Lâm Kiều Hân có hơi chần chừ.  

Nhỡ may...  

Trương Minh Vũ duỗi tay: "Không thì chỉ đành ngủ trong rừng vậy, cô chọn đi".  

Lâm Kiều Hân ngẩng đầu nói: "Đi vào!"  

Trương Minh Vũ sững sờ.  

Một lúc sau mới bất lực lắc đầu.  

Trước mặt là bức tường của khu nhà.  

Cao gần ba mét!  

Lâm Kiều Hân chần chừ một lúc rồi nói: "Chúng ta... vào thế nào?"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Yên tâm".  

Nói xong liền bước nhanh đến bờ tường.  

Hai tay đan lại, ngồi xổm xuống.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Cô giẫm lên tay tôi, tí nữa bám vào tường".  

"Tôi đẩy cô lên".  

Lâm Kiều Hân sững sờ.  

Làm vậy... cũng được hả?  

Chần chừ một lúc, cuối cùng cô vẫn tiến lên.  

Cô nhanh chóng bước chân phải lên, đạp vào tay Trương Minh Vũ.  

Do thám một lúc.  

Trương Minh Vũ khó chịu liếc mắt nói: "Lên đi, sợ tôi hại cô chắc?"  

Lâm Kiều Hân đỏ mặt.  

Lâm Kiều Hân không chần chừ nữa, cô dồn trọng tâm vào chân phải.  

Dồn lực leo lên!  

Trương Minh Vũ cũng nâng tay lên cao!  

Lâm Kiều Hân có hơi hoảng loạn, duỗi tay ra bám vào tường!  

Trương Minh Vũ nhanh chóng di chuyển cánh tay.  

Nâng Lâm Kiều Hân lên trên!  

"Á!"  

Lâm Kiều Hân hét lên thất thanh!  

Phát hiện ra eo mình đã lên cao hơn mặt tường rồi...  

Sao làm được vậy?  

Lâm Kiều Hân hoang mang.  

Cô nhanh chóng đứng vững lại.  

Trương Minh Vũ lùi hai bước.  

Dồn lực lao lên!  

Tóm lấy góc tướng, chân dưới dồn lực, dễ dàng leo qua tường!  

Lâm Kiều Hân trợn tròn mắt.  

Anh... đang đóng phim à?  

Trương Minh Vũ không chú ý đến.  

Nhìn quanh một vòng, anh khẽ mỉm cười.  

Đúng như những gì anh đã dự tính.  

Đây là một khu nhà rất cũ.  

Không có camera giám sát, không có bảo vệ, chỉ có mấy hộ còn sinh sống!  

Bốp!  

Trương Minh Vũ nhảy xuống đất.  

Lâm Kiều Hân cảm thấy hoang mang.  

Anh nhảy xuống rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play