Chẳng bao lâu sau, Hàn Thất Thất cũng tỉnh giấc.  

Ba người cùng nhau xuống tầng một ăn sáng.  

Trong suốt bữa ăn, cô ta chẳng tỏ cảm xúc gì, mặt mày lạnh tanh, bày ra tính cách kiêu căng của cô chủ nhà giàu.  

Nhưng cả Trương Minh Vũ và Liễu Thanh Duyệt đều chẳng ngó ngàng gì tới cô ta.  

Mặc dù cô ta tức giận nhưng cũng chẳng nhiều lời.  

Liễu Thanh Duyệt ăn xong liền đi làm.  

Hai người còn lại đều trở về phòng.  

Dù sao lát nữa còn phải đến tập đoàn Chu Thị.  

Trong phòng.  

Hàn Thất Thất khoanh tay hất hàm hỏi: “Nói mau, sáng nay anh nói ai không lọt vào mắt xanh của anh?”  

Hả?  

Vẫn còn nhớ tới chuyện này sao?  

Anh bật cười nói lảng đi: “Nhà họ Triệu, tôi bảo nhà họ Triệu không đáng để tôi đặt vào mắt”.  

Cô ta nghi hoặc hỏi lại: “Thật không?”  

Anh ra vẻ gắt lên: “Đương nhiên là thật rồi, tôi lừa cô làm gì?”  

Nghe xong, cô ta nhếch môi cười.  

Cũng chẳng nói gì thêm.  

Một lát sau, Đinh Ninh cũng tới đây.  

Trương Minh Vũ nghiêm nghị nói: “Hôm nay là ngày quyết định xem có thành công hay không, ba người chúng ta không có ai trợ giúp đâu”.  

Hàn Thất Thất lặng lẽ gật đầu, trong mắt cũng hiện lên vẻ nghiêm trọng.  

Chuyện lần này liên quan tới số phận của nhà họ Chu!  

Đinh Ninh tự tin nói: “Yên tâm, có tôi ở đây mà!”  

Anh khẽ lắc đầu.  

Đến tận lúc này, anh vẫn chưa xác định được rốt cuộc cô ấy có năng lực gì.  

Ba người họ nhanh chóng xuất phát.  

Đi thẳng đến tập đoàn Chu Thị!  

Trên đường đi, anh chợt cảm thấy kích động lạ thường.  

Nếu lần này thực sự có thể đoạt được tập đoàn Chu Thị, thì nhất định thế lực của anh sẽ mạnh hơn rất nhiều, tựa như hổ được chắp thêm cánh!   

Chuyện phát triển ở Tĩnh Châu sẽ càng thuận lợi hơn!  

Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã đỗ lại trước cổng tập đoàn Chu Thị.  

Trương Minh Vũ xuống xe.  

Anh quan sát tỉ mỉ một lượt, khóe miệng cong lên nở nụ cười.  

Quả thực tập đoàn Chu Thị rất rộng lớn.  

Đây là trụ sở chính của cả tập đoàn, quản lý sản nghiệp quan trọng nhất của nhà họ Chu.  

Trong sảnh lớn đông người qua lại.   

Anh bật cười cất tiếng nói: “Nào, đi xem thử”.  

Dứt lời, anh cất bước tiến về phía trước.  

Hàn Thất Thất và Đinh Ninh lặng lẽ theo sau.  

Ba người họ đi tới trước cổng.  

Vệ sĩ xông lên ngăn cản, lạnh giọng hỏi: “Các người đến đây làm gì?”  

Trương Minh Vũ mỉm cười nói: “Bàn chuyện làm ăn”.  

Hả?  

Vệ sĩ nhíu mày khó hiểu.  

Một kẻ mặc đồ rẻ tiền như vậy…  

Nhưng gã ta nhanh chóng chú ý tới Hàn Thất Thất đứng sau lưng anh.  

Cả người cô ta toát ra khí chất quý tộc giàu sang.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play