Giống như tiếng sét đánh ngang tai khiến mấy người Tần Minh Nguyệt đều chết lặng tại chỗ!  

Cô ta đứng như trời trồng.  

Trương Minh Vũ nghiến răng nghiến lợi nói: “Súng của cô không uy hiếp được chúng tôi đâu. Tôi không bỏ đi luôn đã là nể mặt đội tuần tra các cô lắm rồi!”  

“Hôm nay tôi nhất định phải đi!”  

“Đợi tôi cứu được vợ tôi về, muốn chém muốn giết tuỳ các cô!”  

Dứt lời, anh lập tức quay lưng bỏ đi!  

Tần Minh Nguyệt bị hành động của anh làm cho choáng váng!  

Chẳng bao lâu sau anh đã bước ra khỏi cổng quán cà phê.  

Nhưng đúng lúc này, giọng nói êm tai của cô ta lại vang lên: “Chờ đã!”  

Ánh mắt anh lạnh hẳn xuống!  

Anh quay người lại, lạnh giọng hỏi: “Cô thực sự muốn ép tôi phải đánh nhau với cô sao?”  

Tần Minh Nguyệt đuổi tới, bình thản đáp: “Chuyện của anh đợi anh về rồi xử lý!”  

“Nhưng còn cứu người, tôi cũng phải đi cùng anh!”  

Nghe thấy cô ta nói vậy, anh không khỏi sững sờ!

Mãi lâu sau, Trương Minh Vũ mới kịp phản ứng lại được, ánh mắt khẽ xẹt lên vẻ phức tạp.  

Tần Minh Nguyệt vội vàng hét lên: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau đi cứu người đi!”  

Trương Minh Vũ nhìn cô ta chằm chằm rồi trịnh trọng gật đầu đáp: “Được!”  

Dứt lời, anh lập tức quay người chạy ra ngoài.  

Long Tam và Long Thất ngồi vào trong chiếc Mercedes, còn anh ngồi ở ghế sau.  

Cô ta trầm giọng ra lệnh: “Mau báo về cho tổng cục, liên tục cập nhật vị trí. Các anh lái xe đi theo chúng tôi!”  

“Vâng!”  

Mấy người cảnh sát cung kính đáp lại.  

Cô ta cũng trèo lên chiếc Mercedes ngồi.  

Thấy thế, anh không khỏi giật mình kinh ngạc.  

Nhưng giờ đây anh cũng chẳng còn tâm trạng nghĩ ngợi gì nhiều.  

Chẳng mấy chốc Long Tam đã lái xe phóng đi.  

Xe cảnh sát cũng lặng lẽ theo sau.  

Một lát sau, Long Tam lấy điện thoại gọi đến một dãy số.  

“Người đang ở đâu?”, Long Tam nghi hoặc hỏi.  

Không biết người ở đầu dây bên kia trả lời như thế nào, anh ta vừa nghe xong đã cúp máy ngay tức khắc.  

“Cậu Minh Vũ, máy bay trực thăng đã bị đội tuần tra chặn lại rồi. Bây giờ chúng đang chạy về biên giới Tây Bắc của Hoa Châu!”  

Long Tam trầm giọng lên tiếng.  

Anh cau mày, vội vàng đáp: “Mau đuổi theo!”  

Long Tam gật đầu, đạp mạnh chân ga!  

Trong mắt Tần Minh Nguyệt hiện lên vẻ kinh hãi.  

Cô ta là người đầu tiên phát hiện ra vụ đánh nhau.  ha!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play