''Lục Diện - Những kẻ đồng sáng lập ra Diệt Ma Hội... sao?'' Thiên lão không mặn không nhạt nói ra cái tên này.

''...'' Hai người ở đối diện không khỏi kinh ngạc trước câu trả lời của Thiên lão.

Tại Thiên lão lúc nào cũng tỏ ra ung dung tự tại, không thèm quan tâm mọi thứ xung quanh làm cho bọn họ hiểu lầm đối phương chưa nhận rõ thế cục bất lợi ở trước mắt!

''Không sai. Cũng chỉ có đám người đó mới có thể thao túng được cha của hội trưởng Diệt Ma Hội. Mà cũng chỉ có bàn tay của Lục Diện xen vào mới có thể làm cho hai vị Nguyên Lão còn lại kiêng kị không dám ra mặt, dù cho là biết rõ Diệt Ma Hội đang xảy ra chuyện!'' Phá lão dứt khoát gật đầu thẳng thắn nói ra những gì bản thân nghĩ ra được.

''Theo ta thấy, bọn họ muốn thu lại quyền lực của ngươi rồi. Không... mà phải là tất cả mới đúng, có sự nhúng tay can thiệp của Diệt Ma Thập là rõ ràng cả rồi!'' Phá lão nói tiếp.

Diệt Chính ngoài quản lí Diệt gia ra thì luôn ở trong Ma Tư Các của Diệt Ma Hội, người tiếp xúc và có thể tiếp xúc với hắn ta cũng không có nhiều. Cho dù là các thế lực khác muốn cũng không nổi vì Diệt Ma Hội rất cẩn thận trong khâu chọn người và họ phái đi rất nhiều ma giả am hiểu độc hành để giám sát các hành vi của trưởng lão đoàn, chỉ cần trong đó có một ai hành động khác thường là bị những kẻ sáng lập ra Diệt Ma Hội thẳng tay diệt sát ngay!

Mà cũng chỉ có Lục Diện mới có thể ra lệnh cho Diệt Ma Thập đi làm việc còn Diệt Chính.... chưa đủ sức đâu!

Có lẽ hai vị Nguyên Lão còn lại của Diệt Ma Hội cũng đã nhận ra điều này. Cho nên dù tọa trấn ở Diệt Ma Hội, biết hội đã xảy ra chuyện lớn đi nữa, họ cũng không hề nhảy ra giúp đỡ hay can ngăn. Vì sợ bản thân sơ ý bị bên trên nắm được thóp thành ra sau này khắp nơi gặp cản trợ chèn ép, có khi còn làm liên lụy đến cả gia tộc sau lưng!

''Đám người Đại gia tộc ở Giới thành mũi còn thính hơn cả mũi cẩu. Vậy mà khi Diệt Ma Hội xảy ra chuyện, ta quan sát không hề thấy bóng dáng tên nào xuất hiện ở xung quanh cả, theo ta thấy bọn chúng cũng đã nhận ra được điều gì đó bất ổn rồi. Thiên, ngươi đến Cung Tam Thành đi, ở đó là thiên hạ của ba người chúng ta, chức thành chủ là của ngươi. Ở đó ngươi muốn làm gì cũng được!''

Cung lão mắng đám người Đại gia tộc một câu, xong liền thay đổi sắc mặt đưa ra lời đề nghị cực kì tốt cho Thiên lão.

Không thể không nói là cực kì tốt vì Cung Tam Thành là một trong năm tòa thành trì lớn nhất của Thiên Phương đế quốc à. Mà thành lớn thường đi kèm với đất đai, dân số, tài nguyên... có thể nói là cái gì cũng nhiều. Được làm thành chủ ở một nơi tốt như vậy chính là ước mơ của bao nhiêu siêu cấp ma giả trong đời à!

Đã có thành thì tất có tài nguyên, mỹ nữ, pháp bảo, đạn dược, tiền tài.... cống nạp đến tận cửa. Khi đó chẳng phải làm gì, chỉ việc gật đầu thôi là sẽ có người tự đem vào rồi ngồi im hưởng thụ, ai mà lại không muốn chứ, ma giả cho dù là cường đại đến mấy đi nữa trong mơ cũng thèm nhỏ dãi đến chết đi sống lại. Chỉ tiếc mỗi một đế quốc thành trì không quá hai mươi. Vì đó người thèm muốn rất nhiều nhưng người chết vì nó càng nhiều hơn gấp vạn lần có thừa!

''Hắn ta nói đúng đó. Thiên, chúng ta biết ngươi còn chấp niệm ở Diệt Ma Hội nhưng phải còn sống thì mới chấp niệm tiếp được. Lục Diện nhờ người khác nhưng không đạt được mục đích, chúng nhất định sẽ tự ra tay. Đến khi đó, mạng của ngươi cũng khó bảo toàn trước nanh vuốt của quái vật khủng bố được. Theo ta, Ma Đồ kết thúc, ngươi liền dẫn đệ tử của ngươi rời đi nơi này, không được thì ít nhất cũng phải bỏ đi chức vị Nguyên Lão như viên Bạo Đạn bất cứ khi nào cũng có thể nổ tung kia đi!'' Phá lão biết rõ tính cách của đối phương nên cũng không khỏi lên tiếng khuyên nhủ.

''Chuyện này trước mắt còn chưa làm rõ, để ta suy nghĩ thêm đã, hai người.... mà thôi, ta rời đi trước vậy!'' Thiên lão nghe mà chỉ biết thở dài trong lòng.



''Khoan đã...!''



Phá lão cùng Cung lão lên tiếng ngăn cản nhưng đã muộn, người trước mắt đã sớm biến mất đâu hay!

''Không nghĩ đến đã qua bao nhiêu năm rồi, Thiên gia hỏa vẫn nhớ về chuyện đó!'' Phá lão lắc nhẹ đầu quay sang nói với Cung lão ở bên cạnh.

''Chấp niệm quá sâu, canh Mạnh Bà cũng không có tác dụng!'' Cung lão gật đầu đáp lại.

''....''

''Phù!'' Hai người nhìn hướng Thiên lão rời đi chỉ có thể lắc đầu thay nỗi phiền lòng của đối phương để lại.

''Mà ngươi sao lại đánh chủ ý lên Đại Hội đó chứ!'' Không nhắc lại chuyện xưa cho thêm buồn, Cung lão không khỏi hồ nghi lên tiếng hỏi.

''Ngươi không muốn làm thông gia với Thiên gia hỏa sao?'' Phá lão nhếch lên khóe miệng đáp lại.

''Ý ngươi là...!?'' Lời đối phương không quá khó hiểu nhưng lại tối nghĩa thành ra Cung lão vẫn chưa hiểu hết được ý đồ bên trong.

''Cái này còn phải nhìn ở tôn nữ nhà ngươi rồi!''

''Ngươi đây là đang đánh chủ ý lên cháu gái ta sao, tên khốn kiếp này?''

Cung lão không khỏi tức giận trước suy nghĩ xâu xa của lão bằng hữu.



Giống như bản thân đang tham gia vào một kế hoạch bán đứng cháu gái yêu quý của mình vậy!

''Hừ, đừng quên, Thiên gia hỏa có thể đoán trước một số thứ!''

''Mắt của hắn từ trước đến nay nhìn người không bao giờ sai đâu. Đệ tử của hắn... há có thể là kẻ kém cỏi!''



''Ngươi không muốn, vậy để ta. Trên đời này cũng không phải chỉ có một mình tiểu nha đầu trong nhà ngươi có thiên phú tốt đâu, có tin, ta chọn bừa cũng được đệ tử ưng ý để đưa ra cướp mối đại cơ duyên của Cung gia ngươi không?''

Lòng tốt không được báo đáp, Phá lão cả giận khinh thị đáp lại.

''Ấy ấy lão bằng hữu của ta, có gì từ từ nói à. Là ta ngu xuẩn, đáng đánh, đáng đánh..!!'' Cung lão vội ôm quyền tạ tội!

Là trụ cột của gia đình có nhiều trách nhiệm phải gánh trên vai à, người nào chưa làm sẽ không hiểu được đâu, đặc biệt là trong thế giới lấy thực lực vi tôn này!

Gia tộc chỉ có sức bảo vệ bản thân là chưa đủ, mà phải không ngừng trở lên cường đại mới có thể đương đầu với những khó khăn thực sự đang ẩn tàng trong số mệnh chờ đón chúng ta gặp mặt nhau. Cũng giống như Cung lão lúc này, mặc dù bản thân mạnh mẽ nhưng có cơ hội giúp được gia tộc mạnh lên ở trước mắt là không thể bỏ qua. Vì chính bản thân Cung lão biết rõ được, một mình bản thân mạnh mẽ là vẫn chưa đủ, trước những cơn sóng to mưa lớn, một tảng đá lớn thì làm được cái quái gì cơ chứ!

Với lại lời Phá lão vừa nói ra, Cung lão có thể chấp nhận được.

Dù sao đứa cháu gái mà bản thân yêu quý đến nhường nào đi nữa một khi trưởng thành cũng phải gả đi, không lẽ lại nhẫn tâm nhìn nó sống cô độc một mình. Nhưng con người đâu thể chịu được sự cô đơn dài hạn đâu, cho dù là trưởng hợp đặc biệt đi nữa thì lâu ngày rồi cũng sẽ sinh ra lạnh tâm thôi, rồi rất nhanh trở thành một cái xác biết đi. Đã vậy, bản thân còn là trưởng bối lớn nhất trong nhà liền tìm một đối tượng tốt trước cũng không sao.

Tiểu tử Dạ Trần còn chưa rõ nhưng sau lưng y Thiên Tuyệt Luân - lão bằng hữu này, Cung lão lại hiểu hơn nữa còn là rõ như lòng bàn tay vậy!

Đối phương bao che khuyết điểm đến đáng sợ, động vào người của hắn cho dù là Chí Tôn ra cũng gân cổ lên mắng. Dù vậy, Thiên Tuyệt Luân cũng là người hiểu rõ đạo lí, phân biệt trắng đen rõ ràng, người bên mình làm sai hắn nhất định sẽ không mù quáng bênh vực nhưng đối phương cũng phải biết cho người mặt mũi, nếu không thì khó nói lắm. Từ đấy có thể thấy kết thông gia được với Thiên Tuyệt Luân như lời lão bằng hữu - Phá Tiễn vừa nói là không còn gì bằng, Cung gia cũng sẽ được một tầng bảo đảm về sau!



''Yên tâm, ta sẽ giúp Cung gia của ngươi một tay!'' Phá lão rất hài lòng trước biểu hiện của đối phương liền cười nói.

''Ma Đồ một tháng sau mới kết thúc, thời gian rất nhiều nha. Hay là ngươi về Cung Tam Thành một chuyến, dẫn tiểu nha đầu đó đến đây gặp mặt trước?'' Phá lão vuốt râu suy nghĩ kế sách một lúc lâu rồi nói ra.

''Có lí. Ít nhất cũng phải cho chúng nó gặp mặt nhau trước à. Tránh sau này lại sinh ra bất mãn!'' Cung lão nghĩ lại cảm thấy rất ổn liền gật đầu đồng thuận!

''...'' Hai người không khỏi quay sang nhìn nhau!

''Ha ha ha...!!" Thanh âm gian trá không ngừng vang vọng ngoài Giới thành.

Cả Giới thành được một đêm không ngủ vì những tiếng xì xào bàn tàn như ma âm truyền vào nội thành!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play