Thế nhưng bọn họ chưa kịp nghĩ ngợi gì đã nghe thấy một tràng tiếng bước chân dồn dập truyền đến.  

Đám người giật mình quay đầu lại, trông thấy Vương Thiết Trụ đang hùng hổ xông tới!  

Trương Minh Vũ khẽ mỉm cười, yên lặng chờ đợi.  

Còn Hàn Thất Thất thì chẳng buồn nhìn lấy một cái.  

Vương Thiết Trụ nhanh chóng bước tới trước mặt mọi người.  

Hắn ta nắm chặt tay thành nắm đấm, sắc mặt âm trầm, trong mắt tràn đầy hung ác!  

“Vừa rồi… người lái xe là cô phải không?”, hắn ta nheo mắt lại, giận dữ chất vấn Hàn Thất Thất!  

Cô ta lười biếng nâng mí mắt lên, khinh thường đáp: “Anh mù à? Không có mắt nhìn hả?”  

“Cô…”  

Lửa giận trong lòng Vương Thiết Trụ lập tức trào dâng.  

Đám người xung quanh cũng đồng loạt sợ ngây người!  

Bị điên hay sao mà dám ăn nói với hắn ta như vậy?  

Một tên côn đồ bước lên hai bước, vẻ mặt hèn mọn nói: “Anh Thiết Trụ, trông cô ta còn xinh hơn con nhóc Vương Vũ Nam kia!”  

“Cô ta dám cả gan chống đối anh, hay là anh giúp cô ta nhớ lại một vài chuyện khi còn bé đi?”  

Gương mặt gã ta vô cùng dâm dê đê tiện!  

Vương Thiết Trụ sửng sốt.  

Bấy giờ hắn ta mới chú ý tới vẻ ngoài xinh đẹp của Hàn Thất Thất, ánh mắt lập tức hiện lên vẻ thèm thuồng!  

Thế nhưng ngay sau đó, một bóng người màu đen chợt xẹt qua!  

“Á!”  

Tiếng gào thét đau đớn vang vọng tận trời!  

Gã côn đồ vừa mới nói lời trêu ghẹo lập tức bụm mặt ngã lăn ra đất, gào thét ầm ĩ!  

Một chiếc chìa khoá xe Audi rơi xuống vị trí ngay bên cạnh gã ta!  

Gã ta mở tay ra xem, bàn tay đã be bét máu!  

Hự!  

Tiếng hít khí lạnh lại vang lên lần nữa!  

Giọng nói lạnh như băng của Hàn Thất Thất vang lên: “Chọc mù mắt chó anh chưa? Một lũ rác rưởi cũng dám có ý đồ xấu xa với tôi hả?”  

Tính nết ngang ngược hiện rõ!  

Trương Minh Vũ không khỏi co quắp khoé miệng.  

Cô ta… đang chuẩn bị lộ nguyên hình à?  

Thế nhưng Vương Thiết Trụ lại nở nụ cười hưng phấn.  

Hai mắt hắn ta sáng rực lên!

“Cứng đấy, tôi thích!”  

Vương Thiết Trụ thè lưỡi liếm môi, ánh mắt lộ liễu đánh giá dáng người nóng bỏng của Hàn Thất Thất.  

Cô ta tỏ vẻ ghê tởm, lạnh lùng quát: “Còn dám nhìn nữa à?”  

Vương Triết Trụ điên cuồng cười lớn: “Không chỉ nhìn đâu, tôi còn muốn sờ cơ!”  

Nói rồi hắn ta giơ tay chỉ huy, nghiêm giọng ra lệnh: “Bắt lại cho tao!”  

Hắn ta vừa dứt lời, mấy gã côn đồ bên cạnh tức thì lao tới bao vây Hàn Thất Thất!  

Vẻ mặt cô ta tràn đầy lạnh lùng, hung hăng giậm chân đi ra sau lưng Trương Minh Vũ!  

Khí thế hiên ngang, ung dung khoanh tay trước ngực.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play