“Nhưng tiếc rằng... hôm nay khách sạn Hồng Thái sửa chữa, vậy nên chỉ có thể đổi sang khách sạn Cách Lâm".
Trong lời nói toát ra đầy sự xa xỉ!
Mắt ai cũng sáng lên!
Không ít người bắt đầu đứng lên, phối hợp cùng trò ra vẻ giàu có của Hà Gia Hoa.
Trương Minh Vũ không khỏi sững sờ.
Chẳng nhẽ khách sạn Hồng Thái... tốt hơn khách sạn Cách Lâm sao?
Hơn nữa hôm qua nhìn mãi cũng không thấy ai đặt phòng riêng cao cấp...
Đúng là chém gió mà!
Trương Minh Vũ khó chịu liếc mắt.
Nhưng động tác này của anh lại khiến Hà Gia Hoa nổi giận!
Một thằng khốn ở rể mà cũng dám kiêu ngạo trước mặt hắn à?
Hà Gia Hoa lập tức cười: "Anh đây là... Trương Minh Vũ đúng không? Không biết anh làm chức vụ quan trọng gì ở đâu vậy?"
Lại là chiêu trò này...
Trương Minh Vũ cạn lời, khó chịu đáp: "Cũng không phải chức vụ quan trọng gì, tôi chỉ mở khách sạn thôi".
Khách sạn?
Anh vừa nói xong câu này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt!
Ngay cả Lâm Kiều Hân cũng sững sờ, vô cùng hoang mang.
Hà Gia Hoa cười khẩy, tiếp tục hỏi: "Khách sạn bình dân nào vậy? Sau này tôi giúp anh kinh doanh".
Ha ha!
Vừa nói xong, lập tức có vô số người phì cười.
Khách sạn bình dân... chẳng phải là nhà nghỉ sao?
Trương Minh Vũ cũng không để ý, cười ngoác miệng đáp: "Chỗ nhỏ thôi, tên là khách sạn Hồng Thái".
Hồng Thái?
Tiếng cười lập tức im bặt, ai cũng kinh ngạc!
Khách sạn Hà Gia Hoa vừa nhắc đến chẳng phải là... khách sạn Hồng Thái sao?
Lâm Kiều Hân trợn tròn con ngươi xinh đẹp, khiếp sợ nhìn Trương Minh Vũ!
Cô hoàn toàn không hiểu tại sao Trương Minh Vũ lại chém gió như vậy, làm thế để cô nở mày nở mặt sao?
Nhưng vẻ mặt của Lâm Kiều Hân lại bị người ta nhìn thấy.
Hà Gia Hoa lập tức hiểu ra, biết Trương Minh Vũ đang chém gió!
Hắn vừa nhắc đến khách sạn Hồng Thái, Trương Minh Vũ lại lập tức nói khách sạn Hồng Thái là của mình!
Ánh mắt Trương Tuyết sáng bừng lên, nói: "Đúng vậy, có điều sao tôi nghe nói khách sạn Hồng Thái là của người giàu nhất Hoa Châu chúng ta Trần Đại Phú nhỉ?"
Trong lời nói có vẻ gì đó là đang nhắm đến Trương Minh Vũ!