Triệu Thiên An lạnh lùng nói: "Mày là cái thá gì mà cũng xứng để cược với bọn tao?"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Không dám thì thôi vậy".  

Lâm Kiều Hân sững sờ, không hiểu rốt cuộc Trương Minh Vũ muốn làm gì.  

Thái Minh Hạo cười khẩy nói: "Được thôi, mày muốn cược thế nào?"  

Trương Minh Vũ cười ha ha nói: "Cược hôm nay tao có kiếm được ngôi sao làm người đại diện không?"  

Vừa dứt lời, Lâm Kiều Hân liền trợn tròn mắt!  

Trương Minh Vũ... điên rồi?  

Tìm ngôi sao làm người đại diện sao có thể dễ thế được?  

Muốn tìm một ngôi sao xứng với công ty họ khó như lên trời vậy!  

Phí đại diện và địa vị của ngôi sao còn là hai vấn đề vô cùng quan trọng!  

"Ha ha ha!"  

Thái Minh Hạo cười như bị điên, giễu cợt nói: "Được thôi! Mày đang tự tìm đường chết đó!"  

"Vậy mày nói xem, chúng ta cược cái gì?"  

Trương Minh Vũ trầm ngâm chốc lát: "Nếu hôm nay tao không tìm được, mạng tao tùy mày xử lý, có đánh chết tao cũng không lên tiếng".  

Vừa dứt lời, Thái Minh Hạo đã cuộn chặt nắm đấm!  

Trong mắt hắn lóe lên sự hưng phấn!  

"Được! Tao vốn định để mày sống thêm vài ngày, không ngờ mày lại chủ động tìm lấy cái chết!"  

Thái Minh Hạo nghiến răng nghiến lợi nói!  

Trương Minh Vũ không hề quan tâm, nói tiếp: "Nếu như tao thắng thì sao?"  

"Mày thắng á? ha ha ha!"  

Thái Minh Hạo cười giễu cợt nói: "Tùy mày thôi!"  

Trương Minh Vũ bắt đầu tính toán, lẩm bẩm nói: "Vốn cũng muốn mạng mày đấy, nhưng mạng mày chả có tác dụng gì, hay dùng mạng mày đổi lấy tiền đi, mày thấy được không?"  

Thái Minh Hạo kiêu ngạo nói: "Được, bao nhiêu tiền?"  

Trương Minh Vũ giơ một ngón tay ra, líu ríu nói: "Một trăm triệu".

Khóe miệng Thái Minh Hạo co giật!  

Nhưng nhớ đến vụ đánh cược, hắn vẫn đồng ý: "Được! Mày nói đấy nhé!"  

Trương Minh Vũ từ từ nhìn về phía Triệu Thiên An nói: "Ông không cược sao?"  

Triệu Thiên An lạnh lùng nói: "Tao không, mày không có nhiều mạng như vậy!"  

Lâm Kiều Hân đứng bên hoàn toàn sững sờ.  

Không hiểu Trương Minh Vũ rốt cuộc muốn làm gì!  

Trương Minh Vũ bất lực duỗi tay, cười nói: "Người nhà họ Triệu mà cũng không dám, thôi vậy".  

Khóe miệng Triệu Thiên An co giật, ông ta tức giận nói: "Thằng nhãi, mày bớt tìm lý do đi, tao không cược mày không cược chắc?"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Ông không cược, tôi cũng hết cách".  

Triệu Thiên An hít sâu một hơi, thực sự muốn giết chết Trương Minh Vũ!  

Nhưng hết cách rồi!  

Ông ta không động được vào tiền nhà họ Triệu!  

Tuy nhiên đúng lúc này, một giọng nói từ từ vang lên: "Đúng rồi, nếu anh Trương Minh Vũ đây thích thì nhà họ Triệu chúng tôi có thể cược một trăm triệu!"  

Vừa dứt lời, mọi người đều sững sờ! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play