Khuôn mặt của Tần Minh Nguyệt hiện lên vẻ kinh ngạc.  

Nhìn về hướng âm thanh phát ra...  

Mới thấy một nhóm người mặc quân phục lao vào cửa sắt!  

Đây là...  

Trương Minh Vũ sững sờ.  

Còn có người nữa sao?  

Tần Minh Nguyệt vui vẻ nói: "Quân cứu viện của chúng ta đến rồi!"  

Cái gì?  

Trương Minh Vũ sững sờ!  

Khuôn mặt anh không giấu được vẻ vui mừng!  

Người bên mình sao?  

Sếp Trần hét lên đầy hoảng hốt: “Lại đây, bảo vệ tôi! Bảo vệ tôi nhanh lên!"  

Nhóm người cầm dao quân đội Nepal nhanh chóng chia ra.  

Một nhóm bảo vệ Sếp Trần đang ở sau lưng.  

Nhóm khác tiếp tục tấn công Trương Minh Vũ và Tần Minh Nguyệt!  

Nhưng trước khi họ tiếp cận được thì cấp dưới của Tần Minh Nguyệt đã lao tới!  

Trận chiến bùng nổ!  

Phù!  

Trương Minh Vũ thở thở phào nhẹ nhõm.  

Tần Minh Nguyệt cũng thả lỏng.  

Vẫn may...  

Sau đó đôi mắt xinh đẹp của Tần Minh Nguyệt nhìn về phía Trương Minh Vũ.

Hả?  

Trương Minh Vũ sững sờ.  

Tần Minh Nguyệt mỉm cười, nói: “Vất vả rồi, trở về tôi sẽ cảm ơn anh đàng hoàng”.  

À ừ...  

Trương Minh Vũ mỉm cười lúng túng, nói: “Không có gì, chuyện nên làm mà”.  

Dù sao... Thần Ẩn cũng là kẻ thù của anh.  

Tần Minh Nguyệt nhìn chằm chằm vào vết thương của Trương Minh Vũ.  

Do dự một lát, cô ta cũng không nói gì.  

Trương Minh Vũ cũng dời sự chú ý vào trận chiến.  

Lúc này mới phát hiện cấp dưới của Tần Minh Nguyệt đều cực kỳ hung hãn, năm mươi người lại có thể đánh bại đám cao to lực lưỡng này.  

Những tiếng kêu đau đớn không ngừng vang lên.  

Chẳng mấy chốc, những tên cao ráo lực điền bị vây đánh tụm lại vào một góc, chật vật đánh trả!  

Sếp Trần ở giữa đám đông.  

Tiến thoái lưỡng nan!  

Trương Minh Vũ khẽ mỉm cười.  

Cũng may, nhiệm vụ đã thành công.  

Chẳng qua...  

Trong mắt Trương Minh Vũ hiện vẻ nghi hoặc.  

Tại sao hai mươi tên vạm vỡ này không xông lên ngay từ đầu?  

Trương Minh Vũ lắc đầu.  

Ầm ầm ầm!  

Những âm thanh va chạm mạnh vang lên liên hồi!  

Những tên đàn ông vạm vỡ ngã xuống!  

Trong nháy mắt, chỉ còn lại khoảng mười người đang chật vật trụ lại!  

Sếp Trần đã biến mất.  

Trương Minh Vũ nhếch miệng cười.  

Thời gian chậm rãi trôi qua.  

Thể lực của những tên còn lại dần bị rút cạn.  

Không kiên trì nổi nữa.  

Cuối cùng, ngã xuống dưới vòng vây của các chiến sĩ!  

Trương Minh Vũ tràn đầy phấn khích.  

Bắt chúng lại!  

Khóe môi Tần Minh Nguyệt nở nụ cười hiếm thấy.  

Nhiệm vụ thành công.  

Chẳng mấy chốc, tất cả các chiến sĩ chạy đến bên hành lang, đứng thành một hàng.  

Mặt ai nấy trông cũng nghiêm túc.  

Hai chiến sĩ đi lục soát trong đám đông.  

Chốc lát sau, họ đã đưa sếp Trần mặt đầy máu tươi tới trước mặt Tần Minh Nguyệt. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play