Trong phòng khách, bầu không khí lại trở nên trầm mặc và nặng nề.  

Mấy ông cụ dửng dưng liếc nhìn Trương Minh Vũ một cái, sắc mặt rất ngạo nghễ.  

Trương Minh Vũ không có tâm tư để ý tới điều này.  

Hàn Thất Thất đang lo lắng khôn nguôi, liên tục đi qua đi lại trong sảnh.  

Quen biết đã lâu như vậy, đây là lần đầu tiên anh thấy Hàn Thất Thất lo lắng đến thế.  

Haiz.  

Trương Minh Vũ lặng lẽ thở dài một tiếng, trường hợp này anh cũng không giúp gì được cô ta.  

Bởi Liễu Thanh Duyệt hiện cũng không có ở đây...  

Từng giây từng phút trôi qua, bầu không khí trong phòng khách càng lúc càng nặng nề.  

Chỉ có Hàn Thất Thất vẫn đang không ngừng bước qua bước lại.  

Ánh mắt cô ta chất đầy lo âu.  

Két!  

Bỗng trên lầu hai vọng xuống tiếng mở cửa.  

Hàn Thiên Hoa lập tức đứng dậy.  

Trương Minh Vũ cũng ngẩng lên nhìn, một ông cụ râu bạc đang đi xuống.  

Người này trông có đôi phần cao quý thoát tục.  

Hàn Thiên Hoa nôn nóng xông tới, hỏi: "Cụ Lý, vợ tôi, cô ấy..."  

Hàn Thất Thất cũng lo lắng nhìn chăm chăm vào Lý Bá Tường.  

Lý Bá Tường lắc đầu, thở dài một tiếng.  

Hàn Thất Thất chững cả người lại.  

Hồi lâu sau, Lý Bá Tường mới lại cất lời: "Ông Hàn, bệnh của bà nhà đã..."  

"Suy tim bẩm sinh, hiện giờ bệnh tình đã đến thời kì nguy cấp, không cách nào trị tận gốc được".  

Hàn Thiên Hoa ngây ngẩn cả người.  

Hàn Thất Thất cũng choáng váng, loạng choạng lùi lại mấy bước, suýt thì té lăn xuống đất.  

Trương Minh Vũ nhanh tay đỡ được Hàn Thất Thất trước khi cô ta ngã.  

Hàn Thiên Hoa kích động hỏi: "Cụ Lý, lẽ nào không còn biện pháp gì sao?"  

Lý Bá Tường lắc đầu thở dài, nói: "Loại bệnh này hiện nay còn chưa có biện pháp nào chữa được, ông Hàn, hiện giờ điều quan trọng nhất là phải đánh thức bà nhà dậy".  

"Nếu trong vòng một ngày bà nhà không tỉnh thì sẽ rất nguy hiểm".  

Ầm!  

Trong đầu Hàn Thất Thất như vừa có thứ gì nổ tung.  

Hàn Thiên Hoa cũng đã hoàn toàn ngây dại.  

Ông lo lắng hỏi: "Vậy... vậy làm sao mới đánh thức được cô ấy?"  

Lý Bá Tường lắc đầu, thở dài một tiếng: "Việc này lão phu cũng bất lực, bởi hiện giờ bà nhà không chịu được bất kì kích thích nào nữa, nếu không, hậu quả thế nào không ai lường trước được, cho nên... Haiz".  

Cuối cùng, ông cụ lại thở dài một tiếng.  

Hàn Thất Thất đã hoàn toàn choáng váng, đôi hàng lệ lặng lẽ chảy dài trên má, lại không nức nở được một tiếng.  

Trương Minh Vũ cũng đã nghe ra.  

Ý của ông cụ là, chính ông cụ cũng không dám động vào bệnh nhân này.  

Bệnh suy tim bẩm sinh? 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play