Thật lâu sau, người đàn ông cầm đầu đặt vũ khí xuống đất.  

Sau đó người nọ từ từ cúi xuống ngồi xổm.  

Có người dẫn đầu, những người khác cũng không nấn ná nữa.  

Cả đám nháo nhào ngồi xổm trên mặt đất.  

Chỉ còn Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân ở giữa là đang đứng.  

Trương Minh Vũ cười vui vẻ.  

Tâm trạng anh nhẹ nhõm hơn trông thấy!  

Tần Minh Nguyệt nhìn về phía Trương Minh Vũ rồi lại hướng mắt sang Lâm Kiều Hân.  

Đôi mắt đẹp của cô ta đầy trầm tư.  

Tần Minh Nguyệt nhanh chóng tiến lại gần hai người.  

Trương Minh Vũ hớn hở hỏi: "Sao cô tới đây?"  

Tần Minh Nguyệt hơi ngước mặt rồi thản nhiên nói: "Cô ấy bảo tôi tới".  

Cái gì?  

Vừa nghe thấy lời này, Trương Minh Vũ lập tức trợn trừng mắt.  

Lâm Kiều Hân là người bảo Tần Minh Nguyệt đến đây?  

Ủa...  

Trong lòng Trương Minh Vũ ngạc nhiên quá đỗi.  

Lâm Kiều Hân ngập ngừng giải thích: "Người của Thần Ẩn nói anh bị bắt, tôi lo... không cứu được anh nên..."  

Trương Minh Vũ hiểu ra.  

Anh lại thấy bất ngờ lần nữa.  

Lâm Kiều Hân thông minh thật!  

Nếu không có Tần Minh Nguyệt thì hôm nay tất cả bọn họ phải chôn thây tại đây rồi!  

Trong đôi mắt long lanh của Tần Minh Nguyệt chất đầy tâm sự, cô ta hỏi: "Hai người... không sao chứ?"  

Trương Minh Vũ tỏ ra nhẹ nhõm: "Không sao cả, cô tới đúng lúc lắm".  

Ánh nhìn của Lâm Kiều Hân đầy phức tạp.  

Sau khi đã an toàn, lòng cô lại rối như tơ vò  

Tần Minh Nguyệt nhẹ gật đầu.  

Trương Minh Vũ vội vàng hỏi: "Phải rồi, bên xưởng đóng tàu còn có người ở đó đấy, giờ các cô đi chắc là bắt được".  

Tần Minh Nguyệt lắc đầu.  

Sao vậy?  

Trương Minh Vũ ngần người.  

Cô ta nói với vẻ tư lự: "Chúng tôi... không có chứng cứ, do có nhà họ Âu Dương làm hậu thuẫn cho họ nên chúng tôi... không thể tự ý bắt người".  

Câu trả lời này nằm ngoài dự đoán của Trương Minh Vũ.  

Nhưng sau đó anh không thắc mắc nữa.  

Dù gì anh cũng chẳng có chứng cứ chứng minh bọn họ có tội.  

Một lúc sau, Trương Minh Vũ cười ha ha: "Không sao, lần sau tôi sẽ chuẩn bị chứng cứ trước cho cô".  

Tần Minh Nguyệt vô cùng bất ngờ.  

Cuối cùng, cô ta liếc nhìn anh đầy ẩn ý.  

Chẳng mấy chốc, tất cả mọi người đều đã lên xe.  

Đám người này cũng bị giải đi.  

Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân ngồi ở hàng ghế sau.  

Tần Minh Nguyệt thì ngồi tại ghế phó lái.  

Trương Minh Vũ không kìm được nở nụ cười.  

Long Tam không cần anh bận tâm.  

Hôm nay có thể xem như thoát chết trong gang tấc.  

Lâm Kiều Hân im lặng suốt cả đường đi.  

Tần Minh Nguyệt cũng không nói một lời.  

Thời gian trôi qua, xe lái vào nội thành.  

Theo thủ tục.  

Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân cũng vào sở cảnh sát một chuyến.  

Cảnh sát nhanh chóng lấy lời khai từ hai người.  

Trương Minh Vũ ra ngoài phòng thẩm vấn.  

Giọng nói trong trẻo của Tần Minh Nguyệt đột ngột vang lên: "Bên này".  

Trương Minh Vũ giật mình.  

Ngẩng đầu nhìn lại, anh thấy cô ta đang đứng dựa vào tường.  

Dáng người quyến rũ hết sức bắt mắt.  

Một tia khó hiểu thoáng qua trong mắt Trương Minh Vũ.  

Anh liếc mắt nhìn xung quanh. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play