Mặc dù cô ta đang rất tức giận nhưng vẫn nhìn ra được vẻ mặt nghiêm túc của anh.  

Thật sự có chuyện gì sao?  

Anh thở hắt ra một hơi.  

Không chút do dự lao vọt tới lề đường.  

Anh vươn tay ra vẫy.  

Một chiếc taxi nhanh chóng đỗ lại.  

Anh vội vàng ngồi vào trong.  

Người của Thần Ẩn tới để tìm anh.  

Anh không thể liên lụy đến người khác.  

Tài xế đang định đạp chân ga.  

Cửa xe bất chợt bị kéo ra.  

Một làn gió thoang thoảng mang theo hương thơm dịu nhẹ ập tới.  

Hả?  

Anh không khỏi giật mình kinh hãi.  

Hàn Thất Thất… đi theo anh sao?  

Anh mờ mịt hỏi: “Cô vào đây làm gì? Mau về đi! Nguy hiểm lắm!”  

Cô ta nghiến răng quát: “Tài xế, lái xe!”  

Chiếc taxi nhanh chóng lao vun vút trên đường.  

Trong ánh mắt anh hiện lên vẻ sửng sốt.  

Chuyện này là thế nào?  

Cô ta chẹp miệng nói: “Hừ, tôi tin anh một lần!”  

“Đợi khi nào thoát khỏi nguy hiểm, nhất định tôi sẽ tính sổ với anh!”  

Nói rồi, cô ta khoanh tay trước ngực làm bộ kiêu kỳ.  

Anh hoàn toàn không hiểu gì.  

Mãi lâu sau, anh mới cất giọng hỏi: “Cô… biết nguy hiểm còn chạy theo làm gì?”  

Chỉ một câu nói đã khiến Hàn Thất Thất ngớ người.  

Cô ta cũng không biết…  

Biết rõ có nguy hiểm, bản năng thôi thúc cô ta đuổi theo anh…  

Một lúc sau, cô ta mới lên tiếng đáp: “Liên quan quái gì đến anh?”  

Anh không khỏi co giật khóe miệng.  

Ăn nói kiểu gì vậy…  

Anh quay ra đằng sau, không thấy bóng dáng mấy người kia nữa.  

Haiz.  

Anh thở dài một tiếng.  

Không kịp nữa rồi.  

Anh không dám rời mắt khỏi kính chiếu hậu.  

Lát sau, anh trông thấy một chiếc xe van màu đen.  

Người lái xe… chính là người đàn ông vừa nãy!  

Lòng anh lập tức trở nên căng thẳng!

Thật sự là Thần Ẩn!  

Ngay từ lúc nãy Trương Minh Vũ đã cảm thấy người đàn ông kia quen mắt rồi mà.  

Ngẫm nghĩ hồi lâu, anh mới nhận ra đó là một thành viên của Thần Ẩn!  

Giờ đây, anh lại càng chắc chắn!  

Ừng ực!  

Anh lo lắng nuốt nước bọt, trái tim thít chặt lại.  

Đối phương người đông thế mạnh!  

Một mình anh…  

Huống hồ bây giờ còn có Hàn Thất Thất đi theo.  

May mà trên đường không gặp phải đèn đỏ.  

Trương Minh Vũ sốt ruột lên tiếng hỏi: “Bác tài xế có thể lái nhanh chút không, tôi đang có việc gấp!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play