Ơ kìa...  

Trần Gia Minh luống cuống tay chân.  

Trương Minh Vũ cười ha ha: "Không cần không cần, chỉ là chút hiểu lầm thôi mà".  

Ông ấy cũng cười xòa: "Cậu Minh Vũ, vừa rồi thất lễ quá, mời ngồi!"  

Trần Gia Minh nói xong thì nhìn anh bằng ánh mắt đầy nồng nhiệt.  

Trương Minh Vũ chính là một con hắc mã!  

Anh ngồi xuống.  

Hàn Thất Thất tỏ ra hài lòng.  

Trần Y Tuyết thì cực kỳ bất mãn: "Hừ! Ai bảo không chịu tin con!"  

"Hôm nay nếu không có sư phụ thì con gái bố đã mất hết thể diện rồi! Triệu Tử Oánh dằn mặt con ghê lắm!"  

Trần Gia Minh càng lúng túng hơn, xấu hổ cực kỳ.  

Trần Y Tuyết phụng phịu hừ lạnh: "Hừ! Bố còn đứng ngây ra đó nữa, mau làm hợp đồng với sư phụ con đi chứ!"  

"Không là sư phụ khỏi giúp bố luôn đó!"  

Hai mắt Trần Gia Minh sáng ngời, ông ấy cười nói: "Rồi, rồi!"  

Trương Minh Vũ cũng nhoẻn miệng cười.  

Chuyện này gọn lẹ đến không ngờ.  

Trần Gia Minh nhanh chóng cử người bàn chuyện hợp tác với Trần Thắng Nam.  

Nói chuyện lâu đến độ Trương Minh Vũ chẳng muốn ngồi tiếp nữa.  

Anh cười tươi đứng dậy, nói: "Chủ tịch Trần, tôi còn chút việc nên xin phép đi trước".  

"Rất mong hợp tác của hai chúng ta sẽ diễn ra thuận lợi".  

Trần Gia Minh vội vàng đứng lên, lịch sự bắt tay với anh.  

Chốc lát sau, Trương Minh Vũ và Hàn Thất Thất đã ra ngoài công ty.  

Trần Y Tuyết nhanh nhảu reo lên: "Sư phụ ơi! Chờ con với, con cũng đi chơi với sư phụ!"  

Vừa dứt lời đã xông ra ngoài.  

Trương Minh Vũ lộ vẻ ngán ngẩm.  

Trần Gia Minh không ngăn cản, chỉ im lặng nhìn theo bóng lưng ba người.  

Nháy mắt ba người đã đi xa.  

Tia sáng xẹt qua trong mắt Trần Gia Minh, khóe miệng cũng nhếch lên thành một nụ cười ẩn ý. 

Hai giờ chiều. 

Trương Minh Vũ ngồi vào chiếc Mercedes. 

Hàn Thất Thất thì ngồi vào ghế phó lái. 

Trần Y Tuyết cực kỳ phấn khởi: "Mình đi đâu thế sư phụ?" 

Trương Minh Vũ lưỡng lự hỏi: "Thất Thất, giờ

còn hẹn người của Thiên Vũ ra được không?"  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play