Trương Minh Vũ nhếch miệng nở một nụ cười.  

Mặc dù không mua được tòa nhà kia nhưng loại cảm giác gài bẫy người khác thế này thật là sảng khoái.  

Chốc lát sau, phó hội trưởng Chu đã lên đài, hắng giọng một cái rồi oang oang nói: "Tiếp theo đây xin mời các vị đã đấu giá thành công các vật phẩm của ngày hôm nay lên đài để kí hợp đồng và trả tiền."  

Ngay sau đó, hiện trường lại một lần nữa hỗn loạn, những cái tên được đọc đến đều lần lượt lên đài trả tiền.  

Lẽ ra đến công đoạn này rồi, những người không có phận sự có thể ra về.  

Nhưng hôm nay không ai bỏ về trước, ai cũng muốn xem xem Hà Gia Hoa lên đài trả tiền ra sao.  

Chỉ chốc lát, các vật phẩm đều đã được thanh toán xong, những người đấu giá thành công đều đã cầm theo đồ của mình về lại vị trí.  

Phó hội trưởng Chu tiếp tục nói: "Tiếp theo, xin mời cậu Hà Gia Hoa, người đã thắng trong cuộc đấu giá tòa nhà của chúng tôi lên đài kí hợp đồng và thanh toán".  

Mọi ánh mắt đều tập trung về phía Hà Gia Hoa, mắt ai nấy đều tràn đầy bỡn cợt.  

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Hà Gia Hoa âm trầm đi lên.  

Trương Minh Vũ cũng hăng hái nhìn xuống đánh giá.  

Hà Gia Hoa lại lạnh lùng quét mắt về phía Vương Vũ Nam, giọng cực kì châm chọc: "Không có tiền thì đừng có ra đây sĩ diện, biết chưa?"  

Nói xong, hắn hậm hực cầm bút lên.  

Nhưng Hà Gia Hoa còn chưa kịp đặt bút kí, phó hội trưởng Chu đã nói ngay: "Xin cậu Hà đừng vội, tôi sợ cậu còn chưa thấy rõ".  

"Xin nhắc cậu một câu, tòa nhà chúng tôi bán đấu giá lần này cần bốn năm nữa mới có thể bàn giao phòng ở, chúng tôi vẫn chưa hoàn thành việc lắp đặt trang thiết bị".  

Ông ta vừa dứt lời, cây bút trong tay Hà Gia Hoa lập tức như chết sững.  

Bốn năm?  

Hà Gia Hoa khiếp sợ hỏi: "Bốn năm? Ông nói cần thêm bốn năm lúc nào?"  

Những người bên dưới đài cũng ngây ra.  

Trương Minh Vũ hào hứng chăm chú nhìn.  

Phó hội trưởng Chu khách khí cười nói: "Chúng tôi đã nói rõ trong bản thông tin chi tiết về tòa nhà này rồi".  

Nói xong, ông ta búng tay một cái.  

Trên màn ảnh lại xuất hiện bản giới thiệu tỉ mỉ về tòa nhà vừa rồi.  

Mọi người căng mắt tìm mãi mới phát hiện ở góc cuối cùng bên phải đúng là có một dòng chú thích bốn năm sau mới có thể bàn giao phòng ở.  

Chỉ có điều, vị trí này quá khuất tầm mắt, hơn nữa màu chữ còn rất giống phông nền.  

Thế này thì ai mà chú ý tới được?  

Sau đó, bên dưới lại một lần nữa vang lên những tiếng cười nhạo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play