Ánh mắt lạnh lùng của Dạ Thập Nhị lóe sáng, cười khẩy nói: “Đồ rác rưởi, mày ngoại trừ việc bắt lấy cánh tay của tao thì chẳng làm được gì nữa cả”.  

Trương Minh Vũ hoảng hốt.  

Hóa ra mánh khóe đó đã bị nhìn thấu, Dạ Thập Nhị dứt khoát không sử dụng nắm đấm nữa!  

Đây đúng là điều bất lợi!  

Hồi lâu sau, Trương Minh Vũ nhếch miệng cười nói: “Bị một thằng rác rưởi đánh gãy tay, chắc mày tự hào lắm hả?”  

Mày...  

Dứt lời, Dạ Thập Nhị bừng bừng lửa giận!  

Gã lại lao nhanh tới!  

Trương Minh Vũ nghiêm túc bước lên phía trước.  

Hai người nhanh chóng lao vào chiến đấu!  

Tần Minh Nguyệt và Sơn Bản Lộ ở phía bên kia cũng chưa phân thắng bại.  

Nhưng đám người Thần Ẩn... vô cùng mạnh mẽ!   

Bốp bốp bốp!  

Kèm theo là âm thanh chói tai vang lên.  

Các chiến sĩ... ngã nhào xuống!  

Đôi mắt xinh đẹp của Tần Minh Nguyệt hiện lên vẻ nôn nóng.  

Trương Minh Vũ cũng tỏ ra nghiêm trọng.  

Cứ tiếp tục như vậy...  

Đột nhiên, giọng nói lạnh lùng của Dạ Thập Nhị vang lên: “Đánh với tao mà mày dám lơ là sao?”  

Trương Minh Vũ cau mày.  

Lúc chú ý nhìn qua, mới nhận ra Dạ Thập Nhị lại một lần nữa đá một cú thẳng vào ngực!  

Trương Minh Vũ nhăn mày.  

Không được, anh thật sự không phải là đối thủ của Dạ Thập Nhị trong trận chiến này!  

Đôi mắt Trương Minh Vũ lóe sáng!  

Xài chiêu gì đây?  

Không cần!  

Vào lần này thay vì chặn đòn thì Trương Minh Vũ lao về phía trước!  

Dạ Thập Nhị ngây người.  

Sau đó, Trương Minh Vũ duỗi hai tay ra ôm chặt đùi của Dạ Thập Nhị vào trong ngực!  

Gì vậy...  

Đôi mắt Dạ Thập Nhị hiện lên vẻ lạnh lẽo!  

Trương Minh Vũ không nói lời nào, cả người đột ngột ngã xuống!  

Rầm!  

Âm thanh nặng nề vang lên!  

Cơ thể Dạ Thập Nhị bị Trương Minh Vũ đè chặt xuống mặt sàn!  

Trương Minh Vũ cố gắng giãy giụa đứng lên!  

Dạ Thập Nhị lại đá thêm một cú!  

Bốp!  

Trương Minh Vũ bị đá mạnh vào lưng!  

Suýt chút nữa hộc máu!   

Trương Minh Vũ cố nén cơn đau, nắm lấy cơ thể của Dạ Thập Nhị, dùng sức lật lại!  

Dạ Thập Nhị chỉ còn một cánh tay, khó có thể chống cự!  

Dạ Thập Nhị nhanh chóng nằm sấp trên mặt đất!  

Trương Minh Vũ lập tức ngồi lên lưng của Dạ Thập Nhị, ấn chặt cơ thể gã xuống mặt đất!   

Cùng lúc đó... nắm đấm giáng xuống!  

Bốp!  

Cú đấm này đánh thẳng vào gáy của Dạ Thập Nhị!  

“A!”  

Dạ Thập Nhị kêu lên thảm thiết!  

Muốn đứng dậy cũng không thể thoát khỏi sự kìm hãm của Trương Minh Vũ!  

Dạ Thập Nhị sững sờ!  

Chân không thể với tới Trương Minh Vũ, tay cũng chỉ còn một bên...  

Không có cách nào phản kháng!  

Trương Minh Vũ cười toe toét, cuối cùng cũng hiểu tại sau khi còn bé chỉ luôn vật lộn khi đánh nhau!  

Đơn giản và thô bạo!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play