xung quanh , cúi xuống nói :" Chúng ta cứ đi về phía trước , xem xem thế nào rồi tính tiếp ."
Usagi gật đầu :" Chỉ đành thế thôi ."
Hai người cùng nhau tiến về phía trước , dùng đèn dạ quang soi sáng đường đi , quái lạ là họ không gặp chút bất trắc nào . Vài ngày qua đi , hai người vẫn ở trong hành lang dài này , đói thì ăn lương khô khát thì uống nước , mệt thì ngủ . Nhưng rồi , đồ ăn thức uống cũng phải hết sau bốn ngày , mà bốn ngày qua đi , Usagi và Neji vẫn chưa vượt qua được hành lang dài đằng đẵng này .
Lại nhịn đói hai ngày hai đêm , đến sáng ngày thứ ba , Usagi và Neji rốt cục cũng thấy được ánh sáng tự nhiên , bọn họ đã vượt qua được hành lang dài. Giờ đây , trước mặt họ là thảo nguyên mênh mông xanh rờn cỏ , trên đỉnh đầu là trời mây nhưng bị bao phủ bởi một tấm kính lớn .
-" Phía sau hành lang dài là như vậy ?" Neji tự lẩm bẩm
" Anh nhìn phía trên , tại sao lại bao phủ một lớp kính ." Usagi chỉ lên trên nói
Neji híp mắt , mở ra Byakugan , nhìn ngang nhìn dọc , nói :" Nó không phải là kính bình thường , bên trong nó lưu động chakra ."
Usagi nghe vậy , mắt trái híp lại , gân mắt nổi lên , mở ra Byakugan quan sát . Quả đúng như Neji nói , kính này được dòng chakra lưu động chạy dài theo đường bảo vệ , hơn thế nữa , lại là năm loại chakra kết hợp với nhau tạo thành cái màng lưới nằm trong lòng kính . Giống như muốn giam cầm thứ gì đó .
-" Để anh thử xem ." Neji bước lên phía trước , chân ra thế đứng tấn , tay co lại ngang eo , chăm chú tụ chakra rồi bắn ra Bát Quái Không Chưởng. .
Bát Quái Không Chưởng bắn vào tấm kính rồi đột nhiên phản hồi lại , chưởng khí lao nhanh xuống đất tạo một lỗ lớn .
-" Cái lưới đó có tác dụng phản hồi chakra . Nếu vậy thì , đây là muốn giam giữ chúng ta , không , là giam giữ những ai có thể bước tới nơi này ." Usagi bước đến bên cạnh Neji nói
-" Có lẽ thế , nhưng mà , không có thứ gì mà không có điểm yếu . Rồi chúng ta sẽ tìm được . Nhưng trước tiên , chúng ta đi kiếm cái gì ăn được không vợ . Anh đói ." Neji từ nghiêm túc , chuyển sang bộ mặt đáng thương nhìn Neji , bụng cũng đồng tình réo lên một tiếng lớn .
Usagi nghe Neji nói , cũng cảm thấy bụng đói . Tay cô nắm lại thành quyền , mặt nổi lên một mảng nhỏ đỏ hồng , đi về phía trước , Usagi nói :" Đi thôi , kiếm đồ lót dạ ."
Hai người như vậy tự tại , chính là không hề hay biết . Khoảnh khắc Neji đánh chưởng khí vào tấm kính chứa màng chakra kia , hố đen xuất hiện bên ngoài giữa biên giới Làng Cát và Làng Lá đã sụp đổ , một mảng lớn rừng cây ầm ầm đổ xuống lấp đi cái hố , tạo thành một con đường trũng xuống phía dưới .
Khi Naruto nghe được sự việc này từ Sasuke , văn kiện trên bàn đều rơi lả tả khuôn mặt của cậu dường như bị ai đánh , tím tái đến lạ thường .
-" Usagi và Neji còn chưa quay lại ." Naruto vô thức nói
-" Theo như những gì mình điều tra được , cái hố đó không có thông đạo dẫn ra ngoài . Có thể , họ đã vùi mình dưới lớp đất đá ." Sasuke bình tĩnh nói , dù thế , giọng nói của cậu cũng có đôi chút bị nghẹn lại .
-" Không thể nào , dù đào ba tấc đất cũng phải tìm ra họ . Usagi và Neji không thể hi sinh vô ích như vậy ." Naruto lắc đầu , dòng lệ nóng hổi lăn dài trên mặt.
Sasuke lắc đầu , lùi bước rời khỏi văn phòng Hokage . Naruto thất thần mặc kệ nước mắt rơi , cậu ngồi phịch xuống ghế sau lưng , nhìn chằm chằm tấm ảnh kỉ niệm ngày đầu lập nhóm của họ .
Sasuke sau khi rời khỏi văn phòng Hokage , Sasuke nhanh chóng rời làng , cậu muốn điều tra về cái hố một lần nữa và suy nghĩ về vấn đề Usagi nhờ vả .
Qua sáu ngày , Sasuke rốt cục cũng đi tới Hyuga gia để hoàn thành lời trăn trối của Usagi . Kết quả điều tra của cậu vẫn như cũ , không có thông đạo nào dẫn ra ngoài của cái hố bị lấp , dù cậu dùng vật triệu hồi mò tìm nào cũng không có kết quả.
Heiji mấy ngày nay vẫn luôn mong mỏi cha mẹ về , dù làm cái gì thì thằng bé vẫn luôn ngóng ra ngoài cửa . Một cộng cỏ lay cũng khiến Heiji chạy vôi ra nhìn. Heiji nhớ rõ mẹ đã nói , khoảng bảy tám ngày hai người sẽ trở về , nhưng nay đã là ngày thứ mười lăm mà chưa thấy bóng cha mẹ , Heiji cũng liền cảm thấy nhớ mẹ , muốn xà vào vòng ôm ấm áp của mẹ làm nũng . Ngày hôm nay , nghe tiếng cửa mở , Heiji liền nghĩ chắc là cha mẹ về rồi , cô Hanabi và ông bác Hiashi đều đang ở nhà , vậy thì chỉ có cha mẹ bé về thì mới không gọi cửa thôi .
Mang theo tâm trạng vui vẻ , Heiji vội vã chạy ra , chưa nhìn thấy người đã thấy tiếng hô lớn :" Chào mừng hai người về nhà ."
Nhưng đến khi nhìn rõ người vào nhà , Heiji liền xụ mặt , không phải cha mẹ bé . Mà người này cũng thật vô duyên , vào cửa mà không gọi không báo , quan trọng hơn là làm bé tưởng nhầm . Bĩu môi , Heiji đi trở về phòng khách , tâm trạng buồn bực nhất đỗi .
Chân mới bước được ba bước , đã nghe thấy tiếng gọi phát ra từ phía cửa :" Có người ở nhà không , tôi đến báo tin đây ."
Giọng nói trầm trầm của đàn ông trưởng thành không chỉ thu hút sự chú ý của Heiji mà ngay cả Hiashi và Hanabi đang ở trong phòng mình cũng bị chú ý .
-" A , anh Shikamaru , và .... À .... Ờ ...." Hanabi nhận ra Shikamaru nhưng không nhận ra được người tóc đen mặc áo choàng che kín đứng trước Shikamaru là ai .
-" Khụ khụ , Sasuke , Shikamaru , hai người đến đây có chuyện gì ?" Hiashi khẽ ho khụ khụ hai tiếng , nói
-" Ôi ôi bác , bác không mời bọn cháu vào nhà chút sao ?" Shikamaru liếc nhìn Sasuke , cậu cũng đoán được ra nguyên nhân Sasuke đến nơi này , đoán chừng là vì Usagi . Shikamaru cũng rất buồn về chuyện này nhưng trong thế giới ninja của bọn họ , quả thật cái chết thật sự không là gì , nó diễn ra dễ dàng như người ta ăn một ngày ba bữa cơm vậy . Dù thế chiến đã kết thúc và hoà bình giữa các làng được kí kết , nhưng trong lúc làm nhiệm vụ hi sinh vẫn là điều không thể tránh khỏi .
-" A ha ha , hai người mau vào nhà ngồi , em đi pha trà , đi pha trà ." Hanabi khẽ cười ngượng một cái , vội vã xoay người chạy vào phòng bếp .
Heiji chạy theo cô nhỏ nhà mình , tiến vào phòng bếp đã kéo lấy áo Hanabi hỏi :" Hai người họ là ai vậy cô ?"
-" Họ à , người có chòm râu ở cằm này là Shikamaru Nara , là quân sư bên cạnh ngài Hokage , ừm chính là chú Naruto của cháu . Còn người còn lại cô cũng không biết , nhưng mà nhìn gia huy trên áo thì chắc đó là người trong tộc của mẹ cháu , cô nghĩ rằng cũng có họ hàng với cháu đấy ." Hanabi xoa xoa cằm suy nghĩ rồi trả lời
-" Cùng là tộc với mẹ cháu ạ . Là tộc Uchiha ấy ạ . Có phải là cha của chị Sarada không ạ ?" Heiji chớp mắt ngây thơ hỏi
-" Đoán chừng là vậy , sao cháu không đi hỏi trực tiếp người đó ." Hanabi nói ròi cười một tiếng , bê lên khay trà tiến vào phòng khách .
Hiashi , Shikamaru và Sasuke đã ngồi ngay ngắn bên bàn trà , vẻ mặt Sasuke thì lạnh lùng còn Shikamaru và Hiashi thì có vẻ nghiêm túc .
Hanabi tiến vào , đặt khay trà lên bàn rồi từ từ chia chén , rót trà cho mọi người .
Shikamaru liếc Hanabi một cái , nói với Hiashi :" Những lời tôi vừa nói đều là sự thật , xin ngài nén đau lòng ." Nói rồi , cậu cúi đầu xuống .
Hiashi bặm chặt môi , Hanabi thấy rõ , tay cha mình đang run rẩy .
Một cảm giác không an lòng bỗng vọt lên trước não , Hanabi quay qua hỏi :" Có chuyện gì vậy ạ ? Mọi người không nén đau lòng chuyện gì ?"
-" Neji và Usagi đã hi sinh trong lúc làm nhiệm vụ ." Shikamaru ngẩng đầu lên nhắc lại lời mình đã nói trước đó với Hiashi
Hanabi đang cầm ấm trà trên tay , nghe được lời này , cô nàng trừng to mắt nhìn lên , ấm trà trong tay rơi xuống bàn đổ ra , nước sôi tràn qua tay Hanabi cũng không hề để ý , hỏi lại :" Anh .... Nói gì cơ ?"
-" Neji và Usagi đã hi sinh trong lúc làm nhiệm vụ , mặc dù chưa tìm thấy xác bọn họ nhưng thông tin điều tra cho thấy đây là sự thật . Bởi vì cái hố quá sâu , những nỗ lực tìm kiếm đều thất bại ." Shikamaru nói
Xoạch một tiếng , cửa kéo được mạnh mẽ đạp ra , thân hình nhỏ của Heiji bạch bạch chạy vào , mặt thằng bé giàn dụa nước mắt , nói :" Chú nhầm lẫn có phải không ? Cha mẹ cháu sẽ không chết đâu mà đúng không ?"
Shikamaru nhìn ánh mắt chờ mong của thằng bé , cậu buồn rầu lắc đầu .
Heiji nhìn thấy cái lắc đầu kia , cả người suy sụp đổ ầm xuống sàn , nức nở gào khóc .
Sasuke từ đầu đến cuối vẫn luôn im lặng , lúc này bỗng nhiên vươn tay ra , nhìn thằng bé mà nói :" Usagi gửi một lời trăn chối về cho nhóc ."
Cả Hiashi , Hanabi và Shikamaru đều ngạc nhiên mà nhìn Sasuke .
Sasuke không để tâm họ , nâng cằm thằng nhóc lên , để mắt nó nhìn vào mắt cậu . Ba câu ngọc trong mắt Sasuke quay tròn , truyền ảo cảnh vào trí não Heiji , phát đi phát lại cảnh tượng ấy .
Không biết là cái gì diễn ra trong tâm trí Heiji , mọi người chỉ biết thằng bé đột nhiên ôm đầu gào thét , bị thằng bé gây chú ý , không ai phát hiện Sasuke rời đi lúc nào . Chỉ khi Heiji bất tỉnh rồi , mọi người mới nhận ra , Sasuke đã biến mất .
Xuân đến thu đi , thời gian cứ thế trôi qua . Bảy năm , không dài không ngắn xoá đi những kí ức đau thương của mọi người . Chỉ riêng Heiji , thằng nhóc nay đã là cậu nhóc mười một tuổi , không còn dáng vẻ vui cười hồi nhỏ nữa . Từ sau ngày đó , Heiji như biến thành một con người khác , lạnh lùng , ít nói và không còn quan tâm bất kì một ai .
Những thứ mà Sasuke nói là lời trăn chối của Usagi gửi cho cậu mỗi đêm đều hiện trong tâm trí khiến Heiji không tài nào quên được , hằng đêm Heiji vẫn luôn giật mình tỉnh dậy bởi giấc mộng hành hạ , nó gần như ám ảnh cậu trong suốt bảy năm trời .
~
Mà trong vòng bảy năm ấy , tại trong kính lưới chakra , Usagi và Neji vẫn sinh hoạt như hình thường . Lúc ăn thì ăn lúc ngủ thì ngủ , cộng thêm việc tìm cách rời khỏi nơi khỉ ho cò gáy này . Vào một ngày đẹp trời mùa hạ , khi ánh nắng nóng rực chói chang toả ra trên bầu trời , Usagi rốt cục tìm được cửa mở của kính chakra , hay nói cách khác là điểm yếu của nó .
Một kiếm quét tới , Usagi phá tan tấm kính vẫn giam giữ cô và Neji mấy năm nay . Được rời khỏi lồng kính kín , Usagi tham lam hưởng thụ trực tiếp ánh mặt trời . Phải biết , bảy năm không tiếp xúc ánh mặt trời trực tiếp , da dẻ cô đã nhạt thành màu nước luôn mất rồi .
-" Usagi , chúng ta về làng thôi . Đã rời đi bao nhiêu năm vậy rồi ." Neji ôm eo Usagi , trầm giọng nhẹ nhàng nói
-" Ừm . Chúng ta về nhà thôi . Nhưng trước tiên , phá huỷ nơi chết tiệt này đã ."