Buổi tối hôm nay Bành Thần ngủ rất ngon, ngủ một phát luôn đến sáng.

Từ xuyên sách đến bây giờ, cô đã lâu rồi không ngủ ngon như thế. Cho nên buổi sáng khi Đại Hải mang bữa sáng đến cho cô, Bành Thần hiếm khi có lúc rời giường mà trên mặt vẫn còn mang một chút nét cười.

Tuy rằng đã đi bên cạnh Bành Thần nhiều năm, nhưng mỗi khi nhìn Bành Thần gương mặt xinh đẹp trắng nõn khuôn mặt cười với cậu, Đại Hải vẫn sẽ cảm nhận được cái gì được gọi là mỹ nhan bạo kích.

Đều nói giới nghệ sĩ luôn tràn ngập sức sống thanh xuân, Bành tỷ nhà cậu lớn lên đẹp như vậy, cũng không thể để lãng phí gương mặt này.

Nghĩ như vậy, Đại Hải là một trợ lý có trách nhiệm không nhịn được suy nghĩ như người đại diện: "Bành tỷ, dạo gần đây có cơ hội nào mới không?"

Bành Thần đang ăn cháo thịt nạc cùng trứng vịt Bắc Thảo bình tĩnh lắc đầu: "Không có."

Đại Hải: "Ai! Không phải đều nói trong giới giải trí này sắc đẹp là chính nghĩa sao! Chị lớn lên đẹp như vậy, mỗi điểm là ca hát, vũ đạo hay đóng phim đều không ổn chút thôi sao, có chuyện gì lớn đâu? Thế mà tại sao những người đó lại không dành cho chị tí xíu là tài nguyên nào thế!"

Bành Thần liếc mắt nhìn Đại Hải một cái: "Đại Hải a, em thành thật trả lời chị, thật ra em là người mà anti-fan phái đến để nằm vùng ở bên chị đúng không?"

Đại Hải ngượng ngùng cười: "Sao có thể chứ, em chỉ đang lo lắng cho chị thôi mà."

Bành Thần xem qua nguyên tác, biết Đại Hải thực sự luôn giúp đỡ nguyên chủ, đến tận lúc nguyên chủ bi phong sát trong giới giải trí, Đại Hải vẫn không hề trách móc gì nguyên chủ cả, vì thế Bành Thần mới đối xử với Đại Hải khoan dung hơn những người khác nhiều, cũng không lo lắng Đại Hải vì tiền lương mà đi theo kẻ khác bán đứng cô, cho nên cô cũng không thật sự tức giận, thậm chí còn không quên trấn an Đại Hải: "Yên tâm đi, cơ hội sẽ có, bánh mì cũng sẽ có."

Đại Hải: "Có phải hay không chị đã quên chị vẫn còn đang nợ tiền vay nhà?"

Bành Thần: "......" Không ổn, đúng là cô đã quên chuyện này

Căn phòng hiện tại Bành Thần đang ở tuy rằng là nguyên chủ mua, nhưng cũng không phải nguyên chủ đã trả hết, cho nên hiện giờ mỗi tháng cô còn đang cõng hơn mấy vạn tiền trả nợ! Theo lý mà nói thì đối với một nữ minh tinh, mấy vạn tiền vay mua nhà còn không phải là chuyện bình thường?

Chỉ tiếc là lúc Bành Thần xuyên qua, nguyên chủ có khi còn nghèo hơn Đại Hải. Ít nhất thì trên mặt Đại Hải còn có mụn, nguyên chủ thì chả còn cái gì.

Không sao cả, nếu không thì thu tiền dịch vụ từ tổ tiết mục chương trình 《 Đuổi Theo Ánh Sáng Đi Thiếu Nữ 》đi! Tuy rằng có hơi mất mặt một chút, nhưng còn hơn là bị đuổi ra khỏi nhà.

Nghĩ kỹ đường lui rồi Bành Thần lại tiếp tục thong thả ung dung ăn bữa sáng, sau đó tự đắp mặt nạ rồi mới trang điểm, thay quần áo đi ra ngoài.

Cửa phòng vừa mở thì cửa phòng của Giang Tư Ngôn đối diện cũng mở ra. Nếu không phải biết rằng Giang Tư Ngôn rất chán ghét nguyên chủ, nếu không Bành Thần sẽ hiểu lầm Giang Tư Ngôn đang yêu thầm cô. Tới khi nhìn thấy hòm thuốc trên tay hắn, Bành Thần liền biết vì sao Giang Tư Ngôn lại chờ cô.

Khác với vị mỹ nhân mảnh khảnh yếu ớt bị bệnh hôm qua. Hôm nay Giang Tư Ngôn đã khôi phục được sự soái khí thường ngày của mình, hắn không mặc âu phục tây trang như thường ngày, mà lựa chọn mặc áo sơ mi đơn giản kết hợp với quần đen, phác họa ra đôi chân thon dài của hắn, ống quần tùy ý sắn lên, để lộ mắt cá chân trắng nõn.

Không hổ là nam minh tinh mỹ miều được cả thế giới nâng niu.

Giang Tư Ngôn đem hòm thuốc đưa qua, đầy ôn nhu nói: "Này hòm thuốc là của cô đúng không? Đa tạ."

Bành Thần nhận lấy, thuận tay đặt ở trên tủ TV phía sau cửa: "Không cần khách khí, chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì."

Giang Tư Ngôn nghĩ ngợi một hồi, nói: "Con người tôi không thích thiếu nhân tình của người khác, nếu cô đã giúp tôi, vậy cô cũng có thể đưa ra cho tôi một yêu cầu, chỉ cần hợp tình hợp lý, tôi sẽ đồng ý."

Lời này tưởng như là có tình có lí, nhưng căn bản nói trắng ra là muốn phủi sạch quan hệ với Bành Thần. Ngụ ý chính là "Ngươi giúp ta một chuyện, ta cũng giúp ngươi một chuyện, thế thì hai người chúng ta huề nhau, về sau gặp mặt tiếp tục thành người xa lạ".

Bành Thần đúng lúc đang đau đầu vì khoản tiền vay nhà không muốn cùng Giang Tư Ngôn, đi thẳng vào vấn đề nói: "Nếu nói như vậy, vậy anh cho tôi mượn tiền đi!"

Giang Tư Ngôn: "......"

Mấy năm nay Giang Tư Ngôn gặp qua rất nhiều minh tinh, muốn ôm đùi hắn hay là muốn cọ nhiệt hắn cũng rất nhiều, nhưng Bành Thần là người đầu tiên trực tiếp hỏi vay mượn tiền hắn.

Thế cho nên Giang Tư Ngôn sửng sốt một chút rồi mới hỏi: "Cô muốn bao nhiêu?"

Giang Tư Ngôn nghĩ thầm, Bành Thần sao có thể nghèo được, dù sao cũng là nữ minh tinh, con số mà cô nói, không phải là ngàn vạn thì cũng là hơn trăm vạn, nếu là hơn ngàn vạn thì không được, hắn không phải loại người coi tiền như rác, nhưng nếu là hơn trăm vạn thì có thể xem xét.

Giang Tư Ngôn còn không có ảo tưởng  rốt cuộc muốn hay không đáp ứng, liền nhìn đến Bành Thần vươn năm ngón tay trắng, thon dài trước mắt hắn quơ quơ, chần chờ nói: "Năm vạn có thể chứ? Nếu anh cảm thấy bằng vậy quá nhiều, 5000 cũng được."

"......"

Cuối cùng Giang Tư Ngôn trực tiếp quét mã chuyển tiền cho Bành Thần. Năm vạn, một đồng cũng không kém.

Chuyển xong, Bành Thần còn thận trọng viết một cái giấy nợ cho Giang Tư Ngôn. Giang Tư Ngôn nhìn Bành Thần viết từng nét từng nét xuống tờ giấy A4 "Hôm nay Bành Thần nợ Giang Tư Ngôn năm vạn, dự tính ngày... tháng... năm.. sẽ trả cả vốn lẫn lời là 5 vạn 5", cảm xúc có điểm phức tạp.

Đầu năm nay các nữ minh tinh đều khổ như vậy sao, hay là có mỗi Bành Thần thảm như vậy? 

Tại sao hắn lại cảm thấy cô viết giấy nợ rất quen nhỉ?

Bành Thần vừa mới mượn được tiền thì trước tiên đem tiền chuyển cho Đại Hải, bởi vì một số khoản tiền vay nhà hay tiền sinh hoạt đều dùng tiền túi của Đại Hải. Đại Hải lấy được tiền xong cảm thấy vô cùng kích động, chưa gì đã nhắn cho Bành Thần vài tin nhắn.

Đại Hải a đều là thủy: 【 Chị được trúng thưởng vé số à? 】

Đại Hải a đều là thủy: 【 Trúng lớn thế à? 】

Bành Thần: 【Chị mượn tiền của Giang Tư Ngôn. 】

Đại Hải a đều là thủy: 【......】

Đại Hải a đều là thủy: 【 Giang Tư Ngôn? Giang Tư Ngôn nào cơ? Là vị Giang Tư Ngôn mà chúng ta biết sao? (*゚ロ゚)】

Đại Hải a đều là thủy: 【 Tại sao hắn lại cho chị vay tiền? Không phải hắn ghét chị nhất sao? 】

Bành Thần: 【 Chúng ta không có tiền, toàn dựa vào ta vay tiền a! 】

Đại Hải a đều là thủy: 【...... 】

Giải quyết xong khoản tiền vay mua nhà, đến cả bước chân của Bành Thần cũng nhẹ nhàng hơn. Buổi sáng hôm nay cô như thường lệ đi qua nhóm vocal kiểm tra thử tiến độ luyện tập của các học viên hát bài 《 Qua cơn mưa trời lại sáng 》. Trải qua tối hôm qua được điều chỉnh lại, hôm nay này các thực tập sinh đã biểu diễn tốt hôm qua Bành Thần thấy nhiều. Lúc trước lên nốt cao không đủ lực, nốt thấp nghe khá khó nghe, hiện giờ mấy vấn đề này đều đã được cải thiện, ngay cả hai câu hí khang kia của Đàm Tĩnh, hát cũng khá tốt. Bành Thần gật gật đầu, tỏ vẻ vô cùng vừa lòng.

Buổi chiều, Bành Thần đi tới nhóm hát rap Giang Tư Ngôn phụ trách.

Đây là lần đầu tiên Bành Thàn đến nhóm hát rap. Nói thật, Bành Thần đối với ca hát, vũ đạo còn từng học hỏi qua, nhưng nói đến rap, cô cũng không hiểu lắm. Bất quá tuy rằng không hiểu, nhưng khi vào phòng luyện tập cô cũng không giả vờ, dù sao thì ai bảo là phải biết hát rap mới là mentor đâu, Giang Tư Ngôn chính là một ví dụ sống điển hình đấy thôi?

Giang Tư Ngôn đang đưa rap mentor hắn mời đến giới thiệu với các học viên, nhìn thấy Bành Thần đi vào, Giang Tư Ngôn chỉ hơi gật gật đầu thay cho lời chào hỏi, nhưng vị nữ rap mentor bên cạnh hắn vừa nhìn thấy Bành Thần liền cười tủm tỉm tới chào một câu: "A, Bành Thần, tôi rất thích cô."

Bành Thần: "Vậy tiếp theo đây cô sẽ gặp rất nhiều điều may mắn đó."

Nữ đạo sư chớp chớp mắt: "Tại sao thế?"

Bành Thần: "Bởi vì những thiếu nữ có mắt nhìn tốt sẽ có vận khí không quá kém."

Nữ mentor vui vẻ cười ha ha.

Một bên Giang Tư Ngôn: "......" Da mặt Bành Thần cũng thật dày?

Các học viên trong phòng luyện tập chờ Bành Thần cùng với nữ mentor kia nói chuyện một lúc mới quay sang chủ động chào hỏi Bành Thần, mặc dù Bành Thần lần đầu tiên đi xem nhóm hát rap, ở nơi này không ngờ lại nhìn thấy một gương mặt quen thuộc —— Từ Giai Nghệ.

Chính là thiếu nữ nhỏ nhảy như chạy mà hát như hét nhưng trong nguyên tác lại là idol được debut ở C vị.

Cho nên Từ Giai Nghệ lại thuộc nhóm hát rap?

Không biết hát, biết nhảy, chả biết hát rap có ổn hay không?

Ôm ý nghĩ như vậy, Bành Thần rất nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Từ Giai Nghệ, sau đó liền kinh ngạc phát hiện, cô gái này thực sự rất thích hợp hát rap. Bởi vì mentor phân cho nàng rap hai câu, nàng chỉ cần một thời gian nhẩm thuộc là có thể hát được.

Bởi vì rap không phải thế mạnh của Bành Thần, cho nên Bành Thần cũng không múa rìu qua mắt thợ, mà là ngoan ngoãn ngồi ở phòng tập luyện làm người xem.

Ngẫu nhiên ánh mắt của Giang Tư Ngôn sẽ nhìn thoáng qua chỗ Bành Thần, phát hiện cô ngồi ở đó không nói lời nào, biểu cảm trên mặt, ừm, nhìn có vẻ giống mấy nữ minh tinh trong công ty hắn đi xem buổi biểu diễn của idol. Giang Tư Ngôn không hề nghi ngờ rằng nếu cô có mang theo cái gậy huỳnh quang bên người, cô sẽ tự nhiên mà giơ lên cổ vũ nhiệt tình.

Giang Tư Ngôn hận sắt không rèn thành thép: Cô gái này cầm cát xê của mentor mà giờ lại ngồi đây xem diễn? Đây còn không phải là thái độ lười biếng sao, khó trách dù đã debut nhiều năm rồi mà ngay cả 5 vạn cũng không có.

Buổi tối bốn mentor ngồi vào cùng một bàn ăn tối.

Đây là lần đầu tiên bốn vị mentor cùng ngồi tụ chung vào một chỗ ăn. Cameraman của tổ tiết mục ngoại trừ quay cảnh các học viên tập luyện, thi thoảng cũng sẽ quay cảnh các vị mentor cùng nhau ở chung một chỗ, cho nên lần liên hoan này tổ tiết mục cũng e là không dễ dàng mà bỏ qua.

Diễn trước cái máy quay, nên không thể để bọn họ ngồi trò chuyện mấy thứ chuyện tào lao, chính vì vậy nên Úc Phi liền đảm đương trọng trách của người bắt chuyện, chủ động hỏi các mentor khác về tình hình học tập của các thực tập sinh.

Lâm Phương Phỉ bắt đầu diễn: "Các thiếu nữ trong nhóm dance luôn phải khổ sở huấn luyện, có nhiều học viên ngày chỉ ngủ có ba, bốn giờ, có những lúc ta cùng các nàng học đêm liền cảm thấy vô cùng đau lòng. Dù sao thì vũ đạo cần con người phải chăm chỉ, củi đẽo ba năm thiêu trong một giờ, ta tin tưởng vào đêm công diễn lần này, những gì các nàng trả giá khán giả đều sẽ cảm nhận được."

Úc Phi cũng phối hợp nói: "Trong khoảng thời gian này cậu cũng rất vất vả, tôi nhớ rõ lần trước nửa đêm tôi còn đi qua phòng luyện tập vũ đạo còn nhìn thấy cậu còn đang tiếp tục chỉ dẫn học viên luyện tập."

Lâm Phương Phỉ nghịch ngợm búng đầu Úc Phi: "Đây không phải là điều một người làm mentor như ta nên làm sao?"

Hai người cười trêu ghẹo nha hai câu, sau đó Úc Phi lại chuyển sang Giang Tư Ngôn: "Giang ca, nhóm rap của anh đã chuẩn bị đến đâu rồi?"

Giang Tư Ngôn phá lệ chỉ vào Bành Thần ngồi bên cạnh: "Cậu tự đi mà hỏi cô ấy, cô gái này cả buổi chiều nay làm tổ trong phòng luyện tập của nhóm tôi."

Giang Tư Ngôn đột nhiên chỉ vào Bành Thần, khiến con người người đang vùi đầu vào ăn như Bành Thần cũng phải ngây ngẩn cả người, ngay cả người ngồi đối diện với Giang Tư Ngôn cũng phải sững người lại.

Không phải là do chuyện gì khác, mặc dù nghe lời này của Giang Tư Ngôn nghe có ý ghét bỏ, nhưng lại có một chút thân quen.

Phải biết rằng đây chính là Giang Tư Ngôn nha!

Trên mạng vẫn luôn tồn tại câu nói, nếu mối tình đầu của người xem là các nữ minh tinh, thì Giang Tư Ngôn sẽ là nữ minh tinh đó.

Từ những lời này đã có thể nhìn ra Giang Tư Ngôn nổi tiếng như thế nào trong giới giải trí này.

Nhưng sự thật là từ khi Giang Tư Ngôn debut chưa từng truyền ra scandal với bất kỳ nữ minh tinh nào, mà từ trước đến giờ cũng chưa từng xào CP với nữ minh tinh nào.

Trước khi tới tham gia chương trình này, Lâm Phương Phỉ còn nghĩ nhất định phải nắm lấy cơ hội quen thân với Giang Tư Ngôn hơn một chút, dù sao thì những chương trình như tuyển chọn idol hay bất kỳ chương trình nào đều muốn có nhiệt độ, đều sẽ nghĩ cách xào CP. 

CP giữa mentor và đạo sư đều không thích hợp, cho nên trong đại đa số tình huống, tổ tiết mục đều sẽ lựa chọn xào CP giữa hai mentor. Mà nữ mentor ngoại trừ nàng cũng chỉ còn Bành Thần, ai cũng biết Giang Tư Ngôn chán ghét Bành Thần từ lâu, cho nên nghĩ như thế nào phần thắng của nàng đều đã lớn hơn rất nhiều

Nhưng tình huống hiện tại là như thế nào? Vì sao hôm nay Giang ảnh đế lại hướng sang người Bành Thần. Hơn nữa cái thái độ bên ngoài ghét bỏ nhưng bên trong tràn đầy sủng nịch kia là như thế nào? Này hai người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!!!

Lâm Phương Phỉ bỗng nhiên cảm thấy nồi lẩu trước mặt không còn thơm ngon nữa.

Nhưng Úc Phi ngồi bên cạnh lại không có tâm tư tinh tế như Lâm Phương Phỉ, thấy Giang Tư Ngôn đều chủ động bảo hắn hỏi Bành Thần, hắn liền thuận theo hỏi Bành Thần một câu: "Chị cảm thấy tổ rap biểu hiện thế nào?"

Bành Thần hơi hơi mỉm cười: "Cậu đoán xem!"

Úc Phi vô cùng khoa trương nói to: "Oa, sao các người lại làm như thế, tình huống của nhóm thanh nhạc và vũ đạo của chúng ta đều nói hết cho hai người rồi, hai người thế mà còn bảo mật thông tin với chúng ta nữa?"

Bành Thần vẻ mặt lãnh khốc: "Đây chính là thi đấu nha, binh bất yếm trá đạo lý, cậu chưa từng nghe qua?"

Ngồi bên cạnh Giang Tư Ngôn tâm trạng vô cùng tốt mà tiếp một câu: "Thi đấu quan trọng nhất xong mới đến tình hữu nghị."

Official weibo của chương trình《 Đuổi Theo Ánh Sáng Đi Thiếu Nữ 》vì để duy trì nhiệt độ, mặc dù còn không đem những cảnh quay chính tung ra, nhưng thường thường ở official weibo thi thoảng sẽ đưa lên một vài mẩu phim nhỏ. Cho nên buổi tối hôm nay, chương trình《 Đuổi Theo Ánh Sáng Đi Thiếu Nữ 》đã đăng đoạn bốn vị mentor đấu trí ở trên bàn cơm .

Mấy vị mentor này căn bản đã mang lưu lượng, hơn nữa anti-fan của Bành Thần là nhiều nhất, vì thế cũng không thiếu đề tài cùng sự chú ý, cho nên khi đoạn nhỏ này được đăng lên, lượng xem cùng lượng bình luận tăng lên nhanh chóng.

【 Chả lẽ chỉ có tôi bị Bành Thần chọc cười sao? (o_O)】

【 Không phải có mỗi lầu trên đâu, lúc tôi xem cười to đến mức hàng xóm còn muốn cầm cái mắc quần áo sang đánh ta kìa. 】

【Ui! Ui! Những người khác không thấy khung cảnh của Bành Thần và Giang Tư Ngôn rất đẹp mắt sao? 】

【 Bành trà xanh lại tiếp tục dựa vào scandal để cọ nhiệt độ à?Đù má, nữ nhân này đúng là điên rồi. (;¬_¬)】

【 Mang Giang Tư Ngôn nhà chúng ta đi đi, chuyện này chúng tôi không mơ đến được.:-\\ 】

【 Bành trà xanh thật đáng ghét,(╬◣д◢)!! Biết rõ Giang Tư Ngôn nhà chúng ta ghét nhất cái loại minh tinh chỉ có chút nhan sắc mà suốt này đi xào tí CP để nổi, vị minh tinh này đúng là trà xanh chuyên nghiệp nha.⊙﹏⊙ 】

...................................................

Mỗi lần Bành Thần đi từ phòng luyện tập về phòng vô cùng chậm, hơn nữa cô đã xuyên sách rất nhiều lần như thế rồi, đã sớm miễn dịch với tất cả các loại bình luận trên mạng này, cho nên khi nhìn thấy bình luận trên official weibo của tổ chương trình thực sự không chỉ rất bình tĩnh, thậm chí còn có chút muốn cười.

Bất quá so với Bành Thần vô cùng bình tĩnh, Đại Hải hiển nhiên vô cùng tức giận, buổi sáng lúc đưa bữa sáng cho Bành Thần còn giúp Bành Thần bênh vực kẻ yếu là cô: "Chị nói xem có phải mấy vị trên mạng kia mắt bị mù hết rồi không, rõ ràng hôm qua là ảnh đế Giang Tư Ngôn chủ động đưa chị vào thảo luận mà, thế thì tại sao mọi người không mắng Giang Tư Ngôn, ngược lại, lại đi mắng chị thế? Chị không biết đêm hôm qua em tức giận thế nào đâu, em dùng nick phụ ở dưới bài đăng trên official weibo của tổ chương trình cùng đám anti-fan kia cãi nhau đến nửa đêm."

Bành Thần một bên bình tĩnh ăn bữa sáng một bên nghe Đại Hải trách móc, biểu tình cũng không có chút biến động.

Đại Hải oán trách nửa ngày không nghe thấy tiếng Bành Thần phụ họa, nhịn không được hỏi Bành Thần: "Bành tỷ, chị không tức giận sao?"

Bành Thần: "Có chứ! Em không thấy chị buồn nhiều đến mức muốn ăn rất nhiều ư?"

Đại Hải: "..." Haha, em không thấy gì cả. 

Bành Thần ăn hết bữa sáng Đại Hải mang cho cô xong, giống một mèo được cho ăn uống đầy đủ lười nhác nằm trên sofa, lười biếng nói: "Nếu chị chưa làm cái gì mà đã bị mấy kẻ đó mắng, thế thì tiếp tục cùng Giang Tư Ngôn xào CP đi, không thể để bản thân mình gánh cái tội danh này được."

Đại Hải: "..."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play