*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cô cau mày, vẻ mặt sốt ruột!  

Trương Minh Vũ hít sâu một hơi.  

Anh nhìn sang bên nhà tranh, bên đó vẫn đang chiến đấu ác liệt. Thế nhưng rõ ràng Long Tam và Long Thất đang chiếm ưu thế!  

Nhưng còn bao lâu nữa mới kết thúc… anh cũng không thể nào biết được!  

Haiz!  

Anh thầm thở dài thườn thượt.  

Người phụ nữ kia nhướng mày cười hỏi: “Không tránh hả?”  

Nói rồi cô ta lại đẩy người Lý Phượng Cầm xê dịch tới gần vách núi hơn một chút.  

“Á!”  

Tiếng hét thảm thiết như mèo bị đạp đuôi vang vọng!  

Bà ta lại điên cuồng la lối: “Trương Minh Vũ! Cút ra đi! Tao bảo mày cút ra!”  

Hiện giờ anh đang rất phiền não.  

Nhưng điều duy nhất mà anh có thể làm chính là giữ chân người phụ nữ này!  

Anh nhếch miệng nở nụ cười: “Này người đẹp, vừa nãy tôi đã được ôm chân cô rồi. Chân cô vừa thon vừa trắng, dáng người cũng rất gầy. Sao cô giữ được thân hình đẹp như vậy?”  

Nghe anh nói thế, tiếng gào thét của Lý Phượng Cầm lập tức im bặt!  

Cả người phụ nữ kia và Lâm Kiều Hân đều ngẩn người nhìn anh, ánh mắt tràn đầy mờ mịt!  

Chuyện tới nước này.  

Mà anh… vẫn còn tâm trạng đùa giỡn người ta sao?  

Lý Phượng Cầm nổi trận lôi đình!  

Người phụ nữ nhăn mặt lại, lạnh giọng quát: “Tôi bảo anh tránh ra!”  

Anh lại bật cười lên tiếng: “Người đẹp đừng nổi nóng, giận dữ là không đẹp nữa đâu. Năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi?”  

Cô ta lại càng nhíu mày.  

Anh giả vờ tỏ vẻ ngượng ngùng, e dè hỏi: “Cô xinh đẹp thật đấy, có lấy tôi không?”  

Anh vừa dứt lời, cả ba người phụ nữ đều bị làm cho choáng váng.

Toàn thân Lý Phượng Cầm đều đang không ngừng run rẩy!  

Không phải vì bị doạ sợ, mà là vì bị chọc tức điên lên!  

Giờ phút này bà ta rất muốn chính tay mình đẩy ngã Trương Minh Vũ!  

Trong đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Hân tràn đầy hoang mang.  

Người phụ nữ kia lạnh lùng chất vấn: “Anh muốn làm gì? Không cần mạng của bà ta nữa à?”  

Anh thầm mừng rỡ trong lòng.  

Chỉ cần có thể bắt chuyện với đối phương đã được coi như câu giờ thành công rồi.  

Bây giờ anh đang dồn cô ta tới đường cùng, hơn nữa cô ta còn dẫn theo Lý Phượng Cầm, cô ta muốn đi cũng không đi được!  

Chỉ cần có thể giữ chân được cô ta, bọn anh sẽ có cơ hội thắng!  

Anh lại nở nụ cười lên tiếng đáp: “Người đẹp trả lời tôi đi chứ!”  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play