Edit: Comeback hơi muộn :> Tại lâu không làm quá nên làm chật vật quá, vậy nên chương này có thể không được trôi chảy cho lắm, phần nào sai chính tả hay nghe có hơi ngang ngang mọi người góp ý cho mị với ạ, để mị sửa lại 😊. Cảm ơn mọi người nhiều nhiều :3
====================
Theo lý mà nói Vương Hà sắp nói thẳng hết ra rồi, ai chưa hiểu thì cũng sẽ hiểu, nhưng đáng tiếc, Bành Thần lại không hiểu.
Chủ yếu là do trong đầu cô không hề có mấy ý nghĩ yêu yêu đương đương đó, mà cô cũng không ngờ Giang Tư Ngôn lại có một chút tình yêu nam nữ như vậy với cô. Trên thực tế xuyên sách nhiều lần như vậy, trong đầu óc của Bành Thần ngoài việc làm việc thì lại là kiếm tiền, mà không kiếm tiền thì lại làm việc, cho nên nghe chị Hà nói thế, cô cứ nghĩ là chị Hà bảo cô không cần yêu đương gì hết, mà lý do không cần yêu đương đó hả? Không phải là vì yêu đương ảnh hưởng tới việc làm, tới việc kiếm tiền của cô sao?
Logic này quá hợp lý còn gì.
Mà cũng phải nói rằng, chuyện người đại diện cấm nghệ sỹ dưới trướng mình không được phép yêu đương cũng chả có gì đặc biệt, Bành Thần nghĩ rằng chị Hà cũng là kiểu người đại diện như thế nên cô nói liền: "Chị Hà yên tâm đi ạ, em không có ý định yêu đương gì cả, yêu đương có gì hay chứ, ảnh hưởng tới con đường thành ảnh hậu của em."
Vương Hà nghe thế còn vui mừng gật đầu: "Em nghĩ như vậy là đúng, chị nói cho em nghe, nhiều thiếu nữ bây giờ trong đầu chả có cái gì, suốt ngày nghĩ tới yêu với đương thôi, đó là thứ cực kỳ không cần thiết, tuổi trẻ như này phải càng cố gắng trong công việc hơn mới phải. Em cứ nghĩ thế này, cứ có tiền, trai trẻ muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu thôi. "
Bành Thần: "Em hiểu rồi!"
Đại Hải bên cạnh: "..."
Hiểu hiểu cái quái gì hả!
Còn chị Hà ơi, chị đào cho ông chủ Giang của chị một cái hố to đùng như thế, ông chủ Giang của chị có biết không hả?
Sự thật là ông chủ Giang của chị ấy không biết gì hết, ông chủ Giang của chị ấy vẫn đang đắm chìm trong niềm vui sớm được gặp Bành Thần trong chương trình, anh còn nghĩ mình đang trong quá trình vun đắp tình cảm với Bành Thần mà không biết rằng việc yêu yêu đương đương này của anh đã bị chị Hà bóp chết từ trong trứng rồi.
Tuy rằng trước mắt việc yêu đương này đang không có hy vọng gì, nhưng việc tham gia chương trình thì vẫn phải tham gia chứ!
Trong tập lần này, nhóm trưởng nhóm 1 là Du Hoan đã chọn biểu diễn tiết mục múa "Keng Hàn Trúc". Đây là một màn biểu diễn cổ phong, nói về câu chuyện của một nam tử mang lòng thưởng thức và ngưỡng mộ đối với một nữ nhạc công ở một yến tiệc trong cung.
Du Hoan đã chọn bài vũ đạo này là bởi vì các thành viên trong nhóm một hầu hết đều biết sử dụng một loại nhạc cụ nào đó. Có người biết thổi sáo, có người biết thổi tiêu, thậm chí còn có người biết thổi sanh nữa. Ở trong mấy lần công diễn trước, mặc dù có khá nhiều thực tập sinh chọn nhạc cổ làm tiết mục biểu diễn, nhưng nhạc cụ cổ điển thì lại ít được sử dụng hơn, vậy nên tổ chương trình đã đưa bài biểu diễn này vào chương trình lần này để chọn lựa, đồng thời cũng là để sử dụng chút sức nóng của chương trình làm các nhạc cụ cổ Trung Quốc được biết đến nhiều hơn.
Trong số các mentor, chỉ có duy nhất Úc Phi là ca sỹ và hầu như ca sĩ nào cũng đều biết cơ bản một hoặc hai loại nhạc cụ. Nên lúc đầu tổ chương trình đặt kỳ vong rất cao vào anh ta.
Thật ra Úc Phi không cần phải dạy các thực tập sinh chơi nhạc cụ cổ cho lắm, vì hầu hết thực tập sinh nhóm 1 đều có thể tự chơi được, tổ chương trình chỉ muốn quay lại cảnh dùng nhạc cụ cổ của một mentor mà thôi. Dù sao thì giữa mentor và các thực tập sinh thì độ hot của cái trên chắc chắn sẽ cao hơn,
Vậy mà Úc Phi khi nhìn tới những nhạc cụ đó cũng phải nghĩ thầm, lắc đầu xin tha.
Bởi vì ngoại trừ chơi piano, anh ta cũng chỉ biết chơi thêm ghita, chứ mấy cái sao, tiêu, sanh gì đó thì sao mà anh ta biết chơi được!
Không còn cách nào khác, tổ chương trình chỉ còn đành chuyển sự chú ý lên người Bành Thần.
Chả biết từ khi nào, đạo diễn chương trình "Đuổi Theo Ánh Sáng Đi Thiếu Nữ" cũng giống như đạo diễn của "Thế Thân Tiểu Công Chúa" lúc trước, hình thành một thói quen hay ho là thiếu tiền thì tìm tới giám đốc Giang, còn thiếu người thì tìm qua Bành Thần.
Úc Phi lo lắng nhìn Bành Thần, thầm nghĩ, Bành Thần chắc hẳn cũng không biết làm thế nào chứ nhỉ?
Vậy mà tới giây tiếp theo, Bành Thần cầm cái sanh từ trên bàn lên, sau đó nói: "Vậy để tôi thử coi sao!"
Hiện giờ Úc Phi có hơi sợ mỗi lần Bành Thần nói "Để tôi thử coi sao", bởi vì thử của người ta thì đơn thuần chỉ là thử, còn thử của Bành Thần thì chỉ là câu nói khiêm tốn mà thôi.
Chẳng bao lâu, trong phòng vang lên thanh âm réo rắt của nhạc cụ cổ. Chính những nhạc cụ này bản thân chúng đã mang nặng tính lịch sử, cho nên chỉ cần cất một nốt nhạc thôi đã mang được cái hương vị của thời đại cũ. Tuy vậy Bành Thần lại trông rất "fashion". Mái tóc đen cắt ngắn, đôi giày cao gót mũi nhọn màu trắng cùng bộ tây trang trắng trông rất giống một doanh nhân thành đạt.
Nhưng mà, dưới ánh đèn trong phòng tập cùng nghiêm túc biểu diễn nhạc cụ cổ, nhìn qua còn có vẻ hài hòa một cách quỷ dị.
Mẹ nó, trông còn rất đẹp trai nữa chứ.
-
Bành Thần chỉ chơi đơn giản một đoạn ngắn rồi để xuống, bởi vì nhạc cụ cổ thực sự không phải là thế mạnh của cô, chỉ là vì đợt trước vẫn còn là diễn viên hí kịch, thường xuyên cùng các nhạc công khác biểu diễn, sau đó chỉ được được chút ít da lông, vậy nên biểu diễn hơi nhiều một chút là bị lộ mánh ngay.
Nhưng mà cũng chỉ cần có như vậy cũng đã khiến tổ chương trình kinh ngạc một phen.
Vì là nhiều cái người ta không biết, thì chỉ có Bành Thần có thể làm được, dù cho có là biết chút ít như vậy cũng là quá giỏi rồi.
Bây giờ Lâm Phương Phỉ không còn bất kỳ ý kiến nào với phần biểu diễn tài năng của Bành Thần nữa, không biết có phải do tâm thái đã thay đổi hay không, hiện giờ Lâm Phương Phỉ còn rất thích xem Bành Thần biểu diễn, chỉ cần cô ấy không còn coi Bành Thần là đối thủ , thì cô cũng có thể nhận thấy rằng người phụ nữ này thật thú vị. Mà dù cho thế nào, cùng là phụ nữ với nhau, Bành Thần thể hiện tốt thì cũng là đang nâng tầm phụ nữ các cô rồi!
Có lẽ là vì cái ý tưởng chia ngọt sẻ bùi ấy, vừa rồi khi Bành Thần nói rằng cô muốn thổi sanh, thậm chí Lâm Phương Phỉ còn sợ giùm Bành Thần luôn cơ, sợ Bành Thần vào tới lúc quan trọng sẽ đánh rớt điều quan trọng nhất.
May mắn là trước giờ người phụ nữ này là Bành Thần vẫn luôn đáng tin cậy, phần trình diễn ngắn ngủi này cũng vẫn là nâng tầm phụ nữ bọn họ rồi.
Lâm Phương Phỉ tỏ ra rất hài lòng với màn trình diễn của Bành Thần, nhưng mấy suy nghĩ thầm kín này sao cô có thể cho Bành Thần biết được, trừ phi đánh chết cô đi thì được.
Mấy mentor và mấy người trong tổ chương trình ở phòng luyện tập của nhóm 1 xem các thực tập sinh biểu diễn một lúc, ghi lại đủ tư liệu và hình ảnh để biên tập chương trình thì mới rời nhóm một qua phòng luyện tập của nhóm hai.
Nhóm hai là nhóm của Từ Giai Nghệ.
Bài hát nhóm thể hiện trong công diễn kỳ này là "Người phụ nữ mạnh mẽ", là một bài rap nhanh với cảm giác và nhịp điệu mạnh mẽ. Bài hát này tương đồng với bài "Trai Thẳng" mà mấy người bọn họ đã biểu diễn trong kỳ trước. Điểm khác biệt duy nhất là " Trai Thẳng " là bài hát về đàn ông, trong khi " Người phụ nữ mạnh mẽ " lại là về phụ nữ.
Âm hưởng nhạc thì vẫn sử dụng nguyên bản gốc, còn phần lời là do mấy người Từ Giai Nghệ tự sáng tác lại.
Trong nhóm thực tập sinh này có hai người trước kia cũng là dân sáng tác, hơn nữa còn có Từ Giai Nghệ cũng biết viết lời, vì thế mọi người cùng đồng hành sáng tác nên lời rap mới này.
Sau đó tổ chương trình mời tới một người soạn nhạc chuyên nghiệp để kiểm tra và biên khúc lại bài rap.
Bài rap này chương từng được biểu diễn ở bất kỳ sân khấu nào, vì thế lần công diễn này cũng là sân khấu ra đời của nó.
Mọi người đều đang mong chờ màn trình diễn bài hát đặc biệt này.
Nhìn chung lại, qua phần biểu hiện của hai nhóm đầu tiên, ai cũng có thể thấy được chắc chắn lần công diễn lần này sẽ vô cùng đặc sắc, dù cho có là nhóm một với màn diễn tấu nhạc cụ cổ phong mới lạ, hay là nhóm hai với bài rap mới được viết lại lời nhạc, nhưng điểm chung giữa cả hai nhóm là đều rất mạnh và vô cùng mới lạ.
Xếp hạng của Từ Giai Nghệ ở mấy lần công diễn trước đây đều không tồi, mấy lần gần đây nhất còn không phải đứng thứ nhất thì cũng là đứng thứ hai. Nên mọi người đều đánh giá cô rất rất cao, tất nhiên là người xem trọng nhất vẫn là Bành Thần.
Tới tận bây giờ, Bành Thần vẫn tin rằng cô bé vẫn tiếp tục được debut ở vị trí Center như trong nguyên tác.
Nhóm trưởng nhóm ba là Thái Vân Vân, lần này cô nhóc chọn một tiết mục múa mang tên "Hòn Đảo Cô Đơn". Đây là một ca khúc có tiết tấu khá chậm, kể về cuộc đời và nỗi cô đơn.
Bài hát như coi mỗi con người đều là một hòn đảo cô đơn.
Mặc cho ban ngày trên đảo ồn ảo náo nhiệt tới đâu, nhưng khi màn đêm buông xuống, hòn đảo sẽ trở về với sự tĩnh lặng vốn có. Tựa như vòng lặp trong cuộc đời, cái lúc chỉ còn một mình thì có làm gì cũng thấy cô đơn, còn những khoảnh khắc nhộn nhịp cũng chỉ là khoảnh khắc ngắn ngủi, mà ngắn ngủi thì cuối cùng cũng tan biến, giống một giấc mơ.
Cũng là một bài hát chạm tới suy nghĩ sâu xa trong tâm trí con người.
Còn người đứng đầu nhóm bốn là Đào Lạp. Mấy cô nhóc trình diễn bài hát "Vô Song", là một tiết mục với tiết tấu mạnh mẽ. Và đây cũng là nhóm duy nhất trong tất cả bốn nhóm vừa hát, vừa thể hiện vũ đạo.
Trong lần công diễn trước, Du Hoan và nhóm của cô nhóc đã biểu diễn một tiết mục hát cùng vũ đạo cực kỳ nóng bỏng, hôm đó Du Hoan và mọi người trong nhóm đều biểu diễn rất tốt, thậm chí còn giành được hạng nhất trong kỳ công diễn đó.
Nhưng Đào Lạp vẫn luôn được biết đến với vai trò là một ca sỹ có thực lực, mà Bành Thần còn chưa được chứng kiến Đào Lạp nhảy bao giờ, vì thế cô rất mong chờ. Mà vũ đạo lần này nhóm các cô nhóc chọn lại là kiểu nhảy theo thiên hướng nghịch ngợm đáng yêu, và có cảm giác bài hát lần này thực sự với nhóm Đào Lạp, bởi vì từ trưởng nhóm Đào Lạp tới các thực tập sinh khác đều là những thiếu nữ cực kỳ đáng yêu. Đừng chỉ thấy giọng hát nội lực của Đào Lạp mà nghĩ nhầm, cô nàng lại là một cô gái mang theo hương vị thanh xuân thanh thuần lắm đó.
Hôm nay cũng mới là ngày đầu các thực tập sinh được phân ra các tổ, nên ngoại trù nhóm các thực tập sinh đang cùng viết lại lời bài rap, mấy cô nàng đã có thể biểu diễn liền mạch từ đầu tới cuối, thì ba nhóm còn lại vẫn đang trong quá trình luyện tập, vẫn chưa thể biểu diễn hoàn chỉnh từ đầu tới cuối.
Tuy nhiên, sau bằng đấy tập của chương trình, các thực tập sinh đều nắm chắc cách thức hoạt động và tiết tấu của chương trình, nên ai nấy đều rất bình tĩnh, vì mấy cô nàng vẫn biết mình còn đủ thời gian để luyện tập.
Huấn luyện viên giờ cũng không đè thêm áp lực lên vai thực tập sinh thêm nữa, vì đã tới bước đường này thì hẳn ai cũng mang theo áp lực rất lớn, so với việc tự tạo thêm áp lực, mọi người thậm chí còn cố gắng để giảm bớt căng thẳng cho thực tập sinh.
Tổ đạo diễn thấy rằng giảm áp lực đi cũng là một ý tưởng không tồi, vì trong thời đại mới này ai ai cũng có áp lực, mà nhiều nghệ sỹ trong giới giải trí này, quen với việc chịu cường độ áp lực cao, không biết chừng có cách giúp các thực tập sinh bình tĩnh lại tinh thần.
Vì thế đạo diễn đã tổ chức một đoạn phỏng vấn nho nhỏ, sau đó hỏi mấy người mentor coi có cách nào giảm áp lực tốt không.
Lâm Phương Phỉ: "Lúc căng thẳng, tôi thường uống rượu. Nhốt một mình trong nhà rồi uống rượu, tới lúc uống say thì khóc to một trận. Khóc xong, tôi rửa mặt và ngủ một giấc ngon lành. Hôm sau rời giường lại là một người mạnh mẽ."
Úc Phi: "Lúc có nhiều áp lực, tôi thường sẽ tới phòng thu âm hoặc phòng karaoke, mang tất cả áp lực hét hết ra ngoài."
Bành Thần: "Cũng bình thường, tôi chưa phải chịu lượng áp lực gì lớn cả."
Cuối cùng cũng đến lượt Giang Tư Ngôn.
Giang Tư Ngôn trầm ngâm một lúc lâu rồi mới từ từ cất giọng: "Gần đây có nghe nói tới một phương pháp giải tỏa áp lực rất tốt, nhưng tôi cũng chưa có cơ hội được thử, thế nên cũng chưa biết hiệu quả của nó tới đâu."
Đạo diễn tò mò hỏi: "Là gì vậy?"
Giang Tư Ngôn chậm rãi nói từng từ một: "Nghe nói cách giải tỏa tốt nhất là yêu đương."
=====================
Chú thích cuối chương:
Sanh: Mình tra trên mạng thì có cái này, nhưng tên của nó là sanh tiền (sênh tiền/ sinh tiền). À tất nhiên đây là nhạc cụ cổ Việt Nam nha. Ai có thông tin cái sanh được nhắc đến trong chương này thì comment cho mị biết với nhá :3