Hà Gia Hoa gầm lên, lại xông thẳng về phía Trương Minh Vũ!
Nhưng dù có vậy, trong mắt anh tốc độ của hắn vẫn quá chậm, không thể so sánh với nắm đấm của Long Tam được!
Chân anh khẽ di chuyển, khéo léo tránh khỏi đòn tấn công!
Anh giơ tay lên lại tát một phát vào Hà Gia Hoa!
Bốp!
Âm thanh giòn tan vang lên chấn động cả căn phòng!
Mọi người đều sững sờ!
Lâm Kiều Hân cũng trợn tròn đôi mắt xinh đẹp, trong mắt là vẻ kinh ngạc vô cùng tận!
Trương Minh Vũ... trở nên lợi hại như vậy từ lúc nào vậy?
Hà Gia Hoa nổi giận thật rồi, hắn điên cuồng tung đòn!
Trương Minh Vũ lại đánh đến nghiện.
Từng cái tát được anh điên cuồng tung ra.
Cuối cùng, tay Trương Minh Vũ tê rần lên.
Hà Gia Hoa ngồi chồm hỗm dưới đất xoa đầu.
Đau quá!
Đau đến nhe răng há miệng!
Cả căn phòng yên lặng như tờ, thậm chí không nghe thấy cả tiếng thở!
Tất cả mọi người... đều há hốc mồm!
Trương Minh Vũ xoa tay, ngây thơ vô tội cười: "Anh Hà, đừng dánh nữa, mau thể hiện mấy chiêu của Taekwondo đi".
Trong lòng anh cũng rất mong đợi rốt cuộc Taekwondo là thứ gì vậy!
Có lợi hại hay không?
Hà Gia Hoa ngừng tay, chậm rãi ngẩng đầu!
Mặt đen xì như vừa bị ai tạt nước!
Đánh từ nãy đến giờ... chiêu thức của hắn không phải là Taekwondo thì là cái gì!
Khóe miệng mọi người co giật liên hồi, không ai ngờ Trương Minh Vũ lại giấu tài đến vậy!
Mấu chốt là... còn kiêu ngạo đến thế!
Phản ứng của mọi người khiến Trương Minh Vũ sững sờ, anh nói sai câu nào à?
Chẳng phải bảo thể hiện Taekwondo sao?
Tình huống gì thế này?
Lòng Hà Gia Hoa đã rực cháy như biển lửa rồi, đứng trước mặt bao người lại bị một tên phế vật dạy bảo!
Nhưng cuối cùng Hà Gia Hoa vẫn chỉ có thể nhẫn nhịn.
Dù sao chỉ là một cuộc tỉ thí, nếu như cứ để ý thì mất mặt lắm!
Một lúc sau, Hà Gia Hoa mỉm cười nói: "Không ngờ anh cũng có tài đấy, hôm nay tôi không được khỏe lắm, hôm khác cũng ta lại tỉ thí với nhau, được không?"
Trương Minh Vũ sững sờ.
Như vậy là xong rồi à?
Tôi vừa nổi hứng xông lên! Anh lại muốn kết thúc rồi á?
Nhưng cuối cùng Trương Minh Vũ vẫn bị Lâm Kiều Hân kéo về ngồi lại chỗ của mình.