Muốn tổ chức một buổi tiệc sinh nhật cũng không phải là chuyện đơn giản, coi như không cần Khương Mạt Lỵ tự thân làm gì nhưng cô cũng có nhiều
chuyện phải lo lắng, ví dụ như đi thử lễ phục, thử giày, chọn đồ trang
sức.
Đồ trang sức của cô đặc biệt nhiều, mỗi quý đều mua thêm, hiện tại quyền quản lý trong nhà họ Khương nằm trong tay bác dâu cả, mặc dù bác dâu cả này cũng là người có tư tâm, nhưng cũng không phải là người xấu, chí
ít cho tới bây giờ trên chi phí ăn mặt cũng sẽ không cắt xén phần của
nhà cô, dù sao vẫn là câu nói kia, có vinh cùng vinh. Đóng cửa lại rốt
cuộc chuyện là như thế nào thì không cần biết, nhưng giới này, mỗi tháng ai mà không phải tham gia vài buổi tụ hội, nếu thật sự ở trên phương
diện ăn mặc lại không bằng người khác, thì thứ rớt xuống còn không phải
là mặt mũi của nhà họ Khương?
Hiện tại, mặc dù bên trong nhà họ Khương mỗi người đều có tính toán
riêng của chính mình, nhưng hiển nhiên bọn họ đều có chung mục tiêu, đó
chính là để nhà họ Khương càng ngày càng trở nên tốt hơn!
"Vẫn là lớn lên mới tốt." Khương Mạt Lỵ không khỏi nói một mình.
Trước khi trưởng thành quả thực chính là người không có quyền. Nghĩ đến
những buổi tiệc sinh nhật trước năm mười tám tuổi, Khương Mạt Lỵ vẫn cảm thấy thật may mắn, may mắn hiện tại cô đã trưởng thành.
* * *
Trước kia mỗi lần sinh nhật, so sánh với hiện tại cô còn bận rộn hơn rất nhiều, không chỉ là chọn lễ phục, chọn giày, chọn đồ trang sức mà cô
còn phải biểu diễn năng khiếu đặc biệt của mình trước mặt mọi người,
đừng tưởng rằng loại tình tiết này chỉ xuất hiện trong những tiểu thuyết thời xưa.
Ở trong sinh hoạt, trong vòng tròn hào môn, hầu hết các bậc gia trưởng
trong nhà đều có cùng một loại tâm tư, đó chính là muốn khoe khoang con
của mình. Ba mẹ của cô cũng không ngoại lệ, cũng muốn để mọi người đến
tham gia buổi tụ hội đều biết con gái của bọn họ có bao nhiêu ưu tú.
Đương nhiên đây cũng là chuyện cần thiết, dù sao những cô chú đến tham
dự, trong tương lai chính là có người sẽ là ba mẹ chồng của cô. Cho nên
trước tiên phải lưu lại ấn tượng cô là người đa tài đa nghệ.
Khương Mạt Lỵ cần phải học rất nhiều thứ, trước kia mẹ cô còn muốn đưa
cô đi học múa ballet nhưng mà ba cô lại không đáp ứng, nói học ballet
quá cực khổ, chân sẽ đau.
Ở Cảnh Thành này, hầu như mỗi tháng đều có người tổ chức tiệc sinh nhật, nhân duyên của Khương Mạt Lỵ luôn rất tốt, còn có vài người bạn vì đặc
biệt đến tham gia buổi tiệc sinh nhật của cô mà gấp gáp từ nước ngoài
trở về, bác dâu cả cũng không phải một lòng một dạ muốn đem Tường Vi làm mối cho Hoắc Lâm Chu, lần này bà ấy sắp xếp buổi tiệc sinh nhật cũng
đặc biệt hào hứng, chủ yếu cũng là muốn nhìn xem trong vòng tròn này còn có những nam thanh nữ tú nào khác hay không.
####
Hiện tại Nhậm Tu Dương cũng sẽ không vì việc Khương Mạt Lỵ chưa trả lời
tin nhắn mà cảm thấy mất mát. Anh ta nghĩ, chắc cô đang rất bận rộn, dù
sao cũng muốn tổ chức tiệc sinh nhật, mà cô cũng khó có dịp được về
nước một lần, khẳng định phải gặp vài người bạn bè.
Trước kia Nhậm Tu Dương còn cảm thấy mình là cái lốp xe dự phòng, cho
nên thường xuyên mâu thuẫn, lúc thì cảm thấy dạng này thật không có ý
nghĩa, muốn từ bỏ, nhưng không đầy một lát, chờ lúc Khương Mạt Lỵ trở về nước, còn trả lời tin nhắn, anh ta lại tiếp tục vui sướng trở lại.
Hiện tại, anh ta tin tưởng Khương Mạt Lỵ vẫn còn chưa có tâm tư yêu
đương, cũng không có xem anh ta là lốp xe dự phòng, nếu quả thật coi là
lốp xe dự phòng thì những chuyện liên quan tới anh ta cô sẽ nhớ kỹ như
vậy sao?
Nhậm Tu Dương để tay lên ngực tự hỏi, ngay cả anh ta cũng làm không được đến trình độ này, đổi góc độ khác mà suy ngẫm, Khương Mạt Lỵ để ý như
vậy, cho dù chỉ xem anh ta là lốp xe dự phòng anh ta cũng nguyện ý.
Ngay tại lúc Nhậm Tu Dương đang vắt óc tìm mưu kế muốn chuẩn bị lễ vật
độc nhất vô nhị để tặng Khương Mạt Lỵ thì điện thoại di động vang lên,
là ba anh ta, ông chủ Nhậm gọi tới. Nhậm Tu Dương không cần nghĩ đã biết ba anh ta chính là muốn gọi đến để phê bình, cho nên phản ứng đầu tiên
là muốn cúp máy.
Nhưng mà con trai sợ cha già, đây là chuyện thường gặp, dù có muốn đem
số điện thoại của ba kéo vào sổ đen, nhưng anh ta cũng chỉ dám nghĩ vậy
mà thôi, cũng không dám làm thật, thế là chỉ có thể kiên trì nhận điện
thoại, ngữ khí chính là không sống thì chết "Alo."
Không đợi anh ta gọi một tiếng ba, đã nghe được ba anh ta trung khí mười phần gầm thét: "Gần đây cậu lại gây chuyện rồi có phải không?"
Nhậm Tu Dương mơ hồ: "Không có đâu."
"Còn không có? Tôi nhìn cậu chính là chọc trúng người không thể chọc, trong lòng mình còn không biết!"
Ông chủ Nhậm tính khí nóng nảy, đối với con trai cũng giống vậy, khi còn bé còn có thể khắc chế chính mình không nói lời thô tục ở trước mặt con trai, hiện tại hoàn toàn buông thả bản thân.
Ông ta rất đau đầu, những năm gần đây cũng từng nghĩ lại đẻ thêm một
đứa nữa, nào biết được vợ mình một mực không có tin tức, vốn còn muốn đi làm ống nghiệm, nhưng công việc của ông ta quá bận rộn, lại không muốn
để cho vợ mình phải chịu tội, cũng chỉ có thể thuận theo tự nhiên, không nghĩ tới thuận theo tự nhiên đến lúc ông ta đã hơn năm mươi tuổi mà
bụng của vợ vẫn không có tin tức gì.
"Con thật sự không có gây chuyện!" Nhậm Tu Dương cẩn thận nhớ lại một
chút, trong khoảng thời gian này anh ta vô cùng thành thật, cũng rất ít
tụ tập cùng đám bạn, làm sao có thể gây chuyện đâu? Hoặc là ba oan uổng
anh ta, hoặc là bởi vì ba không tìm được lý do nào nên cố ý nói dối mượn cơ hội răn dạy anh ta.
Hiện tại ông chủ Nhậm lười phải nói nhiều cùng đứa con trai của mình,
nói một câu liền sống ít đi một ngày, ông ta còn rất tiếc mệnh, thế
nhưng mà có chuyện không thể không nói, cố gắng đè xuống hỏa khí, nói:
"Hiện tại trên mạng khắp nơi đều là tin tức của cậu đó, có chuyện là
thật, cũng có những chuyện bát quái, tôi chính là không hiểu rõ, cậu
cũng không phải là nhân vật lớn gì, tin tức của nghệ sĩ tuyến mười tám
so với tin của cậu càng có giá trị, vì cái gì mà cậu còn có thể chiếm cứ đầu đề cùng hot search?"
"Tin tức này mãi cho đến khi được phát ra ngoài tôi mới biết được!"
Nhậm Tu Dương cũng không phải thật sự là ngốc bạch ngọt. Có mấy lời chỉ
là nói qua là thôi, nhưng anh ta cũng có thể hiểu rõ ý tứ trong đó. Ở
trong ngành giải trí, ba của anh ta, ông chủ Nhậm cũng coi như là có
thể một tay che nửa bầu trời, đám phóng viên ở trong vòng giải trí này
muốn phát ra tin tức của anh ta không có khả năng không thông báo cho ba anh ta biết, càng không có khả năng đến một chút động tĩnh đều không
tiết lộ, đây là điểm thứ nhất.
Anh ta cũng không phải là người trong ngành giải trí, giống như ba anh
ta nói vậy, tin tức của anh ta đâu có giá trị gì đâu, cũng không phải là đỉnh cấp lưu lượng. Quần chúng ăn dưa* nhìn thấy tin tức của anh ta
đoán chừng cũng muốn gửi khuôn mặt của người da đen với dấu chấm hỏi,
cũng không biết anh ta là ai, thế mà tin tức lại có thể lên đầu bảng,
lên hotsearch! Đây chính là điểm thứ hai.
* Dưa: Chỉ những tin đồn. Nếu tin đồn có độ tin cậy thấp hoặc không
trở thành sự thật thì gọi là dưa xanh hoặc dưa bở, ngược lại thì gọi là
dưa ngọt.
* Quần chúng ăn dưa: Chỉ những người thích nghe ngóng thông tin không rõ nguồn gốc về một sự việc nào đó đang được lan truyền.
Chờ sau khi cúp điện thoại, Nhậm Tu Dương nhanh chóng chỉnh điện thoại
thành chế độ máy bay, đăng nhập weibo, xem dưa* của anh ta đến cùng là
lớn bao nhiêu, đáng giá để đám phóng viên làm ra thao tác lỗ vốn như
thế?
Quả nhiên hot search trên weibo chính là #Tinh Khải Nhậm Tu Dương thuê
phòng#, #Tinh Khải để mặc cho công tử thích võng hồng#, #Bạn gái cũ của
Nhậm Tu Dương bán hàng giả#, #Con dâu ngực lớn của Tinh Khải#
Giờ phút này Nhậm Tu Dương chính là một khuôn mặt chó mộng bức, hoài
nghi nhân sinh. Trong này có hot search võng hồng, đích thật là bạn gái
trước kia của anh ta, nhưng mà đó đã là chuyện của ba năm trước.
Anh ta có lời muốn nói, khi đó võng hồng Tuyền Tuyền này vẫn là một
người mẫu nhỏ, tướng mạo cũng coi như xinh đẹp, thanh âm cũng rất ngọt,
ca hát rất êm tai. Hai người bọn họ gặp nhau trong một buổi tụ hội của
bạn bè, theo Tuyền Tuyền nói chính là vừa thấy đã yêu nên chủ động bắt
chuyện với anh ta, vừa vặn ba năm trước đây anh ta cũng đang cô đơn,
khoảng thời gian đó cũng không có gì thú vị, đã có người đưa tới cửa,
vậy thì anh ta cũng không có lý do cự tuyệt, cứ như vậy hai người liền ở cùng một chỗ.
Nói chuyện hai ba tháng, anh ta cảm thấy thật sự không có thú vị nên đưa ra lời chia tay, tất nhiên, anh ta cũng cho cô ta một khoản tiền, còn
tặng một chiếc xe, dù sao cũng là cô gái từng ở cùng một chổ, anh ta
không có khả năng cái gì cũng không cho.
Mấy năm nay, bọn họ cũng không hề liên lạc với nhau, anh ta cũng không
biết Tuyền Tuyền đã làm MC, mặc dù cũng không tính là đặc biệt thành
công, nhưng cũng xem như là một võng hồng.
Sau khi thành võng hồng, cô ta mở một cửa hàng trên Taobao bán một chút
mỹ phẩm dưỡng da, bán một chút quần áo, lợi nhuận thu được cũng không
nhỏ, không ít võng hồng cuối cùng đều sẽ đi theo con đường này. Ngàn lần không nghĩ tới chính là, Tuyền Tuyền bán hàng giả!
Lúc này Nhậm Tu Dương lâm vào mờ mịt.
Trong giới võng hồng, Tuyền Tuyền cũng chỉ có thể xem như là người tuyến ba tuyến bốn, fan hâm mộ weibo cũng có mấy chục vạn, anh ta thì sao,
không lăn lộn trong ngành giải trí cũng không lăn lộn ở giới võng hồng, cư dân mạng biết anh ta cũng không có mấy người, chỉ là hai người bọn
họ thôi, vậy nhóm hai người này làm thế nào mà lên trên hot search?
Hai người bọn họ có giá trị để lên hot search sao? Mấu chốt nhất chính
là đối với việc được lên hot search Tuyền Tuyền vô cùng hưng phấn, trên
weibo chính là cửa hàng mới của cô ta.
Hôm nay cô ta lại còn liên tiếp phát mấy cái weibo, rõ ràng đã chia tay
từ tám trăm năm trước, sau đó cô ta cũng nói chuyện yêu đương với không ít người, thế mà trên weibo còn đăng vài nội dung, vài câu nói đối với
người ngoài mà nói chính là đang ám chỉ anh ta thương tổn cô ta.
Nhậm Tu Dương: .
* * *####====
Chuyện mà Khương Mạt Lỵ làm mỗi ngày chính là đi lướt weibo, cho nên tất nhiên cô cũng nhìn thấy hot search. Cô quả thực không dám tin vào hai
mắt của mình.
Thật ra đối với quá khứ tình sử của Nhậm Tu Dương Khương Mạt Lỵ cũng
không quan tâm, dù sao ai mà không người yêu cũ, vả lại anh ta còn không phải là bạn trai đương nhiệm của cô, cho nên cô cũng không cần thiết
phải đi tìm hiểu chuyện trước kia của anh ta.
Hiện tại Khương Mạt Lỵ ngồi xem ảnh chụp mà đám phóng viên tuôn ra, Nhậm Tu Dương cùng võng hồng Tuyền Tuyền kia ôm nhau, mà theo sát phía sau
ảnh chụp lại là ghi chép thuê phòng, còn có Tuyền Tuyền bán hàng giả,
thậm chí còn có ghi chép nói chuyện phiếm mập mờ của cô ấy cùng người
đàn ông đã kết hôn!
Cô rất muốn thay Nhậm Tu Dương thắp một loạt nến, nhưng cô càng muốn
xuyên trở về ngày ấy, cô tuyệt đối tuyệt đối sẽ không cùng người này hẹn gặp mặt.
Khương Mạt Lỵ vô cùng vô cùng chướng mắt Nhậm Tu Dương. Cùng với người
này ở bên nhau sẽ chỉ kéo thấp cấp bậc của cô, tài khoản xã hội của cô
thế nhưng toàn là người có giá trị nhan sắc cao, phẩm chất cũng cao, đều là những thiên kim đại tiểu thư, nếu như cô cùng Nhậm Tu Dương nói
chuyện yêu đương dù chỉ là một ngày, vậy cũng không có cách nào xóa đi
lịch sử đen tối này. Toàn thân cô, mỗi một tế bào đều đang kêu gào cự
tuyệt!
Nếu như cùng yêu đương với Nhậm Tu Dương, tuyệt đối sẽ có người nghi ngờ phẩm vị của cô.
Chỉ mới tưởng tượng tình cảnh này, cô liền hận không thể ngửa mặt lên trời thét lớn.
Đến lúc đó khuê mật plastic sẽ giả mù sa mưa hỏi cô, "Ài, người yêu cũ
của bạn trai cậu có phải là cái võng hồng bán hàng giả kia không, nghe
nói còn cùng người đàn ông đã kết hôn đi thuê phòng đó, chậc chậc." Cô
nghĩ, nếu như tình cảnh này thật sự phát sinh, cô sẽ lựa chọn tự sát tại chỗ.
Nói đến cũng khéo, điện thoại di động của Khương Mạt Lỵ bắt đầu vang
lên, là điện thoại quan tâm của một người bạn, sau khi nói một mớ chuyện tào lao, chỉ nghe được cô ấy hỏi: "Nghe nói cậu cùng Nhậm Tu Dương cùng đi ra ngoài ăn cơm, hai người có phải hay không là có hi vọng?"
Khương Mạt Lỵ một bộ thong dong trấn định cười trả lời: "Không phải,
đừng nói mò, chúng tớ chỉ là bạn bè bình thường thôi, căn bản cũng không thường xuyên gọi điện, đời này cũng không thể có hi vọng."
Cô biết Nhậm Tu Dương thật sự thích cô, nhưng thật ngại quá, người thích cô nhiều lắm, không có khả năng chỉ ăn một bữa cơm thì chính là hẹn hò
đi?
Đó không phải hẹn hò, chỉ là bạn bè bình thường cùng nhau ăn một bữa cơm mà thôi nha, quần chúng ăn dưa cũng không cần lại bổ não, nếu không cô
sẽ báo luật sư.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT