57. Kiếp Trước Kiếp Này
Usagi nhìn thấy khung cảnh trước mắt, người ngây ra như phỗng. Trước mắt cô là một thanh niên mặt vuông chữ Điền , tóc dài buộc ở sau lưng , phần mái được tết lại thành hai cái ngoe ở trước trán trông thật ngộ . Anh ta mặc một bộ quần áo bằng vảo bố cũ kĩ vài mảnh vá vụn lại với nhau, có vẻ rất lâu năm rồi.
Thanh niên này đang lay một cô gái , nói không phải giả chứ cô gái kia thật sự giống cô , từng chi tiết góc cạnh , ngay cả đôi mắt cũng là một màu hồng trắng . Cô gái ấy m đang tựa lưng ngồi dưới một gốc cây , điệu uể oải như người sắp chết .
Có lẽ cảm thấy thanh niên vướng víu , cô gái đẩy anh ta ra , lạnh lùng phun một chữ :" Cút ."
Thanh niên có vẻ đã quen với chuyện này , cười vô cùng tươi , mặt thản nhiên, xum xoe :" Huynh thấy muội nằm ngây ra đây , tưởng muội chết rồi cơ . Đang thử xem chết chưa để còn mang đi chôn ."
-" Đáng tiếc quá !" Cô gái liếc nhẹ mắt , thì thào . Dù thế , giọng điệu , bộ dáng vẫn lạnh như băng .
-" Thập bát muội , sư phụ nói chúng ta phải lên đường ." Thanh niên hí hửng nói .
Cô gái nghe vậy , đứng dậy phủi phủi quần áo , lách ra khỏi thanh niên đang cản đường , bước chân đều đêu .
Thanh niên thì nhún nhún hai đầu gối , lắc lư đi theo sau như một thằng bợm rượu gặp mồi ngon .
-" Juuhachi. Thằng nhóc Juuichi lại trêu trọc muội sao ? Vẻ mặt gì mà như mèo hóc xương cá vậy ?" Từ xa xa một người thanh niên khác đi đến , người này có vẻ già hơn hai người kia , trên khoé miệng còn có râu lưa thưa dù rất ít .
-> じゅうはち Juuhachi : mười tám => nguồn gốc của cái tên Thập Bát Muội .
Usagi lặng lẽ bước sau lưng bọn họ , đi theo . Có vẻ như họ không thấy cô và cũng không biết được sự tồn tại của cô .
Ba người kia vừa đi vừa nói chuyện , nhất là hai nam thanh niên , nói vô cùng hăng say , đến mức mà cô gái phải cau mày động thủ , lúc này mới yên tĩnh .
Đi mất khoảng chừng mười lăm phút , bọn họ gặp thêm một nhóm người khác , trong số đó có người đàn ông kia - Otsutsuki Hagoromo , trông ông ta có vẻ trẻ hơn rất nhiều . Hagoromo đang nói cùng mọi người , có lẽ là giảng giải về sức mạnh của chakra , Nhẫn Tông gì đó . Tất cả đều là kiểu nói của thời cổ , cô nghe không hiểu lắm .
Usagi đứng từ xa quan sát , không biết họ đang làm gì , chỉ biết đoàn đông nghịt người tản ra , để lại một mình Hagoromo đứng đó với đất trời , trên gương mặt là nụ cười hiền hoà , trong mắt nhìn những người tời đi đều đặt lên một tia hy vọng .
Tình tiết trước mắt dần thay đổi như cuộn phim tua nhanh , ngay mắt cô đây bây giờ là một miệng núi lửa lớn , bên trong nóng hừng hực . Juuhachi từ từ leo xuống , không dùng dây thừng hay gì khác , cô ấy đi xuống bằng cách sử dụng hai con dao găm ở hai bàn tay , xuống một nức là để lại một vết đâm .
Usagi từ từ theo Juuhachi đi xuống , giờ cô mới hát hiện mình đang lơ lửng trên không , những thứ trước mặt , sau lưng hay là bên cạnh đều không thể chạm vào hay xuyên qua . Giống như bản thân đã hoá thành dạng khí , không có hình thái .
Phía dưới bỗng ngân lên tiếng phượng hoàng kêu , bản tính của con người từ thủa sơ khai đã có sự tò mò vì thế Usagi thuận theo lẽ thường tình , nhìn xuống .
Phía dưới sáng dần sáng dần lên , một con phượng hoàng lông vũ rực lửa lao lên từ dưới đáy . Dù nó còn rất trẻ nhưng Usagi có thể nhìn ra , nó là Hoả Phượng Hoàng trưởng lão .
-" Nhân loại này thật to gan , cư nhiên dám xâm phạm lãnh địa của ta ." Hoả Phượng Hoàng cất cao giọng trầm thấp nói
Juuhachi không trả lời , rút dao găm ra khỏi mặt đá , xoay người đứng trên đó , mặt đối mặt phượng hoàng .
Usagi cảm thấy khó hiểu . Rõ ràng Juuhachi biết sử dụng chakra , vì sao còn muốn xuống dưới theo cách cổ như thế . Dùng dao nguy cơ ngã cũng không phải nhỏ .
-" Ta cho ngươi vài giờ để biến khỏi nơi này , mau mau cút đi , nếu không ta sẽ biến ngươi thành tro bụi ." Giọng điệu cao ngạo , Hoả Phượng Hoàng vỗ cánh thật mạnh . Tia lửa bắn ra khắp nơi , như dính phải dầu , cháy mãi không tắt .
-" Ta cần ngươi kí kế ước triệu hồi ." Âm thanh băng lãnh vang lên, toàn thân Juuhachi đều toả ra hàn khí và sát khí ngút trời , đối nghịch khí thế nóng rực của Hoả Phượng Hoàng .
Usagi có thể thấy , Hoả Phượng Hoàng rụt mình chim lại . Nhưng có lẽ vì sự tôn nghiêm của loài đứng đầu của bộ tộc chim , Hoả Phượng Hoàng đưa ra lời thách chiến . Từ trong miệng nó được nhả ra một quặng đen đỏ đang cháy rực lửa .
-" Đây là phần thưởng cho kẻ đánh thắng ta , cũng như việc kí khế ước chủ vật triệu hồi ."
Usagi cũng không hiểu , thứ quặng đen đó có thể làm gì ? Juuhachi không nói gì , cô ấy nhún người lao về phía Hoả Phượng Hoàng . Nhẫn thuật Băng Hoả hai cái kết hợp , một trận chiến kinh thiên động địa xảy ra . Xung quanh khu vực núi lửa ở trong bán kính một ngàn ki lo met , rừng cây không bị thiêu rụi thì cũng bị đóng băng , hố sâu vạn trượng không thấy đáy. Một người một vật đại chiến trong vòng một tháng mới kết thúc .
Hoả Phượng Hoàng bị xích băng của Juuhachi quấn chặt , cuối cùng cũng chịu thua , đồng ý làm sủng vật cho cô ấy. Một quyển sách triệu hồi được thành lập , người đầu tiên kí kế ước với Phượng Hoàng triệu hồi - Okida Juuhachi .
Sau khi thu phục được Phượng Hoàng , Juuhachi được nó đưa xuống tận sâu dưới đáy núi lửa . Nơi này nóng kinh người , bọt trong lòng dung nham vừa nổ vừa bắn khí bỏng rát .
Juuhachi ở đây một tháng , trong một tháng ấy , cô đã rèn ra thanh Sakabato bằng quặng đen kia , với sự kết hợp của lông phượng hoàng , quặng , dung nham , băng thuật và nung trong lửa phượng hoàng ba bảy hai mươi mốt ngày , Sakabato lưỡi ngược được hình thành . Vừa sáng vừa sắc lại vô cùng có linh tính .
Một tháng qua đi nhanh như khoảng khắc chuồn chuồn đạp nước , Juuhachi vác kiếm lên vai rời khỏi miệng núi lửa . Hoả Phượng Hoàng tiễn cô ấy đi sau , thở phào nhẹ nhõm như kiểu ông ta vừa tiễn một kẻ hung thần ác sát .
Juuhachi lại lưu lạc giang hồ , kiếm vung vì chính đạo , chém kẻ tà ma và thu hồi lại chakra mà Hagoromo truyền ra . Những nơi cô ấy đi qua , mười người thì hết bảy người bị rút lại chakra .
Đã từng có người đứng lên chống trả nhưng đều bị hàng phục trước Sakabato , bắt buộc phải làm người lương thiện , chakra chỉ sử dụng khi cần thiết , không thể dùng nó để uy hiếp tính mạng bất kì ai .
Một thời gian sau đó , Juuhachi lấy chồng rồi sinh con , gia tộc Okida cứ thể nổi lên giữa biển rừng vô tận tại một vùng đất hoang vắng .
Trước khi chết , Juuhachi triệu hồi ngược bản thân đến Phượng giới , cắm Sakabato lên đỉnh thác nước , truyền vào Sakabato toàn bộ luồng chakra của mình , nói với Hoả Phượng Hoàng :" Cả ngàn năm sau ta sẽ quay lại , Sakabato của ta sẽ tự mình tìm lại chủ nhân của nó ."
Sau khi Juuhachi chết , xác cô ấy tự bùng lên ngọn lửa dữ dội , hoá thành tro bụi . Giống như Phượng Hoàng , chết đi trong lửa . Chỉ có điều , cô ấy mãi mãi sẽ không hồi sinh trong làn tro bụi đó .
Trước mắt hình ảnh biến mất , mọi thứ quay lại dòng sông êm đềm . Hagoromo vẫn ngồi lơ lửng ở đó , ngay bên cạnh cây quải trượng , trên mặt vẫn mang nụ cười ôn nhu .
-" Tại sao ông cho ta thấy những hình ảnh ấy ." Giọng Usagi dịu lại , không lạnh cũng không nóng .
-" Đó là kiếp trước của ngươi . Vốn lúc ngươi chết , linh hồn ngươi đã đi lệch quỹ đạo . Là thanh kiếm nhỏ của ngươi dùng thần giao linh hưởng kéo ngươi trở lại thế giới này , để ngươi một lần nữa giúp đỡ cứu lấy nó." Hagoromo nói
-" Một lần nữa ??? Ta đã từng cứu thế giới này ?" Usagi nhíu nhíu mày , trong kí ứccoo không hề có chút nào về việc này , cả kiếp này hay cái thứ được gọi là kí ức kiếp trước kia .
-" Ngươi không thể tìm nó trong kí ức của Okida Juuhachi đâu . Nó chỉ là một phần trong những thân thể ngươi đầu thai vào thôi . Mà quên đi , ta muốn ngươi hãy chú ý ." Hagoromo lắc nhẹ đầu , râu dưới cằm nhẹ nhàng như lụa đung đưa :" Ta muốn giao phó cho ngươi một vấn đề nhỏ với tư cách người từng là sư phụ của ngươi ."
-" Giao phó ..... à ?" Usagi nghiêng đầu , khoé miệng nhếch lên một độ cong nhất định .
-" Phải , có lẽ phải cho ngươi biết về cuộc sống của ta sau khi các ngươi tản ra ." Hagoromo gõ cây trượng lên mặt nước , con sóng dập dìu lăn đến chân Usagi , truyền vào trí óc cô thêm những thứ lạ lẫm .
Otsutsuki Kaguya , Thập Vĩ , Indra , Ashura , sự ra đời của Vĩ thú .
Usagi đưa mắt nhìn lão nhân trước mặt :" Vậy , ta phải làm gì ?"
-" Ngươi hiểu vấn đề cũng sớm đấy . Hãy giúp Indra và Ashura trong cuộc chiến lần này . Cũng chính là người mà hai đứa nó đầu thai vào , Naruto và Sasuke . Cũng giống như năm xưa ngươi giúp ta phong ấn mẫu thân lại ." Hagoromo nói
Usagi trầm lặng không nói , bởi chính cô tin vào thứ gọi là luân hồi cũng như linh tính thần kì . Bằng chứng của nó chính là bản thân cô và thanh kiếm kia .
Hagoromo từ từ đưa tay lên , tiến tới đặt vào trán cô , ông nói :" Ta không còn nhiều thời gian nữa , một phần nhỏ sức mạnh này của ta truyền lại cho ngươi . Với hy vọng , ngươi hãy trợ giúp cho những đứa trẻ của ta , bây giờ và mãi mãi .
Ánh sáng chợt loé , Usagi bị chói mà nheo mắt lại . Xung quanh âm thanh chiến trường lọt vào tai . Chắc là cô đã rời khỏi nội tâm mình rồi , có người cứu cô trở lại.