Trong mắt Hàn Thất Thất hiện lên vẻ lo lắng.  

Còn ánh mắt của Hạ Hâm Điềm lại sáng bừng lên.  

Cô ấy có nghe nói tới chuyện anh đã bắt đầu huấn luyện chiến đấu.  

Đúng lúc hôm nay cũng có thể nhìn thấy thành quả huấn luyện của anh như thế nào!  

Hai cô gái nhanh chóng chạy sang bên cạnh.  

Mười mấy gã công nhân cũng xông tới bao vây xung quanh anh.  

Đội trưởng đội xây dựng cười lạnh một tiếng, khinh bỉ nói: “Một mình mày mà đòi đánh lại cả đám chúng tao hả?”  

“Nếu bây giờ mày ngoan ngoãn cút đi, chúng tao có thể tha cho mày một mạng!  

“Cố làm anh hùng rơm trước mặt gái đẹp rất dễ gặp tai nạn đấy!”  

Không ít người xung quanh cũng kéo tới hóng hớt.  

Nghe thấy tên đội trưởng nói vậy, tất cả đều hiểu ra.  

Ai cũng cho rằng Trương Minh Vũ kiêu ngạo như vậy là vì đang muốn khoe mẽ trước mặt gái xinh.  

Một người đấu với hơn chục người?  

Điên rồi!  

Anh lạnh lùng cười một tiếng: “Nói nhảm ít thôi, muốn đánh thì nhanh lên!”  

Lửa giận trong lòng là một chuyện.  

Nhưng đánh nhau lại là một chuyện khác!  

Hiện giờ anh chỉ muốn đánh một trận đã đời với người ta!  

Đội trưởng lạnh giọng quát: “Mày đã muốn chết thì đừng trách chúng tao ác độc!”  

“Anh em nhớ đừng đánh chết nó, ném ra ngoài là được rồi!”  

Đám công nhân vây quanh đồng loạt gật đầu.  

Câu nói này cũng khiến anh vô cùng kinh ngạc.  

Sao tên đội trưởng này… lại không giống mấy kẻ xấu trước kia nhỉ?  

Thế nhưng anh chưa kịp nghĩ ngợi gì nhiều đã có một gã công nhân ở bên trái lao đến định tóm lấy anh!  

Anh cười gằn một tiếng.  

Cuối cùng cũng được chiến đấu rồi!  

Anh cũng không chút do dự chạy vọt tới!  

Tốc độ của anh nhanh tới mức gã công nhân không thể nào phản ứng lại được!  

Đợi đến khi gã ta mở mắt ra lần nữa, Trương Minh Vũ đã nhảy vọt tới!  

Nắm đấm của anh cũng đánh trúng lồng ngực gã ta!  

Bịch!  

Tiếng va chạm trầm đục vang lên.  

Cơ thể của gã công nhân bị đấm bay ngược ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất!  

Anh rất hài lòng với nắm đấm mạnh mẽ của mình.  

Câu nói vừa rồi của tên đội trưởng đã khiến anh tụt hứng không ít.  

Vậy nên anh cũng không hề đánh hết sức.  

Thế nhưng hiệu quả vẫn không tồi!  

“Được lắm! Đánh hay lắm!”, Hàn Thất Thất kích động reo hò.  

Trong mắt Hạ Hâm Điềm xẹt qua một tia mừng rỡ.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play