Bảo Chung Tử Kính… xin lỗi?  

Chỉ mình Hàn Thất Thất lại trở nên hưng phấn, nhìn chằm chằm vào anh.  

Trương Minh Vũ đem đến cho cô ta quá nhiều niềm vui bất ngờ!  

Một lúc lâu sau, Chung Tử Kính mới bàng hoàng lấy lại tinh thần, nghi hoặc hỏi lại: “Bố bảo con… xin lỗi hắn sao?”  

Anh ta vừa nói vừa chỉ vào Trương Minh Vũ!  

Chung Trường Thọ lạnh lùng quát: “Xin lỗi!”  

Giọng nói nghiêm nghị khí thế hùng hồn!  

Khiến cho Chung Tử Kính không kìm được run lẩy bẩy!  

Trương Minh Vũ cũng ngơ ngác không hiểu gì.  

Lại là vì chị ba sao?  

Ngoại trừ Tô Mang, anh cũng không nghĩ ra được nguyên nhân nào khác.  

Người có địa vị và thân phận cao quý như Chung Trường Thọ… cũng phải nể mặt Tô Mang?  

Càng ngày anh càng thấy tò mò về thân phận của cô ấy!  

Chung Tử Kính nghiến răng nghiến lợi, toàn thân run rẩy vì giận dữ!  

Thế nhưng dù anh ta có tức giận tới mức nào cũng không thể làm trái lời bố mình!  

Sau một hồi do dự, anh ta đành phải quay người lại, lạnh giọng nói: “Xin lỗi!”  

Lời nói phun ra từ trong kẽ răng!  

Hự!  

Tiếng hít khí lạnh lại vang lên liên tiếp!  

Không ngờ Chung Tử Kính lại… xin lỗi Trương Minh Vũ!  

Ba người Triệu Khoát đều cảm thấy tuyệt vọng!  

Lần này bọn họ đã thất bại triệt để, bại tới mức thương tích đầy mình!  

Trương Minh Vũ cả giận đáp trả: “Anh nói vậy cũng đòi xin lỗi à? Sao tôi cứ cảm thấy anh đang muốn cắn chết tôi thì phải..”  

“Mày đừng có quá đáng!”  

Chung Tử Kính không nhịn nổi gào ầm lên!  

Thế nhưng giọng nói lạnh như băng của Chung Trường Thọ lại vang lên bên tai anh ta: “Xin lỗi cho cẩn thận!”  

“Con…”  

Anh ta cong ngón tay chỉ trỏ, lắp bắp không nói nên lời, khoé môi điên cuồng co giật!  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play