Hành động này của cô càng khiến bà ta nổi cơn tam bành!  

“Kiều Hân, con thực sự đã bị mấy lời ngon ngọt của thằng ranh này mê hoặc rồi!”  

“Hôm nay nói thế nào mẹ cũng phải đuổi Trương Minh Vũ cút ra khỏi cái nhà này! Mẹ không thể để con tiếp tục bị nó lừa gạt như vậy được!”  

Toàn thân bà ta run lẩy bẩy, giọng nói chanh chua rít gào!  

Trương Minh Vũ nheo mắt quan sát.  

Đúng là quá ngu muội!  

Dịch Thanh Tùng lại ung dung đứng ở một bên như đang xem kịch!  

Lý Phượng Cầm không chút do dự xông tới túm lấy cánh tay của anh, cắn răng lôi xềnh xệch ra ngoài cổng!  

Lâm Kiều Hân tiếp tục ngăn cản: “Mẹ mau buông…”  

Cô chưa kịp nói hết câu thì bà ta đã bất ngờ quay ngoắt lại, nổi giận gào lên: “Hôm nay có mẹ thì không có nó! Có nó thì không có mẹ!”  

“Nếu con không để nó cút ra ngoài thì mẹ sẽ treo cổ tự tử cho con xem!”  

“Có một thằng con rể vô dụng và đứa con gái ngu ngốc như vậy thì mẹ còn sống làm gì nữa?”  

Dứt lời, nước mắt bà ta rơi lã chã.  

Trông bộ dạng có vẻ rất ấm ức.  

Thấy thế, anh thầm cười lạnh trong lòng, hoàn toàn hết sạch hi vọng với nhà họ Lâm.  

Lâm Kiều Hân hoá đá tại chỗ.  

Cô mím chặt môi, ánh mắt chất chứa lo lắng!  

Cô cũng rất bực bội!  

Nhưng Lý Phượng Cầm không hề nói đùa. Nếu bà ta thực sự treo cổ…  

Cô rơi vào tình trạng rối rắm, không biết nên nói gì cho phải.  

Nụ cười lạnh lùng trên mặt Dịch Thanh Tùng càng thêm nồng đậm.  

Lửa giận trong lòng Trương Minh Vũ cũng đạt tới đỉnh điểm.  

Nhưng trông thấy vẻ bối rối của Lâm Kiều Hân, anh vẫn cắn răng nhịn xuống.  

Cô đã cố gắng bảo vệ anh rồi. Dù thế nào thì chuyện này cũng không liên quan gì tới cô.  

Anh cũng không muốn khiến cô phải khó xử.  

Thế là một lúc sau, anh khẽ mỉm cười cố tỏ vẻ trấn tĩnh nói: “Không sao, tôi đi trước đây”.  

Nói rồi anh hất văng tay Lý Phượng Cầm, dứt khoát đi thẳng ra ngoài cổng.  

Lâm Kiều Hân muốn nói lại thôi.  

Nhìn theo bóng lưng anh rời đi, hơi thở của cô bắt đầu trở nên dồn dập!  

Cô lại càng cảm thấy áy náy với anh!  

Cô thực sự rất muốn bỏ ra ngoài cùng với anh, nhưng lại lo Lý Phượng Cầm sẽ làm ra chuyện điên rồ gì đó.  

Hồi lâu sau, cô mới thở dài một tiếng, cả giận nói: “Mẹ hài lòng chưa?”  

Sau đó, cô lạnh lùng quay lưng bỏ lên tầng hai!  

Đợi đến khi bóng lưng cô biến mất khỏi tầm mắt, vẻ giận dữ trên mặt Lý Phượng Cầm mới dần tiêu tan. Bà ta nở một nụ cười lạnh.  

Lúc này, Trương Minh Vũ đã rời khỏi căn biệt thự.  

Anh đứng chờ bên đường, một chiếc Mercedes màu đen nhanh chóng đỗ lại trước mặt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play