*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chẳng qua là muốn hợp tác thì hơi khó.
Hây dà.
Trương Minh Vũ thầm thở dài, đáp: "Hiểu rồi, vậy về thôi".
Anh đang chạy đua với thời gian, anh chỉ có bốn ngày mà thôi.
Giải quyết xong nhà họ Hà lại phải quay sang lo chuyện của nhà họ Triệu rồi!
Ba người phóng xe đến tổng công ty Sơ Tinh.
Không lâu sau, xe đậu trước công ty.
Trương Minh Vũ dẫn Hàn Thất Thất và Trần Y Tuyết đi vào.
Anh suy nghĩ suốt đường đi mà vẫn không nghĩ ra cách gì ổn một chút.
Nhà họ Hà không dễ xử lý đâu.
Trần Y Tuyết ngạc nhiên thốt: "Ôi chao, sư phụ, cả công ty to chà bá này là của sư phụ ạ?"
Trương Minh Vũ bật cười: "Có thể nói là vậy".
Đôi mắt Trần Y Tuyết sáng ngời, cô ấy ríu rít: "Sư phụ giỏi quá đi mất!"
Hàn Thất Thất đắc ý nói: "Thế vẫn chưa hết đâu!"
Ơ?
Trương Minh Vũ ngẩn ra.
Hôm nay Hàn Thất Thất bị gì vậy?
Sao tự nhiên tâng bốc anh thế này?
Các nhân viên vẫn còn trong giờ làm việc.
Trương Minh Vũ đi tới bàn tiếp khách rồi ngồi xuống.
Hàn Thất Thất và Trần Y Tuyết ngồi cạnh anh.
Đúng lúc đó, Lâm Kiều Hân ra ngoài thang máy.
Cô vừa thấy hình ảnh này thì sững sờ.
Kế bên Trương Minh Vũ là Hàn Thất Thất và Trần Y Tuyết đang nói cười vui vẻ.
Không hiểu sao tim Lâm Kiều Hân nhói lên.
Cô gái này... là ai nữa đây?
Không lâu sau, tiếng giày cao gót truyền đến thu hút sự chú ý của ba người.
Trương Minh Vũ nhoẻn môi cười.
Lâm Kiều Hân đi tới, bình
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT