Dám làm thật hả?  

Trương Minh Vũ hơi nheo mắt lại, quát tháo: "Các người nghe không hiểu thế nào gọi là kéo ra ngoài hả?”  

Ờ thì...  

Mọi người đều kinh ngạc.  

Các nhân viên bảo vệ do dự, nhưng vẫn thay đổi cách tiếp cận, đưa tay ra nắm lấy cổ áo của ba người họ!  

Kéo thẳng ra ngoài!  

Ba người đều sửng sốt, đối mặt với nhân viên bảo vệ, họ hoàn toàn không có khả năng phản kháng!  

Chẳng mấy chốc, nhân viên bảo vệ đã đưa ba người họ đến trước mặt Trương Minh Vũ.  

Khuôn mặt của ba người họ lộ rõ vẻ tức giận!  

Trương Minh Vũ thờ ơ hỏi: "Còn muốn làm gì nữa?"  

Một cô gái trang điểm đậm đứng ra trước, cười khẩy nói: "Sao nào? Anh còn muốn dùng công việc để uy hiếp bọn tôi sao?"  

"Anh thật sự coi mình là ông chủ ở đây à?"  

"Nhớ kỹ, đây là doanh nghiệp của nhà họ Chu!"  

Vừa dứt lời, trong mắt mọi người xung quanh lóe lên vẻ phức tạp.  

Đúng vậy.  

Họ Chu!  

Khóe miệng của cô gái và người đàn ông phía sau cũng lộ ra vẻ giễu cợt!  

Trương Minh Vũ thờ ơ nói: "Họ gì cũng không liên quan gì đến tôi, tôi chỉ biết bây giờ doanh nghiệp này là của tôi”.  

"Các người muốn làm gì?"  

Cô gái nở nụ cười chế giễu nói: "Bà đây không muốn làm nữa, anh sa thải tôi đi!"  

"Anh cho rằng anh còn có thể nhảy nhót ở đây bao nhiêu ngày nữa?"  

"Đợi sau khi anh đi, bà đây sẽ danh chính ngôn thuận trở lại, giữ chức vụ giám đốc”.  

"Anh... nói xem có đáng để tức giận không?"  

Nói xong, trong mắt cô ta hiện lên vẻ châm chọc!  

Trương Minh Vũ mỉm cười.  

Quả nhiên...  

Chu Vân Đình và Triệu Khoát vẫn đang bày mưu tính kế.  

Nhưng tiếc rằng...  

Trương Minh Vũ hờ hững nói: "Chuyện sau này không liên quan gì đến tôi”.  

"Bây giờ cô đang vi phạm quy định của công ty chúng tôi”.  

"Làm trì hoãn công việc vận hành của công ty”.  

"Cô... vẫn nên suy nghĩ chuyện của bản thân cô đi đã”.   

Nói xong, trong mắt anh lóe lên vẻ lạnh lùng!  

Lần này, anh sẽ không nhân từ nữa!  

Người tốt thường bị ức hiếp!  

Cô gái trừng mắt, nói: “Ôi, anh thực sự đề cao bản thân anh quá nhỉ”.  

"Bà đây nói rồi, không làm nữa!"  

"Anh có thể làm gì được tôi?"  

Nói xong, trên mặt cô ta tỏ vẻ khinh thường!  

Những người xung quanh bàn tán xôn xao.  

Như vậy...  

Trương Minh Vũ sẽ mất hết thể diện!  

Địa vị của anh ở trong công ty cũng sẽ không giữ được nữa!  

Trương Minh Vũ mỉm cười nghiền ngẫm, nói: "Không làm nữa sao? Cô suy nghĩ quá đơn giản rồi đấy, không phải ai cũng có thể trì hoãn công việc của tôi được đâu”.  

Cô gái cau mày, lạnh lùng nói: "Công việc của anh ư? Anh đúng là quá đề cao bản thân, thật sự tưởng rằng anh là nhân vật tầm cỡ có máu mặt lắm hả?”  

"Hôm nay tôi cứ đứng ở đây đấy, anh có thể làm gì được tôi?"  

"Đền tiền? Xin lỗi... không có!"  

Nói xong, cô ta cười khẩy!  

Trương Minh Vũ cau mày lẩm bẩm: "Tôi không thiếu tiền, tôi chỉ muốn trút giận”.  

Trút giận ư?  

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sửng sốt.  

Cô gái cau mày.  

Không hiểu sao trong lòng cô ta lập tức hoảng sợ!  

Bốp!  

Đột nhiên…  

Một âm thanh lanh lảnh vang lên!  

Ơ kìa...  

Mọi người lập tức mở to mắt!  

"A!"  

Cô gái hét toáng lên!  

Cơ thể cô ta loạng choạng, nặng nề ngã xuống đất!  

Trên mặt cô ta... in hằn một dấu tay rõ ràng!  

Cô gái chết lặng. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play