Ực!  

Một lúc sau, bọn họ gian nan nuốt nước miếng.  

Ai nấy đều ngơ ngác không dám tin!  

Thật quá... kinh khủng!  

Triệu Khoát đã hoàn toàn choáng váng.  

Trương Minh Vũ... trở nên lợi hại như vậy từ bao giờ?  

Mấy tay vệ sĩ này chính là...  

Trần Băng Băng cũng vô cùng khiếp sợ.  

Cô ấy không dám tin vào mắt mình.  

Duy chỉ có Liễu Thanh Duyệt không quá kinh ngạc, cô ấy nhìn Trương Minh Vũ bằng ánh mắt đầy tán thưởng và hưng phấn.  

Thật quá đẹp mắt!  

Phù!  

Trương Minh Vũ thở ra một hơi thật mạnh, cười nói: "Anh Triệu, người của anh... không ổn lắm nhỉ".  

Trời!  

Đám đông lại hít mạnh một hơi.  

Lại còn... dám khiêu khích trắng trợn...  

Bọn họ đã đờ đẫn cả người.  

Triệu Khoát siết chặt nắm tay, sắc mặt âm trầm nặng nề như đeo đá.  

Đã không giúp được Trần Băng Băng thì chớ, còn... tự chuốc nhục nhã vào người!  

Chuyện này...  

Triệu Khoát nghiến răng ken két, nói: "Trương Minh Vũ, anh thực sự cho rằng mình có chút tài là có thể vô địch thiên hạ?"  

Trương Minh Vũ nhếch miệng cười nói: "Tôi không có ý đó".  

Triệu Khoát nắm chặt tay.  

Nhưng...  

Trương Minh Vũ cười ha hả, nói: "Anh Triệu Khoát à, lần này tôi tới Tĩnh Châu vốn không có liên quan gì đến anh".  

"Nhưng... anh lại cứ nhất định muốn thò mặt tới trước mắt tôi thế này".  

"Tôi mà không nhận, có phải không được tốt lắm không?"  

Mọi người đều sửng sốt.  

Nhận cái gì?  

Triệu Khoát run mạnh một cái, đáy lòng chợt dâng lên một nỗi sợ.  

Người này... định làm gì mình?  

Đáy mắt Trương Minh Vũ thoáng lóe lên, anh cười bảo: "Món nợ hôm nay, chúng ta cùng tính toán chút đi".  

Tính toán?  

Triệu Khoát lạnh lùng nói: "Anh dựa vào đâu mà dám tính toán với tôi?"  

Trương Minh Vũ cười bảo: "Anh muốn tấn công tôi, thù này đương nhiên tôi phải báo chứ".  

"Tôi cho anh một cơ hội, có thể lựa chọn phương thức khác để bồi thường cho tôi, bằng không..."  

Anh không nói hết câu.  

Nhưng nắm đấm của anh đã từ từ nâng lên.  

Trương Minh Vũ tỉ mỉ quan sát nắm tay mình.  

Ực!  

Triệu Khoát gian nan nuốt nước miếng.  

Hắn đưa mắt nhìn quanh.  

Bấy giờ hắn mới phát hiện, bốn gã vệ sĩ của mình vẫn đang nằm trên mặt đất.  

Chuyện này...  

Triệu Khoát vô thức lùi lại, lòng đã sợ hãi tột cùng.  

Tham lam quá nên mất cả chì lẫn chài.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play