Anh lấy điện thoại gửi tin nhắn: “Tôi ở trong nhà kho, các anh cứ ra tay đi. Tôi sẽ tìm cơ hội cứu người”.  

Nhanh tay gửi đi.  

Thoắt cái anh đã nhận được tin nhắn trả lời: “Rõ!”  

Anh nhẹ nhàng thở hắt ra.  

Sao không nghĩ tới sớm hơn cơ chứ….  

Đại ca lạnh lùng cất giọng hỏi: “Tại sao nhà họ Lâm vẫn chưa có hồi âm gì?”  

Thằng hai lắc đầu.  

Đại ca nheo mắt lại, tàn nhẫn ra lệnh: “Cắt một ngón tay gửi tới nhà họ Lâm!”  

Hả?  

Bấy giờ, Lâm Kiều Hân không khỏi trở nên hoảng loạn.  

Trương Minh Vũ nắm chặt tay thành nắm đấm.  

Long Tam, mau tới đi!  

“Vâng!”  

Thằng hai đáp lại một tiếng.  

Rồi lấy dao rảo bước đi đến!  

Đôi mắt xinh đẹp của cô trợn trừng.  

Sợ ngây người!  

Nhưng bây giờ cô chẳng thể vùng vẫy nổi!  

Trương Minh Vũ cũng càng thêm lo lắng!  

Phải làm sao đây?  

Cô trợn tròn mắt, vẻ mặt chống cự!  

Thằng hai nhanh chóng đi tới sau lưng Lâm Kiều Hân.  

Giơ con dao lên!  

Khóe mắt của cô bắt đầu nhòe đi!  

Nhưng cô lại chẳng làm gì được!  

Tay Trương Minh Vũ nổi đầy gân xanh, ánh mắt dần trở nên ác liệt!  

Thần Ẩn!  

Giây tiếp theo, hắn chém xuống!  

Lâm Kiều Hân tuyệt vọng nhắm chặt mắt lại!  

Cả người Trương Minh Vũ lập tức căng cứng!  

Không được!  

Trương Minh Vũ dồn sức dưới chân, chuẩn bị liều mạng lao ra!  

Đúng lúc đó, một tiếng phanh xe chói tai bỗng nhiên vang lên!  

Thằng hai bàng hoàng dừng tay lại!  

Trái tim Trương Minh Vũ như sắp vọt ra khỏi cổ họng!  

Long Tam… đến rồi sao?

Trương Minh Vũ chợt hưng phấn hẳn lên.  

Thật quá đúng lúc!  

Thằng hai nghi ngờ khẽ hỏi: "Tiểu Trạch về rồi?"  

Đại ca khẽ hất đầu.  

Lập tức có hai gã đàn ông đi về phía cửa.  

Tim Trương Minh Vũ đập thật nhanh.  

Nhất định phải là như thế!  

Hai gã đàn ông kia đã tới trước cửa.  

Bọn họ ghé sát mặt vào khe cửa, cẩn thận quan sát bên ngoài.  

Rầm! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play