Vẻ bất ngờ lóe lên trong mắt Trương Minh Vũ.  

Đây là…  

Mãi lâu sau, giọng điệu nặng nề của Long Tam vang lên: "Tôi không thấy”.  

Ồ...  

Trương Minh Vũ kinh ngạc, sau đó gật đầu nói: "Được, vậy anh đi trước đi”.  

Long Tam gật đầu, xoay người rời đi.  

Đôi mắt Trương Minh Vũ lại hiện lên vẻ lo lắng.  

Long Tam không thấy sao?  

Đột nhiên, bóng dáng rời đi của Long Tam dừng lại.  

Trương Minh Vũ sửng sốt.  

Giọng nói của Long Tam lại vang lên: "Không cần lo đâu, người bảo vệ cho Âu Dương Tịnh không thể ra tay với cậu”.  

Nói xong, anh ta bước đi.  

Hả?  

Nghe thấy thế, đôi mắt của Trương Minh Vũ mở to ngay lập tức.  

Câu nói này... có nghĩa là gì?  

Anh ta đã nhìn thấy người đó mà không thể nói sao? Hay là...  

Trương Minh Vũ ngơ ngác nhìn Long Tam rời đi, khuôn mặt mờ mịt khó hiểu.  

Hàn Thất Thất do dự hỏi: “Anh... có chuyện gì vậy?"  

À...  

Trương Minh Vũ cười nói: "Không có gì, chúng ta đi thôi”.  

Nói xong, anh bước ra ngoài.  

Vẻ do dự hiện lên trong đôi mắt xinh đẹp của Hàn Thất Thất.  

Cuối cùng, cô ta cũng bước nhanh theo.  

Ngay sau đó, Trương Minh Vũ cùng Hàn Thất Thất bước ra khỏi khách sạn.  

Hàn Thất Thất không thích đồ ăn trong khách sạn nên đương nhiên phải đổi chỗ.  

Hai người lên xe.  

Hàn Thất Thất lái xe, đạp chân ga lao ra ngoài.  

Trương Minh Vũ nhẹ nhàng dựa vào cửa sổ, hình ảnh trong căn phòng vừa nãy lại hiện lên trong đầu anh.  

Phi tiêu đó...  

Tốc độ và sức mạnh đó... anh có thể tránh né được thật sao?  

Hay là đúng như Long Tam nói, người đó không phải ra tay tấn công anh mà chỉ muốn hù dọa anh thôi?  

Nhất thời, đầu óc Trương Minh Vũ cực kỳ hỗn loạn.  

Hàn Thất Thất khẽ nghiến răng lẩm bẩm: “Này, anh đừng như vậy được không?"  

Hả?  

Trương Minh Vũ sửng sốt, nghi ngờ hỏi: "Tôi... làm sao cơ?"  

Hàn Thất Thất lườm mắt, nhếch miệng nói: "Đi ra ngoài với tôi khiến anh không vui như vậy hả?"  

Ồ...  

Trương Minh Vũ lúng túng mỉm cười: "Không, tôi chỉ đang suy nghĩ về những gì đã xảy ra...”  

Hừ!  

Hàn Thất Thất khịt mũi.  

Nhưng đôi lông mày cau có đã giãn ra rất nhiều.  

Vẫn may...  

Hàn Thất Thất cũng không nghĩ nhiều, yên lặng lái xe.  

Bầu không khí trong xe hơi gượng gạo.  

Trương Minh Vũ cười nói: "À... phải rồi, cô lấy tấm ảnh đó ở đâu ra vậy?", Hàn Thất Thất đắc thắng cười nói: “Photoshop”.  

Hả?  

Vừa dứt lời, Trương Minh Vũ trợn mắt há mồm!  

Sản phẩm của photoshop sao?  

Hàn Thất Thất lại bày ra dáng vẻ kiêu ngạo.  

Rất đắc ý!  

Trương Minh Vũ nghi hoặc hỏi: "Vậy... cô không sợ bọn họ nhìn ra sao?"  

Nếu bị vạch trần thì toi đời... 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play