*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cô ta còn dám nói lý với anh sao?
Thế nhưng anh chưa kịp phản ứng lại đã bị cô ta đẩy sang một bên, ung dung đi vào nhà tắm.
“Cái quái gì thế?”
Anh giận dữ trợn trừng mắt lầm bầm rồi mới quay về phòng mình.
Sau khi chui vào chăn, anh chẳng thèm nghĩ ngợi gì.
Vừa nhắm mắt đã chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, anh mơ màng tỉnh lại.
Nhìn ra ngoài cửa sổ, anh thấy sắc trời đã sáng tỏ.
Anh gian nan đứng dậy, khẽ cử động cơ thể mệt nhoài mấy cái mới thấy dễ chịu hơn.
Hàn Thất Thất đã rời đi.
Anh vừa ăn sáng vừa suy ngẫm kế hoạch mở thêm chi nhánh.
Dù sao hiện giờ Lâm Kiều Hân cũng đang gặp khó khăn, anh vẫn phải nghĩ cách giúp cô.
Trong vòng một tuần nhất định phải bắt đầu công trình xây dựng.
Anh không còn do dự nữa, quyết định đi cùng Long Tam tới khách sạn Hồng Thái.
Sau khi giải quyết xong một vài tài liệu và theo dõi lợi nhuận gần đây của khách sạn, anh không khỏi vui mừng.
Sau khi sửa sang lại, thu nhập của khách sạn đã tăng lên đáng kể.
Anh đi ra cây rút tiền kiểm tra thử, thấy trong tài khoản ngân hàng vẫn còn hơn tám mươi triệu.
Cộng thêm hiện giờ anh đang là tổng giám đốc khách sạn Hồng Thái, tổng thu nhập đã lên tới gần trăm triệu.
Muốn mở thêm một chi nhánh cũng không thành vấn đề!
Anh xử lý xong xuôi mọi chuyện cũng đã đến giữa trưa.
Bấy giờ anh mới bắt đầu suy tính tới chuyện mở chi nhánh.
Vị trí của khách sạn Hồng Thái cũng coi như ở trong thành phố Hoa Châu.
Anh vốn muốn mở chi nhánh ở cả bốn khu Đông, Tây, Nam, Bắc, mỗi khu một cái chi nhánh. Đợi đến khi mọi chuyện ổn định sẽ mở rộng lĩnh vực kinh doanh cho khách sạn.
Nhưng… tìm mặt bằng mở chi nhánh là một vấn đề lớn!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT