Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu.  

Chắc chắn là Vương Hạo gọi tới.  

Cho dù nhanh thì cũng là Vương Hạo nhanh...  

Cô ấy bắt máy.  

Vương Hạo thở hổn hển nói: "Điềm Điềm! Anh... anh làm xong rồi! Cũng đã điều động năm mươi vệ sĩ ở thủ đô đến!"  

Gã vừa nói vừa thở.  

Mắt Trương Minh Vũ lóe lên sự khiếp sợ.  

Năm mươi vệ sĩ?  

Hơn nữa tốc độ này...  

Đỉnh thật!  

Có vẻ như gia thế nhà Vương Hạo không đơn giản nhỉ...  

Hạ Hâm Điềm lạnh lùng nói: "Được rồi, gửi địa chỉ qua đây".  

Vương Hạo đồng ý luôn.  

Cô ấy nhanh chóng cúp máy, Vương Hạo cũng gửi địa chỉ qua.  

Hạ Hâm Điềm kiêu ngạo nói: "Được rồi, giải quyết xong chuyện của em rồi ấy nhé".  

"Tí nữa em bảo nhà họ Lâm qua đó ở là được".  

Trương Minh Vũ gật đầu.  

Trong lòng kích động vô cùng!  

Cuối cùng cũng giải quyết được rồi!  

Mặc dù không biết thực lực của vệ sĩ của Vương Hạo thế nào.  

Nhưng có tận 50 người!  

Trương Minh Vũ có thể thả lỏng người rồi.  

Hạ Hâm Điềm bĩu môi nói: "Biết trước sẽ xong nhanh như vậy thì đã đi với mấy đứa kia luôn rồi".  

"Bây giờ chỉ còn lại mình chị, buồn ghê".  

Vừa dứt lời, nụ cười trên mặt Trương Minh Vũ dần vụt tắt.  

Một lúc sau, Trương Minh Vũ mới nói: "Hay là chị hai ở chỗ em một đêm! Sáng ngày mai hẵng đi được không?"  

"Dù sao cũng muộn thế này rồi, về chỗ chị cũng chẳng làm được gì".  

Nói xong Trương Minh Vũ vô cùng mong đợi.  

Mắt Hạ Hâm Điềm lóe sáng.  

Ý kiến hay!  

Nhưng...  

Một lúc sau cô ấy cười nói: "Được, chị đi hỏi xem sao!"  

Nói xong liền cầm điện thoại lên tầng.  

Trương Minh Vũ vui vẻ xoa tay.  

Nhất định sẽ ở lại!  

Không bao lâu sau tiếng bước chân dồn dập vang lên!  

Trương Minh Vũ trợn tròn mắt!  

Bước chân nhanh vậy...  

Vẻ mặt hí hửng của Hạ Hâm Điềm nhanh chóng xông đến!  

Trương Minh Vũ cảm thấy hưng phấn, đây chắc chắn là tin tốt!  

Hạ Hâm Điềm dừng bước, kích động nói: "Em trai, tối nay chị có thể ngủ lại đây rồi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play