"Cút ngay đi cho khuất mắt tao, nếu không thì chớ trách bọn này không nương tay!"  

Dứt lời, hai gã bảo vệ liền sấn tới.  

Tay còn vung vẩy côn điện đầy hăm dọa.  

Khí thế cực kì hùng hổ!  

Đám công nhân do Đại Quân cầm đầu cũng trở nên phẫn nộ, gắt gao nhìn chằm chằm hai gã bảo vệ.  

Trương Minh Vũ cười lạnh, hỏi: "Chúng tôi là khách tới đây, các người đối đãi với khách như vậy đấy hả?"  

"Nếu các người muốn thế thì cũng đừng trách chúng tôi không nể mặt!"  

Hai gã bảo vệ nghe anh nói thế, lập tức ánh mắt lóe lên đầy châm chọc, cợt nhả nói: "Chúng mày không nể mặt? Được! Tao muốn xem xem chúng mày tính không nể mặt kiểu gì!"  

Nói xong, gã ấn nút trên bộ đàm.  

Chỉ chốc lát sau, từ trong hộp đêm, một đám bảo vệ lao vọt ra.  

Đếm sơ cũng phải mười mấy gã.  

Xung quanh đã có khá đông người xúm lại hóng chuyện.  

Trương Minh Vũ cười nhạt, nói: "Các người làm thế khác gì chó cậy gần nhà bắt nạt khách hàng?"  

Gã đội trưởng đội bảo vệ đứng ra, cười khẩy: "Đám khố rách áo ôm chúng mày mà cũng đòi làm khách nơi này à?"  

"Lũ ăn xin thối tha kia, tao cho mày cơ hội cuối cùng, cút khỏi chỗ này ngay".  

"Bằng không... Bọn này sẽ không khách khí nữa đâu đấy!"  

Trương Minh Vũ không nôn nóng, chỉ quay đầu liếc mắt một cái.  

Toàn bộ đám công nhân sau lưng đều đang cực kì tức tối, đáy mắt hừng hực lửa giận.  

Trương Minh Vũ nhếch miệng cười, bảo: "Thấy tức giận rồi?"  

Đại Quân gật đầu thật mạnh.  

Tất cả đội công nhân phía sau cũng siết chặt nắm tay.  

Trương Minh Vũ lại cười ha hả, nói: "Tức giận rồi thì đừng nhịn làm gì, loại chó cậy gần nhà khinh thường người khác thế này cần phải chọc mù mắt chó chúng nó!"  

"Có chuyện gì, tôi chịu trách nhiệm cho!"  

Anh vừa thốt ra những lời này, cả đội công nhân đều sáng rực mắt lên.  

Bên kia, gã đội trưởng đội bảo vệ thấy thế, vẻ giễu cợt trên mặt càng thêm rõ nét.  

"Lên, đuổi cổ chúng nó ra ngoài cho tôi!", gã đội trưởng quát lạnh một tiếng.  

Gã vừa dứt lời, đám bảo vệ lập tức vung côn điện xông lên phía trước.  

Trương Minh Vũ cười cười, nói: "Các anh cứ thoải mái xả giận đi, cứ coi bọn này là đám chủ thầu, đánh cho giãn cơ một chút!"  

Ánh mắt Đại Quân lóe lên đầy hưng phấn, hô to: "Lên, lên hết cho tôi!"  

"Các anh em, lên đi!"  

Ý chí chiến đấu trong lòng đám công nhân này cũng đã hoàn toàn cháy lên.  

Bọn họ không hề do dự, xông thẳng về phía trước.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play