Dạ Thập Nhất cảm thấy lo lắng.  

Sơn Bản Lộ cũng đã sắp bùng nổ.  

Nếu cứ tiếp tục như thế… không ai có thể đi được cả.  

Bốp bốp!  

Lại có hai người nữa ngã xuống.  

Những người ở bên Dạ Thập Nhất đều hoảng hốt.  

Trương Minh Vũ nhếch môi cười.  

Thế nhưng ngay lúc này, một tiếng gió vang lên: “Xoẹt!”  

Cả người Trương Minh Vũ căng chặt.  

Không ổn!  

Vương Hạo cũng lập tức nhíu mày.  

Trương Minh Vũ hét lên: “Tránh ra!”  

Dứt lời, anh đẩy Lâm Kiều Hân bên cạnh ra.  

Lâm Kiều Hân giật mình.  

Hạ Hâm Điềm cũng sửng sốt.  

Đưa mắt nhìn sang mới thấy một chiếc phi tiêu trong không trung đang lao về phía Trương Minh Vũ.  

Mọi người đều sững sờ.  

Muốn phản ứng lại cũng không kịp.  

Đồng tử Lâm Kiều Hân và Hạ Hâm Điềm co lại.  

Nhưng…  

Xoẹt!  

Lại một tiếng khá rõ ràng nữa vang lên.  

Keng!  

Mọi người đều sửng sốt.  

Trương Minh Vũ cau chặt mày.  

Đưa mắt nhìn sang mới thấy đã có hai phi tiêu rơi xuống đất.  

Một cái hình đầu rắn, một cái hình hoa mai.  

Ồ…  

Thấy thế ánh mắt Trương Minh Vũ hiện lên vẻ mờ mịt.  

Chuyện gì thế này?  

Anh nhanh chóng nhìn xung quanh nhưng lại không nhìn thấy bóng người nào cả.  

Ực!  

Trương Minh Vũ khó khăn nuốt nước bọt, đột nhiên có cảm giác sợ hãi.  

Nếu…  

Bỗng chốc, xung quanh không còn động tĩnh gì nữa.  

Lâm Kiều Hân nhanh chân bước đến cạnh Trương Minh Vũ, bảo vệ anh.  

Mắt Hạ Hâm Điềm lóe sáng.  

Trương Minh Vũ nhìn vào phi tiêu đó.  

Chiếc phi tiêu hình đầu rắn…  

Đúng rồi, lần đó đánh với Âu Dương Triết là phi tiêu đầu rắn.  

Phi tiêu hoa mai này.  

Không biết tại sao anh lại có cảm giác phi tiêu này rất giống với phi tiêu mà chị sáu dùng.  

Nhưng… vẫn có vài chỗ không giống.  

Một tiếng thét vang lên: “A!”  

Hả?  

Trương Minh Vũ nhíu mày.  

Giọng này… là của Đinh Nhất?  

Ngẩng đầu lên nhìn, vừa lúc nhìn thấy cả người Đinh Nhất run rẩy.  

Cả người mềm nhũn ngã xuống đất.  

Hả?  

Mọi người đều sửng sốt.  

Lúc này mới thấy một chiếc phi tiêu hình đầu rắn đâm vào trên người Đinh Nhất.  

Ôi..  

Thấy thế Hạ Hâm Điềm lập tức nổi giận.  

Đám khốn nạn này!  

Không có Đinh Nhất nữa, sức chiến đấu của ba người lập tức giảm đi rất nhiều.  

Dạ Thập Nhất mừng rỡ.  

Sơn Bản lộ cũng tức giận nói: “Hey, hello!”  

Hả?  

Trương Minh Vũ sửng sốt.  

Nói gì đấy?  

Tất cả những người của Thần Ần đều rút khỏi trận đánh.  

Dạ Thập Nhất nói: “Đi theo chúng”.  

Vừa dứt lời, người nhà họ Âu Dương cũng đều đi theo người của Thần Ần nhanh chóng đi bao quanh vị trí của Sơn Bản Lộ.  

Trương Minh Vũ nhíu mày.  

Không ổn, tình hình khá bất ổn.  

Dù trong lòng biết nhưng… ai có thể ngăn được?  

Cuối cùng Trương Minh Vũ cũng không nói gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play