*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trương Minh Vũ cười: “Tôi biết ông không sợ, tôi chỉ muốn luyện kĩ năng dùng dao của mình một chút thôi”.
Nói xong, con ngươi anh lóe lên sự lạnh lùng.
Hả?
Mọi người thấy vậy ai nấy đều cau mày.
Bọn họ lại cảm nhận được một loại khí chất khác thường trên người Trương Minh Vũ.
Cái khí chất này…
Trong mắt Long Tam đầy vẻ bất ngờ.
Khóe môi Liễu Thanh Duyệt nở nụ cười vui mừng.
Em trai trưởng thành rồi.
Người đàn ông kia cau mày.
Trương Minh Vũ không hề để ý, từng bước đi đến ngồi xổm trước mặt ông ta.
Dùng ngón tay nhẹ nhàng lau con dao găm.
Cái này…
Ông ta cau mày.
Qua hồi lâu, mới giễu cợt nói: “Ông sợ rồi à?”
Vèo!
Đột nhiên một âm thanh lanh lảnh vang lên!
Xoẹt!
Người đàn ông bỗng thấy ớn lạnh.
Mọi người đều ngơ ngác.
Nhìn kĩ mới phát hiện một nhát dao của Trương Minh Vũ đã cắt rách mảnh áo bên vai của ông ta.
Vết thương đẫm máu.
Người đàn ông cắn chặt răng lạnh lùng nói: “Nhóc con, chỉ được nhiêu đây thôi à? Còn là đàn ông thì giết tao đi!”
“Muốn lấy được thông tin từ trên người tao? Mơ đẹp lắm!”
Nói xong ông ta bật cười không ngừng.
Trương Minh Vũ cười toe toét: “Không gấp, tôi cho ông hưởng thụ từ từ”.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Ba âm thanh trầm đục liên tiếp vang lên!
Người đàn ông cắn chặt răng không phát ra bất kì âm thanh nào.
Nhưng trên cánh tay ông ta bị vẽ một hình vuông.
Áo bị cắt rách rơi xuống, lộ ra cánh tay cường tráng.
Mắt ông ta hơi híp lại.
Trương Minh Vũ xổm người xuống, khóe miệng nở nụ cười đểu.
Mặc dù đang nôn nóng.
Nhưng mấy chuyện như này… không gấp được.
Mọi người đều ngơ ngác.
Anh đang muốn làm gì?
Trương Minh Vũ chẳng để ý, anh chậm rãi đặt con dao găm lên cánh tay người đàn ông.
Xúc cảm lạnh lẽo khiến cho tim ông ta thắt lại.
Trương Minh Vũ nhẹ nhàng dùng lực!
“Á”.
Lần này, người đàn ông không nhẫn nhịn được nữa, đau khổ gào lên thảm thiết!
Nhìn kĩ thì...
Một miếng thịt rơi xuống đất!
Cơ thể người đàn ông run rẩy kịch liệt!
Răng hàm sắp bị cắn vỡ.
Ừng ực!
Đám vệ sĩ chật vật nuốt nước bọt.
Long Tam và Long Thất cũng đứng hình.
Thủ đoạn này…
Ác!
Trương Minh Vũ lặng lẽ nhìn chằm chằm vào cánh tay, mắt không chuyển hướng.
Ngay sau đó, nhát dao tiếp theo chém xuống.
Người đàn ông đau đớn đến mức mồ hôi đầy đầu.
Người xung quanh đều há hốc mồm.
Liễu Thanh Duyệt lặng lẽ đứng nhìn, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy niềm vui mừng.
Làm người phải ác!
Nhất là Trương Minh Vũ.
Mặt Trương Minh Vũ không có biểu cảm, người đàn ông kia từ đầu đến cuối vẫn nhẫn nhịn chịu đựng.
Bỗng nhiên, mắt Trương Minh Vũ lóe lên tia sáng!
Anh nâng cánh tay lên!
Dao găm đâm mạnh vào cánh tay người đàn ông!
“A!”
Người đàn ông lần nữa gào thét!
Cơ thể mọi người cũng run rẩy theo.
Nhìn thôi cũng thấy đau!
Máu tươi chảy giàn giụa!
Trương Minh Vũ nhếch miệng cười: “Như này là được rồi”.
Ừng ực!
Người xung quanh chật vật nuốt nước bọt.
Cơ thể người đàn ông cũng run rẩy điên cuồng!
Qua một lúc lâu, mắt người đàn ông lóe qua vẻ tàn ác.