''Hai tặc tử to gan đáng chết. Coi Mặc gia ta không
người sao. Tiếp tục lên cho ta không để cho hai tặc tử này chạy thoát.'' Mặc giả chủ toàn thân vết thương nhìn tộc nhân tử thương vô số lớn
tiếng mắng.
''Nhị trưởng lão có tin tức gì chưa?'' Hắn quay sang
hỏi nhị trưởng lão. Người đi truyền tin tức cho các đại gia tộc và hoàng thất Thiên Phương.
''Các gia tộc khác có truyền lại. Chuyện xảy
ra quá đột ngột, bọn họ còn chưa kịp chuẩn bị. Bảo ngài chờ thêm một
chút, họ đang nhanh chóng tập hợp cao thủ lại.'' Nhị trưởng lão nhanh
chóng nói.
''Chỗ tốt ta cho bọn họ. Ngươi nói rồi chứ.''
''Gia chủ yên tâm. Ta đã truyền đạt hết cho bọn họ. Với đống chỗ tốt kia chắc chắn bọn họ sẽ động tâm mà đến giúp chúng ta.''
''Ừm rất tốt. Chỉ cần bí pháp không truyền ra, tổn thất một vài thứ cũng
không sao.'' Nói đến đây mặt hắn giật giật vài cái cùng vết thương trên
người đau xót làm khuôn mặt hắn có chút dữ tợn. Chỗ tốt cấp cho bọn họ
cũng làm cho Mặc gia xuất huyết lớn.
''Các ngươi không ăn cơm
sao. Đánh mạnh lên cho ta.'' Nhìn thấy người mình bị đánh đến bức lui,
hoả khí lại xông lên đầu làm hắn không kiềm được mắng to.
Bọn họ
không phải chưa ăn cơm mà là hai người kia quá hung hãn. Mỗi lần họ ra
chiêu nhất định sẽ có người phải chết. Bọn hắn mặc dù không sợ chết
nhưng nhìn nhiều tộc nhân của mình ngã xuống như vậy cũng làm cho đạo
tâm của bọn hắn sụp đổ.
''Điện chủ cứ như vậy không phải cách
hay. Ngài đi phá Mặc gia đại trận. Ta cản lũ giun dế này lại.'' Hai
người này chính là Ảnh Nguyệt và Phi Tuyết. Hai người bọn họ từ khi đến
Thiên Phương Đế Quốc đã nhìn chăm chú Mặc gia từ lâu. Bí pháp đo lường
ma lực giúp ích rất lớn trong chiến đấu làm cho họ thèm đỏ cả mắt. Bọn
họ vẫn chưa định ra tay đâu, định chờ giải quyết chuyện Băng gia làm
luôn một vố lớn.
Chỉ là nhân tính không bằng trời tính. Tụ Bảo
Lâu mở đấu giá hội. Phi Tuyết lại giết nhị hoàng tử của Thiên Phương,
rất nhanh họ sẽ bị cả đế quốc truy nã. Nên chỉ có thể hành động luôn đêm nay. Cũng vì thế mà họ gặp Dạ Trần và Lân Diễm trên đường đi.
''Cướp. Nhất định phải lấy nó về.'' Tiếng lòng của hai người lúc đó vang lên thật to.
Ảnh Nguyệt nghe nàng nói như vậy gật đầu.
''Cẩn thận.''
''Ngài yên tâm bọn chúng còn chưa làm gì được ta.'' Phi Tuyết tự tin nói.
— QUẢNG CÁO —
Ảnh Nguyệt thấy vậy lắc mình bay lên đối diện trấn tộc đại trận của Mặc gia. Nàng rất tin tưởng Phi Tuyết.
''Cho ta một chút thời gian.'' Tiếng nàng vong lại bên tai Phi Tuyết. Phi Tuyết gật đầu coi như đáp lại.
Chỉ thấy phong chi lực nồng đậm xuất hiện quanh thân Ảnh Nguyệt.
Nàng nhìn chăm chú đại trận phía trước. Nhờ nó mà Mặc gia có thể vây hai
nàng lại chờ các gia tộc khác cứu viện, nhằm mục đích liên thủ bắt sống
các nàng.
Ánh mắt nàng trở lên sắc bén. Tay phải nàng giơ lên
không trung ma lực mạnh mẽ toả ra làm cho nhật nguyệt ám sắc, phong chi
lực nhờ siêu cấp ma lực của nàng bừa bãi khuếch trương, điên cuồng tăng
trưởng hình thành tầng tầng gió lốc điên cuồng thổi bay mọi tàn sát mọi
thứ xung quanh khu vực Mặc gia. Đến cả trên bầu trời, mây cũng đã bị
quét tan từ lúc nào không hay chỉ thấy sớm chớp nổi lên đánh tan sự yên
lặng về đêm vốn có của thánh thành Thiên Phương.
Người Mặc gia ở
dưới như đón nhận một cơn bão kinh khủng từ trước đến nay, quần áo tung
bay phấp phới theo gió lớn, khó khăn di chuyển. Đôi mắt cũng trở lên đau rát khi nhìn lên Ảnh Nguyệt ở bầu trời.
''Nguyên tố chi lực thật khủng khiếp. Không biết ma lực đạt bao nhiêu đây.'' Mặc gia chủ mặc kệ
trên thân vết thương đang chảy máu ánh mắt chăm chú nhìn bên trên cảm
thán. Nguyên tố chi lực chính là tiêu chí của siêu cấp ma giả.
Ánh mắt Mặc gia chủ loé lên. Trong tròng mắt bên phải của hắn xuất hiện một hình trận pháp đặc thù. Đây chính là bí pháp đo lường ma lực.
Vừa nhìn thấy con số xuất hiện lên trước mắt, hắn hít một hơi lạnh không
kiềm chế được phun ra một ngụm máu tươi, quỳ một chân xuống mắt đất.
Mọi người xung quanh thấy vậy hãi nhiên nhanh chóng đến dìu hắn dậy.
''Nhị trưởng lão nhanh thông báo hai vị lão tổ. Nhanh nhanh...'' Hắn mặc kệ
bọn người xung quanh, nhanh chóng mở miệng còn dính máu nói với nhị
trưởng lão.
''Nhưng mà gia ch...''
''Câm miệng còn không mau đi gọi người. Chậm chễ Mặc gia nhất định sẽ bị tên điên kia đánh nát.''
''Rõ, ta sẽ đi ngay.'' Nhị trưởng lão biết sự tình không ổn nhanh chóng phi thân đi mất.
— QUẢNG CÁO —
Mặc gia chủ Mặc gia vẫn luôn chăm chú nhìn vào Ảnh Nguyệt.
''53200...53400...54000... Khốn kiếp ma lực của hắn vẫn không ngừng tăng nhanh. Cứ tiếp tục như
vậy cả Mặc gia sử biến mất khỏi bản đồ Thiên Phương trở thành lịch sử
mất.'' Mặc gia chủ điên cuồng hét to.
Mọi người xung quanh nghe
hắn nói liền ngây người như phỗng. Bọn hắn nghe thấy gì? ''54000 ma lực
lại còn tiếp tục tăng. Có thể để người ta sống không.'' Bọn họ trong
lòng đang gào thét sợ hãi.
''Còn ngây ra đó cùng ta lên giết hắn.'' Mặc gia chủ lấy mình làm gương. Tiên phong đi lên.
Mọi người tỉnh táo lại cắn răng liền chết xông lên cùng gia chủ. Mặc gia
mất, bọn hắn sẽ thành chó nhà có tang điều này mọi người rất nhanh nghĩ
đến, sợ hãi rất nhanh biến thành phẫn nộ . Mặc dù họ không có thấy chỉ
số ma lực của người trên không kia nhưng gia chủ kinh hãi nói như vật
nhất định sẽ không sai.
Bí pháp đo ma lực cũng không phải ai có
thể sử dụng được. Ngoài cần ma lực mạnh mẽ duy trì ra còn cần cả thiên
phú, tinh thần không hơn kém bao nhiêu. Quan trọng nhất chính là đạo tâm phải vững chắc, vừa chịu đựng sự dày vò như bị người ta dùng dao cùn
khắc lên mắt vừa phải chịu đựng tâm ma cám dỗ. Thất bại nhẹ thần trí rối loạn, tinh thần lực trọng thương giảm mạnh nhưng không thể tu luyện bí
pháp liên đến tinh thần lực nữa. Nặng thì bị tâm ma không chế người
không ra người, quỷ không ra quỷ.
''Muốn lên. Qua ải của ta đã.'' Phi Tuyết thấy bọn họ nhằm vào Ảnh nguyệt. Nàng liền đứng ra, ma lực
rung động phong toả đường đi của bọn hắn.
''23000 ma lực, nhị
nguyên siêu cấp thật sự không tồi. Các ngươi thật sự có tư cách trộm đồ
Mặc gia ta.'' Mặc gia chủ hai mắt chăm chú nhìn nàng nói.
''Không phải trộm mà là lấy đi.'' Phi Tuyết ngón tay lắc lắc cải chính ngôn từ.
''Hừ, khác nhau sao. Mọi người lên cho ta.''
''Các ngươi lên được sao.''
''Sao lại không được.'' Một giọng nói già nua vang lên.
''Lão tổ.'' Bọn người gia chủ Mặc gia còn chưa biết làm sao liền thấy lão tổ đến liền vui mừng.
''Để nàng cho ta. Các ngươi đi ngăn người kia lại.'' lão liếc mắt nhìn Ảnh Nguyệt đang tụ ma lực trên kia.
— QUẢNG CÁO —
''Thật mạnh. Đạt đến 58000 ma lực rồi mà vẫn không ngừng tăng. Với sức mạnh đó nàng thừa sắc rời khỏi Mặc gia sao vẫn còn ở lại.'' Lão trong lòng thầm nghĩ. Nhưng rất nhanh lão cảm nhận được một khí tức tức lạnh lẽo đánh
đánh.
''Băng Ma Trảo.'' Phi tuyết hét lớn. Bàn tay ngọc đánh ra băng trảo. Băng trảo càng đi thì càng biến lớn.
''Tiểu xiếc.'' Lão cũng không suy nghĩ nhiều nữa. Tiểu nữ oa phía trước cũng
không kém, mình không cẩn thận có khi lật thuyền trong mương. Lão sống
nhiều năm tranh đấu tự nhiên có nhiều kinh nghiêm trong chiến đấu.
Lão tổ Mặc gia lật tay một cái, hoả nguyên tố phóng ra hình thành bàn tay lửa đỏ sậm đánh về phía đối diện.
Một băng một hoả chạm vào nhau tức khắc nổ tung. Lực phản chấn làm Phi
Tuyết lui lại vài bước. Còn lão tổ Mặc gia vẫn đúng nguyên chỗ cũ vẻ mặt già nua tự tin.
''Nhị nguyên đỉnh phong.'' Phi Tuyết thốt ra.
Nàng cũng không vì lần giao phong phía trước bị bức lui mà nản lòng.
Ngược lại đôi mắt bình thản đã hiện lên chiến ý hiếm thấy.
''Tiểu nữ oai ngươi cũng không tệ. Mới chỉ tầm tuổi đó đã đạt đến cấp độ mà ta mất cả đời mới đạt được.''
''Tre già măng mọc. Sóng sau đập nát sóng trước.'' Nàng bình thản nói
Lão tổ Mặc gia nghe nàng nói liền ngẩn ngơ.
''Không sai, sóng sau đập nát sóng trước hahaha.'' Một lúc sau Lão tổ Mặc gia cười lớn vui vẻ.
''Ngươi đi chết đi.''
''Ngươi đi chết đi.''
Hai người đồng thanh cùng một lúc ra sát chiêu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT