Tuy Hàn Thất Thất không quá tin tưởng nhưng vẫn ngồi vào theo anh.  

Chiếc xe nhanh chóng lao vút đi.  

Long Tam cũng biết chắc chắn anh đang muốn tới quán bar.  

Trong lòng anh dần nổi lên một cảm giác khác thường.  

Anh lo lắng cho sự an toàn của Lâm Kiều Hân là một chuyện, nhưng quan trọng là hôm nay đúng lúc có Hàn Thất Thất ở bên cạnh.  

Anh có thể bảo cô ta giải thích rõ ràng mọi chuyện trong hai ngày nay với Lâm Kiều Hân.  

Chẳng bao lâu sau, chiếc xe đã đỗ lại trước cổng một quán bar.  

Sau khi xuống xe, Trương Minh Vũ dẫn theo Hàn Thất Thất xông thẳng vào quán bar.  

Ngay khi bọn họ vừa bước vào, tiếng nhạc xập xình liền ập tới.  

Anh cảm thấy toàn thân như đang run rẩy, không hề thích không gian kiểu này.  

Anh liếc mắt nhìn quanh tìm kiếm, thế nhưng trong quán bar cứ mờ mờ ảo ảo, không thể thấy rõ ràng. Thế nên anh chỉ có thể lặng lẽ tìm kiếm.  

Trên một chiếc ghế dài ở trong góc, Lâm Kiều Hân đang nốc một cốc rượu, mặt mũi đỏ bừng.  

Bên cạnh tay cô còn có một con dao nhỏ…  

Uống hết một cốc rượu, hai hàng nước mắt chảy dài.  

Cô thực sự… quá mệt mỏi.  

Áp lực trong hai ngày nay của cô vô cùng lớn.  

Cô không chỉ phải quản lý công ty mỹ phẩm Tuyền Ảnh của mình mà còn phải phân tâm lo lắng chuyện của tập đoàn Lâm Thị.  

Không còn Lâm Tuấn Khải, rất nhiều chuyện đều đè nặng lên vai cô.  

Mặc dù cô đã đạt được mong ước, thế nhưng Lâm Quốc Long vẫn âm thầm tạo áp lực với cô.  

Quan trọng nhất là không ít nhân viên trong công ty đều từng là cấp dưới của Lâm Tuấn Khải.  

Cô leo lên chức vụ này đã gặp phải vô số trở ngại và chất vấn.  

Cộng thêm scandal dạo gần đây của Trương Minh Vũ khiến tâm tình cô trở nên phức tạp!  

Cô lại uống thêm một cốc rượu nữa, đầu óc dần choáng váng.  

Nhưng đúng lúc này, một giọng nói trêu ghẹo chợt vang lên: “Ồ người đẹp, cô em đang uống một mình à? Hay là để bọn anh uống cùng em cho vui nhé?”  

Lâm Kiều Hân ngẩng đầu, trông thấy mấy gã côn đồ đang lững thững bước tới.  

Ai nấy đều nở nụ cười xấu xa nhìn cô.  

Cô vớ lấy con dao ở bên cạnh, lạnh giọng cảnh cáo: “Tránh xa tôi ra!”  

Gã côn đồ nhíu mày, vui vẻ nói: “Ái chà, cô em này cứng đấy! Có chuyện gì phiền lòng tâm sự với anh đi! Anh sẽ giúp cô em mở lòng!”  

Dứt lời, gã ta giơ tay định chạm vào cổ tay trắng muốt của cô!  

Lâm Kiều Hân lập tức nổi giận đùng đùng!  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play