Vừa dứt lời mắt Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long lóe sáng.  

Đúng!  

Làm sao có chuyện vừa ra hẹn xong đã có người đến đòi ký hợp đồng được?  

Còn ký nhanh như vậy?  

Lâm Quốc Phong lạnh lùng hừ một tiếng: "Trương Minh Vũ, cậu chỉ có thủ đoạn này thôi sao?"  

Trần Thắng Nam nhíu mày: "Ý của mấy người là... tôi là giả?"  

Lâm Quốc Long nói: “Tôi vừa ra hẹn xong cô liền đến, chẳng nhẽ mấy người không thông đồng với nhau chắc?"  

"Có khả năng thì lấy tiền ra!"  

Lâm Tuấn Minh nói hùa theo: "Đúng vậy! Lấy tiền ra đi!"  

"Đã đem theo hợp đồng rồi, mà không đem theo tiền chắc?"  

Nói xong anh ta liền cười khẩy.  

Trần Thắng Nam lạnh lùng nói: "Đây là cách tập đoàn Lâm Thị mấy người tiếp đón khách à?"  

"Không biết điều".  

Rất đúng mực.  

Trương Minh Vũ mỉm cười.  

Mắt Lâm Tuấn Minh lóe lên tia rét lạnh: "Cô mà là khách thì chúng tôi sẽ tiếp đãi đúng mực".  

"Nhưng nếu như cô không phải khách... thì chúng tôi sẽ cho cô biết tay!"  

Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long lạnh lùng nhìn cô ta.  

Ánh mắt của Lâm Kiều Hân mơ màng.  

Trương Minh Vũ mỉm cười lắc đầu.  

Người nhà họ Lâm hết thuốc cứu rồi.  

Trần Thắng Nam nói: "Nhà họ Lâm hay lắm, may mà ông chủ của tập đoàn Lâm Thị không phải mấy người".  

"Nếu không..."  

Nói xong mắt cô ta liền hiện lên sự chế giễu.  

Cô ta khẽ búng ngón tay!  

Tiếng bước chân dồn dập vang lên.  

Hai nhân viên đi đến cổng, trong tay cầm hai chiếc vali!  

Á?  

Mọi người lập tức hoang mang! 

Hai nhân viên ấy nhanh chóng đi đến bên ghế sofa, đặt vali trên bàn. 

Tách! 

Kèm với tiếng tách, chiếc vali được mở ra! 

Hít! 

Tiếng hít sâu lập tức vang lên! 

Bên trong vali... toàn là tiền! 

Lâm Tuấn Minh sững sờ! 

Mắt Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long đều lóe lên sự mơ hồ! 

Sao... có thể! 

Mắt Lâm Kiều Hân lóe sáng! 

Cô biết đây là do Trương Minh Vũ làm! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play