Trương Minh Vũ sửng sốt.  

Bấy giờ anh mới nhớ ra, đêm qua Lâm Kiều Hân có mời anh đi ăn cơm.  

Trương Minh Vũ cười nhẹ, bảo: "Được, không vội gì đâu".  

Lâm Kiều Hân "Ừ" một tiếng rồi cúp điện thoại.  

Lòng Trương Minh Vũ chợt dâng lên một cảm giác rất lạ.  

Hiện giờ quan hệ giữa hai người vẫn chưa có gì thay đổi lắm.  

Có điều... những hành vi của Lâm Kiều Hân đối với anh thật chẳng khác nào một cô vợ nhỏ.  

Nghĩ đến đó, Trương Minh Vũ bất chợt nở một nụ cười.  

Hạ Hâm Điềm lạnh nhạt lên tiếng: "Cô vợ nhỏ gọi điện à? Chỉ có thế đã hớn hở đến như vậy, thật đúng là không tiền đồ".  

Trương Minh Vũ ngại ngùng cười bảo: "A... Đâu có đâu... chỉ là... chỉ..."  

Anh lắp bắp hồi lâu vẫn chưa nói được một câu hoàn chỉnh.  

Hạ Hâm Điềm tức giận lườm một cái, ngoảnh đầu ra phía cửa sổ, không thèm nhìn anh nữa.  

Hàn Thất Thất chỉ ngồi ngây người.  

Cô ta có cảm giác, bầu không khí trong xe này dường như có mùi gì chua lè.  

Xe nhanh chóng dừng trước cửa khách sạn mới.  

Tắt máy, Trương Minh Vũ xuống xe mở cửa cho hai cô gái.  

Nhưng vừa ngẩng đầu, anh chợt phát hiện một đám đông đang đứng trước cửa khách sạn.  

Họ xếp thành một hàng.  

Người đội trưởng đứng ở vị trí đầu tiên, ánh mắt tràn đầy kích động.  

Trương Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, cười khẽ một tiếng rồi cất bước đi tới.  

Đội trưởng cung kính chào: "Ân nhân, cậu tới rồi ạ!"  

Trương Minh Vũ nhẹ nhàng gật đầu, hỏi: "Anh tên gì?"  

Đội trưởng phấn kích đáp: "Ân nhân, cậu cứ gọi tôi là Đại Quân là được ạ".  

Tên này... nghe cũng không tệ!  

Trương Minh Vũ cười hỏi: "Mọi người có xe không?"  

Đại Quân vội đáp: "Chúng tôi đều là người ở mấy thôn xóm quanh đây, mỗi ngày đều lái xe tới công trường, chúng tôi có mấy chiếc xe Van nhỏ".  

Trương Minh Vũ gật đầu.  

Song lúc này anh mới nhớ ra, hiện giờ gã chủ thầu kia ở đâu, anh còn chưa biết nữa.  

Trầm ngâm một lát, Trương Minh Vũ mới lên tiếng: "Mọi người lên xe trước đi, lái xe tới đây, lát cứ đi theo chiếc xe này là được".  

Đại Quân gật đầu cung kính thưa: "Vâng!"  

Nói xong, anh ta quay đầu dặn dò những người khác.  

Chẳng mấy chốc, từ xa có ba chiếc xe Van trờ tới, đám công nhân chen nhau lên xe.  

Trương Minh Vũ thấy họ lên xe cả rồi mới trở lại xe mình.  

Anh trầm tư một lát, cảm thấy hiện giờ cách tốt nhất là bảo Vương Vũ Nam gọi điện thoại cho Lâm Kiều Hân.  

Nhờ Vương Vũ Nam tìm hiểu địa chỉ của gã chủ thầu kia qua cô ấy là cách nhanh nhất.  

Bởi nếu anh đích thân gọi tới hỏi, Lâm Kiều Hân nhất định sẽ hoài nghi.  

Trương Minh Vũ không do dự, lấy điện thoại ra ngay.  

Nhưng anh còn chưa tìm được số điện thoại cần gọi, Long Thất đã chậm rãi lên tiếng: "Gã chủ thầu của họ tên là Vương Long, tổng thầu tên là Dịch Bác Võ, hiện đang ở hộp đêm Dạ Sắc uống rượu".  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play