Tần Tuấn Trì nói một hơi, Tô Khả Khả đều không chen vào nói được, nói rồi hắn lại thêm một câu: "Đại sư, sao cô không nói gì?"

"Đại sư, cô không nhớ tôi ư? Lúc trước chúng ta từng gặp nhau ở hội sở Quốc Sắc Thiên Hương, tôi chính là người đưa cô vào trong đó.

Việc cô là đại sư chính là điều mà tôi không ngờ tới, đêm đó cô nói tôi sẽ gặp chuyện không hay liên quan đến máu me, vậy mà đêm đó thực sự xảy ra chuyện như thế. Đại sư, bùa hộ mệnh cô cho tôi đúng là hàng tốt, tôi cảm thấy chính là bùa hộ mệnh này đã cứu tôi một mạng, nếu không phải vì có mấy vị trưởng bối trong nhà không tin chuyện này, À. Cái này tôi thừa nhận là đã nhắc đến cô, cô chính là đại ân nhân của tôi, là đại ân nhân của bố mẹ tôi, dù sao bọn họ cũng chỉ có một mình tôi.."

Tần Tuấn Trì nói một tràng dài ơi là dài, nói xong lại dường như lại ý thức được điều gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play