Bên ngoài biệt thự, Long Tam và Long Thất ngồi trên chạc đại thụ, xuyên qua cửa sổ lẳng lặng nhìn Trương Minh Vũ tập luyện.  

Đáy mắt Long Thất tràn đầy phức tạp, khẽ nói: "Nghị lực cỡ này... nhất định sẽ thành công".  

Long Tam cười đắc ý, nói: "Tất nhiên rồi".  

Long Thất bỗng cau mày, chầm chậm hỏi: "Anh ba, dạo này hình như anh có chỗ nào đó bất thường thì phải, anh cũng có tâm sự à?"  

Long Tam ngẩn ra, ngay sau đó liền lộ vẻ bối rối xấu hổ.  

Nhưng chỉ thoáng chốc, hai người đã ăn ý đưa mắt nhìn về phía Trương Minh Vũ đang tập luyện.  

Hai tiếng trôi qua lúc nào không hay.  

Trương Minh Vũ đã mệt mỏi đến gần kiệt sức.  

Nhưng anh kinh ngạc phát hiện, lần này luyện quyền, tay anh không sưng to như mọi lần nữa.  

Chuyện gì thế nhỉ?  

Trương Minh Vũ vô cùng kinh ngạc, khóe miệng không kìm được bèn nở một nụ cười vui vẻ.  

Bất kể nguyên do thế nào, điều này cũng chứng tỏ anh đang tiến bộ từng ngày!  

Trương Minh Vũ không nán lại thêm, quay đầu đi về phía phòng tắm luôn.  

Người đã đầy mồ hôi, anh muốn tắm một trận thỏa thích.  

Két!  

Trương Minh Vũ đẩy cửa phòng tắm gây nên một tiếng rít nhỏ ở cửa.  

"A!"  

Bên trong chợt có tiếng kêu thất thanh.  

Trương Minh Vũ trố mắt nhìn.  

Hạ Hâm Điềm vẫn còn ở trong phòng tắm...  

Ực!  

Trương Minh Vũ chật vật nuốt nước bọt.  

Hạ Hâm Điềm cũng hoảng loạn vô cùng.  

Bốn mắt nhìn nhau, thời gian dường như đã đóng băng tại khoảnh khắc này.  

Đầu óc Trương Minh Vũ bất chợt trống rỗng.  

Lát sau, Hạ Hâm Điềm mới choàng tỉnh, quát khẽ một tiếng: "Còn không chịu đi ra thì em đừng nghĩ đến chuyện ra được nữa nhé!"  

Trương Minh Vũ hoảng hốt, nhanh chóng tỉnh táo trở lại.  

Anh không dám nấn ná thêm một giây, vội vã quay đầu chạy khỏi phòng tắm.  

Rầm!  

Trương Minh Vũ đóng sập cửa lại, hô hấp đã bắt đầu trở nên dồn dập.  

Anh dựa lưng vào tường, hổn hển thở liên tục.  

Trong phòng tắm, Hạ Hâm Điềm cũng đã đỏ bừng cả mặt.  

Nhưng lúc này, ánh mắt cô ấy lại lóe sáng một cách kì lạ.  

Tiếng nước trong phòng tắm lại ào ào vang lên một lần nữa.  

Trương Minh Vũ cũng từ từ tỉnh táo lại.  

"Lúc mình đi luyện quyền đã bắt đầu vào rửa mặt, mà rửa đến giờ còn chưa xong nữa...", Trương Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, anh hết cách, đành phải chạy lên phòng tắm trên lầu để dùng tạm.  

Tắm rửa xong, Trương Minh Vũ về phòng mình.  

Nhưng đến tận lúc này, trong đầu anh, bóng hình vô cùng quyến rũ kia vẫn liên tục ngự trị.  

Rầm!  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play