Nói nghe như an ủi, nhưng ánh mắt ông cụ vẫn luôn chăm chú nhìn về phía Trương Minh Vũ biến mất.  

Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long cũng không biết nên nói gì.  

Hồi lâu sau, ông cụ Lâm mới lẩm bẩm: "Nhanh như vậy... đã muốn bắt đầu rồi sao?"  

Nói xong, ông cụ thở dài một tiếng.  

Lúc này, Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân đã ra tới cổng đại viện.  

Lâm Kiều Hân do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn lên tiếng hỏi: "Anh... vì sao lại muốn tôi rời khỏi tập đoàn Lâm Thị?"  

Trương Minh Vũ dừng bước, khẽ cười một tiếng rồi nói: "Vậy thì vì sao cô lại nghe lời tôi như thế?"  

"Anh..."  

Lâm Kiều Hân thoáng hoảng loạn, nôn nóng nói: "Tôi không có nghe lời anh, chỉ là... tôi cũng rất bất mãn mà thôi..."  

Trương Minh Vũ chau mày, trêu cợt hỏi: "Thật không?"

Lâm Kiều Hân vội vã ổn định tinh thần, lạnh nhạt nói: "Đúng vậy, không thì còn thế nào!"  

Trương Minh Vũ lắc đầu cười khẽ, đổi đề tài: "Ở lại tập đoàn Lâm Thị không có lợi gì cho cô cả, mà cũng không có lợi gì cho nhà họ Lâm cô".  

"Chi bằng cô rời khỏi nhà họ Lâm, độc lập phát triển Tuyền Ảnh lên".  

"Đợi khi cô có đủ thực lực bảo vệ nhà họ Lâm thì cũng không cần bám vào tập đoàn Lâm Thị nữa".  

Lâm Kiều Hân ngây người, lại thở dài một tiếng rồi ngồi vào trong xe.  

Trương Minh Vũ cũng ngồi vào ghế phụ cạnh ghế lái.  

Lát sau, Lâm Kiều Hân âu sầu nói: "Anh không hiểu những chuyện thế này, nói thì đơn giản nhưng muốn phát triển nào phải chuyện dễ dàng gì".  

"Không có tiền coi như chẳng làm được gì".  

Trương Minh Vũ lại cười cười, nói: "Ai nói cô không có tiền nào? Chẳng phải cô mới nhận một công trình đó sao?"  

"Tự cô nhận thầu công trình đó đi, vậy chẳng phải đã có tiền để phát triển Tuyền Ảnh rồi hay sao?"  

Anh vừa nói thế, Lâm Kiều Hân lập tức ngẩn ra.  

Cô trầm tư một lát mới tỉnh táo lại, bất đắc dĩ nói: "Bên đối tác đã từ chối hợp tác rồi, làm sao có thể đồng ý cho tôi nhận thầu nữa chứ".  

Trương Minh Vũ hơi tựa vào lưng ghế, cười nói: "Chuyện này thì chưa chắc, nhỡ đâu người ta coi trọng cô thì sao, sao không mạnh dạn thử một lần?"  

Lâm Kiều Hân bắt đầu dao động.  

Nếu thật sự có thể lấy được công trình này, vậy thì cô có tiền để phát triển Tuyền Ảnh thật rồi.  

Nhưng...  

Do dự một lát, cuối cùng cô vẫn lấy điện thoại di động ra, gọi cho dãy số kia.  

Đầu bên kia nhanh chóng nhận cuộc gọi.  

Lâm Kiều Hân thận trọng nói: "Xin chào, tôi nghe nói hợp tác giữa chúng ta đã bị hủy bỏ, có phải không ạ..."  

Giọng nói ngọt ngào của Vương Vũ Nam vang lên: "Không mà".  

Vừa nghe hai chữ đó, Lâm Kiều Hân lập tức sửng sốt.  

Trương Minh Vũ lại nhìn cô cổ vũ.  

Bấy giờ, Lâm Kiều Hân mới lấy hết can đảm hỏi: "Vừa rồi bên công ty chúng tôi nói là..."  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play