''Có vẻ bọn họ đang yêu thương nhau rồi nhỉ." Da Trần mỉm cười đối mắt không rời đại môn Thi gia.
Phi Tuyết ở một bên tịnh tâm nhắm mắt cảm nhận nguyên tố đang dao động.
''Chuyện này hình như không được tốt lắm.'' Lân Diễm có chút khó khăn nói.
''Có gì không tốt chứ. Chúng ta đang thay trời hành đạo làm suy yếu địch
nhân giúp đỡ Băng gia.'' Dạ Trần lẫm liệt nói. Câu nói của hắn chẳng có
chút chân thật nào cả.
''Cũng đúng.'' Nghe Dạ Trần nói như vậy
Lân Diễm thực sự gật đầu còn khoa trương thở một hơi nhẹ nhõm. Thật là u mê không lối thoát.
''Được rồi. Hành động đi.'' Phi Tuyết ở một bên nhàm chán nói. Nàng đã xác định được các đại gia tộc đã lâm vào cuồng chiến.
Nghe nàng nói thế đôi mắt Dạ Trần sáng lên tâm đập thình thịch. Dạ Trần hắn
cũng là lần đầu tiên làm việc có chút kích thích này. Đâu chỉ là có chút đối phương thế nhưng là đại gia tộc.
''Băng gia không chịu được lâu đâu. Thời gian cho chúng ta cũng không dài lắm.''
''Làm phiền Tuyết tỷ dẫn chúng ta đến trung tâm Thi gia. Hầu hết bảo khố của
các gia tộc đều đặt ở đó.'' Dạ Trần vừa nói vừa nhìn chăm chú Phi Tuyết
trước mắt.
''Được.'' Nàng thế nhưng không thích dài dòng văn tự.
Đúng như Dạ Trần nói. Băng gia không chịu được lâu. Ngay lần đầu tiên nhận
xung kích trận pháp của Băng gia đã suy yếu nghiêm trọng.
''Khốn khiếp ỷ nhiều khi ít.'' Tam lão tổ Băng gia mặt trắng bệch thấy tình hình không ổn liền mắng to.
''Các ngươi mới là ỷ nhiều khi ít ha ha ha.'' Tiếng cuồng vọng từ trên không trung Băng gia vọng lại.
''Tên vô sỉ Hồ gia kia. Có gan đơn đả độc chiến.''
''Chúng ta đang chiếm lợi thế, ngu gì đánh lẻ. ta mới không thèm chơi với ngươi.''
''Đồ nhát chết.''
''Ngươi càng mắng ta càng cảm thấy khoái.'' Hai người như có thù truyền kiếp,
bắt bẻ nhau từng chút một. Ai cũng không muốn thua kém ai.
— QUẢNG CÁO —
''Mọi người hợp lực lần nữa. Băng gia đã sức cùng lực kiệt.'' Có một người
trong liên quân nói ra tình thế bất lợ Băng gia. Mọi người gật đầu ma
lực khởi động, ma pháp chuẩn bị phóng nhắm thẳng oanh tạc Băng gia một
lần nữa.
Đúng vậy trên dưới Băng gia gộp lại cộng thêm trận pháp
cản được tầm bảy tám tên siêu cấp ma giả mà thôi. Đã vậy trận pháp vì
kiểm trắc thiên phú mà tự thân tiêu hao không ít. Đối phương lại có tận
mười một tên chơi quần ẩu. Băng gia đúng là lạnh vì tuyết, trời còn tăng thêm bão tố.
''Chúng ta Băng gia cũng chưa bao giờ làm khó các ngươi. Các ngươi cần gì phải làm vậy.'' Đại lão tổ hữu khí vô lực nói.
Tộc nhân Băng gia một mảnh thâm trầm đổi nhiều người đã lộ ra tuyệt vọng.
Nghe lão tổ nói như vậy một đám như bắt được cọng cỏ cứu mạng liền gào
lên chửi mắng.
Nhìn người Băng gia như vậy điên cuồng mất trí,
một mảnh tộc nhân hiện lên vẻ thê lương tuyệt vọng. Mười một người dùng
ánh mắt vô tình đáp lại.
''Đừng tưởng ta không biết Băng gia các
ngươi làm gì. Các ngươi đã nhận được sự ủng hộ của thế lực kia thì tự
nhiên phải chịu tai nạn hàng lâm. Đây cũng là luật. Băng gia ngươi còn
có chiêu gì ra hết đi.'' Ngô tướng quân âm vang nói rõ.
Nghe Ngô
tướng quân nói thế đám người băng gia hai mắt nhìn nhau. Chuyện này bọn
họ không biết gì cả cũng không thấy có thông báo gì. Mọi người hai mắt
đưa nhau nhìn Diệp Ngọc.
Cảm thấy mọi người chăm chú nhìn mình. Diệp Ngọc trong lòng không ngừng run run và kinh hãi.
''Chính ngay cả ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.'' Nàng oán thầm nhưng cũng không dám nói chỉ có thể giả bộ bình tĩnh như đã lường trước mọi
thứ.
Chuyện đã bị lộ đại lão tổ Băng gia cũng không nhiều lời với bọn hắn. Một quả cầu trong tay xuất hiện bị lão bóp lát.
''Cuối cùng vẫn phải ra sân.'' Một giọng nói truyền ra từ không trung. Nhìn
thấy hắn xuất hiện ba người lão tổ Băng gia không khỏi vui mừng.
Năm nhà mặc dù biết trước tình huống sẽ xảy ra nhưng đến khi người của thế lực kia xuất hiện thì âm thầm kinh hãi.
''Ta không cảm nhận được hắn ở đâu.'' Mặc Hùng nói với mọi người.
Mặc Vân ở bên cạnh cũng gật đầu biểu thị đồng ý. Hai người từ lúc đến đây
luôn dùng bí pháp tìm kiếm xung quanh nhưng không phát giác được một
chút đầu mối gì.
Mặc Vân hắn thế nhưng chính là đệ nhất nhân của
Mặc gia hơn hẳn một người đã chết kia và Mặc Lục. Mặc Vân hắn lần này
xuất động cũng là vì tăng thêm tỉ lệ thắng. Một phần cũng là vì Mặc Lục
lão già kia chưa thoát ra được bóng ma tâm lí ngày đó.
''Người đến rất mạnh.'' Mặc Vân bồi thêm một câu. Mười người xung quanh đồng ý.
— QUẢNG CÁO —
''Hắn cũng không phải bất khả chiến bại. Chúng ta vẫn còn cơ hội.'' Ngô tướng quân nói khẽ. Tất cả thế lực bọn họ đều biểu thị không phục trước thế
lực kia lên mới có trận chiến lần này. Tất nhiên là không phục Băng gia.
Thế lực kia vẫn còn cần ở bọn họ tự nhiên không làm tuyệt. Chỉ là sẽ động
chút tay chân thôi. Bảo đảm cho bọn họ có cơ hội chiến thắng. Còn sau đó nhà nào nhận được ủng hộ từ thế lực kia thì tính sau. Tất nhiên là phải vượt qua kiếp này đã.
Hai bên hai kiếp. Bên nào vượt qua được chính là chim sẻ biến thành phượng hoàng. Thất bại vạn kiếp bất phục.
''Năm người Tam nguyên Siêu cấp còn lại đều là Nhị nguyên trở xuống.'' Người
đến xuất hiện chăm chú đánh giá mười một người trước mặt. Mặc dù không
rõ mạnh bao nhiêu nhưng cũng đã ước lượng được địch nhân phái trước như
thế nào.
''Không tệ.'' Đây là đánh giá cuối cùng của hắn.
''Ngài là?'' Ngô tướng quân khách khí hỏi một câu.
''Nghịch Vân.'' Người đến cũng không cần che dấu thân phận.
Mọi người hơi quái lạ quét qua lão tổ Mặc gia.
''48000 ma lực. Tứ nguyên siêu cấp mọi người cẩn trọng.'' Để tránh thoát mấy
cái ánh mắt đó, Mặc Vân lão tổ bèn nói. Người đến đã xuất hiện thì không thể nào tránh khỏi thăm dò của bí pháp đo lường ma lực.
''Trận chiến giờ mới bắt đầu.'' Ngô tướng quân trầm ổn nói. Ma lực của hắn khoá lại năm người bên mình.
''Làm phiền năm vị dẫn theo nhân mã đánh tan Băng gia bên dưới.''
''Được.'' Năm người được hắn nhắc liền đồng ý bay xuống dưới. Nhân mã theo sau mà đến lấy được chỉ lệnh liền hừng hực khí thế tiến đánh đại môn Băng gia.
''Chiến hắn.'' An bài đã xong, ngô tướng quân cầm đầu xông lên.
''Đến đây đi.'' Nghịch Vân cười nói. Chính hắn cũng biết lần này sẽ không dễ vượt qua.
Phong nguyên tố quanh thân Nghịch Vân chuyển động hành thành lốc xoáy to lớn
đánh tới sáu người. Sáu người biết sự mạnh mẽ khi cao hơn đối thủ một
bậc ở siêu cấp là như thế nào, tự nhiên ra tay cũng rất hết sức.
''Nhất ma kiếm.''
— QUẢNG CÁO —
''Vân phong đao.''
''Hoả tinh quyền.''
Ngô tướng quân cùng Mặc Vân với hồ lão quỷ được lão tổ Băng gia nhắc đến
thấy ma pháp của đối phương liền nhanh chóng ra chiêu tiếp đón. Ngô
tướng quân lấy ra một chiến kiếm chém ra kiếm khí to lớn do ma lực mạnh
mẽ tụ lại mang theo khí thế sắc bén chặt đứt không gian. Mặc Vân tay
thành đao chém ra một phong đao sáng loáng mà không lồ. Cùng với hồ lão
quỷ một hoả quyền như lưu tinh chống lại một chiêu của Nghịch Vân. Hai
bên ma pháp lao vào liền nổ tung triệt tiêu lẫn nhanh mạnh mẽ chấn lui
hai bên lùi về sau.
Sau lưng Nghịch Vân bị đánh lùi lại không biết khi nào đã xuất hiện ba bóng người đã nhanh chóng ra chiêu.
''Tiếp ba chưởng của bọn ta.'' Ba người ăn ý như bàn trước nhanh chóng ra
chưởng pháp bằng ma lực. Nếu dùng ma pháp sẽ mất thời gian tụ lực làm
mất tiên cơ khó được trước mắt. Chiến đấu nhiều năm bọn họ sẽ không mắc
sai lầm như vậy.
Nghịch Vân cố giữ vững thân thể sau đợt phản
chấn lui lại. Hắn cũng rất nhanh phản ứng xoay người lại là một chưởng
bằng ma lực nhưng xen lẫn phong chi lực.
''Phong chi quyền.'' Hắn hét lớn. Lòng bàn tay đón đỡ ba người kia.
''Ầm.'' Một tiếng nổ lớn vang lên. Nghịch Vân bị đánh lui về sau lần nữa. Nhưng ba lão giả kia không được tốt như vậy, miệng phun máu tươi, thân thể bị chấn bay mạnh về sau. Một chiêu này làm bọn họ bị thương khá nặng. Đây
là sự chênh lệch về đẳng cấp.
Thấy ba người bị đánh bay. Ngô tướng quân cùng hai người nhanh chóng tiến lên nhằm không cho Nghịch Vân cơ hội thở dốc.
Mặc dù bị đánh lui nhưng nhờ vào thân pháp cùng sự chênh lệch về ma lực
Nghịch Vân nhanh chóng phi thân lên cao mở rộng tầm nhìn, phong nguyên
tố cũng theo đó mà huy động kịch liệt.
Nghịch Vân sắc mặt đổi trắng hét lên: ''Đến lượt ta, đao phong đao.''
''Cẩn thận.'' Mặc Vân đang đuổi theo thấy đối phương ra chiêu liền hét lớn bí pháp cũng theo đó mà sử dụng.
''Là sát chiêu giúp hắn đạt đến cực hạn Tứ nguyên 49999 ma lực.'' lão nói nhanh với mọi người.
''Toàn bộ dùng ma lực phòng hộ.'' Ngô tướng quân nghe vậy hét lớn nhắc nhở. Ma lực cũng nhanh chóng tạo thành một tấm chắn nhanh chóng bao phủ hắn.
Mọi người thấy thế cũng nhanh chóng làm theo.
''Đã muộn.''
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT