Tần Mặc Sâm không nghĩ tới cô còn chưa từ bỏ ý định dụ hắn mà diễn một màn kịch vụng về như vậy.

Hắn nhìn sang chỗ khác, lấy điện thoại di động ra, bấm vào dãy tên: "Trợ lý Ngô, giúp tôi chuẩn bị vài thứ cho con gái."

Sau một lúc dừng lại, hắn quay đầu qua đánh giá Tô Khả Khả: "Khoảng mười sáu mười bảy tuổi, cao 1m65, dáng người.. Tiêu chuẩn."

Tô Khả Khả vừa nghe lời này, vội vàng sửa lại: "Chú, chú nói sai rồi, là mười tám. Con vừa rồi rõ ràng đã nói qua." Câu cuối cùng là lẩm bẩm.

Cô chỉ là nhìn nhỏ con, nhưng tuổi không nhỏ.

m thanh bíp phát ra từ đầu bên kia của điện thoại, Trợ lý Ngô, người luôn tận tâm với công việc, cư nhiên lại cúp máy trước ông chủ một bước.

Có trời mới biết, trợ lý Ngô ở đầu bên kia điện thoại vừa mới hoảng sợ, nhất thời run tay.

Phụ nữ!

Chết tiệt, có phụ nữ trong phòng riêng của Tần Tứ gia!

"Hắt xì!" Tô Khả Khả đột nhiên hắt hơi.

Tần Mặc Sâm hơi nhíu mày: "Vào phòng tắm nước nóng, quần áo sẽ tới ngay."

"Nhưng mà!"

Tần Mặc Sâm trực tiếp duỗi tay ra, một lòng bàn tay to bao phủ sau đầu cô, xoay người ôm lấy cái đầu nhỏ, sau đó đẩy cái đầu nhỏ về phía trước trong phòng tắm của phòng ngủ chính, khi người đã tiến vào, liền đóng cửa lại.

Kết quả là, khi Trợ lý Ngô, người làm việc cực kỳ năng xuất, mang quần áo đến, anh nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm, trong đầu có tiếng thình thịch.

Trong phòng Tứ gia quả nhiên có phụ nữ.

Phụ nữ kia đang tắm rửa.

Tắm rửa..

Trợ lý Ngô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh trong ba giây, giao những thứ anh ấy đã chuẩn bị, một chiếc váy hình quả bầu, một bộ đồ ngủ hình gấu, một chiếc váy ngủ thỏ, một đôi dép tai thỏ, một đôi dép lông hồng và dép xanh..

Trợ lý Ngô thậm chí còn chuẩn bị cả nội y.

Có trời mới biết khi hắn đích thân đi mua những thứ này, người khác nhìn hắn chằm chằm như thế nào, hắn thật sự muốn tìm lỗ chui xuống.

Tần Mặc Sâm liếc mắt nhìn qua, hài lòng ừ một tiếng.

Trợ lý Ngô cúi đầu rời đi không nhìn thẳng, nhưng lỗ tai lại vểnh lên.

Cô gái trong phòng tắm đang ngâm nga và có vẻ có tâm trạng tốt.

Tần Mặc Sâm gõ cửa phòng tắm: "Quần áo ở trên giường."

"Cảm ơn chú!"

Giọng nói ngọt ngào, giống như trong miệng có viên kẹo ngọt.

Trợ lý Ngô bề ngoài là một người ưu tú, nhưng trong lòng lại rất phấn khích.

Hóa ra Tứ gia thích như vậy!

Tô Khả Khả thay quần áo đi ra, cô vừa mới tắm xong, mặt đỏ bừng, bộ váy đèn lồng màu vàng rực rỡ trông giống như nhóc hạt tiêu mũm mĩm màu vàng rất đáng yêu.
- đọc tốt hơn trên app TYT
"Chú, váy này bao nhiêu tiền, con trả tiền cho chú." Nhóc hạt tiêu sờ sờ trên váy hình bầu trên người, có chút không quen, nhưng váy này là vải dệt mặc ở trên người thật thoải mái, mặc vào liền không muốn cởi.

"Không cần, cho con." Đế đô quyền thế ngập trời Tứ gia lại thiếu chút tiền này sao.

"Không được, chú đã cho con thù lao nhiều như vậy, con không thể lại gây phiền phức, người như chúng con quan tâm nhất chính là nhân quả. Như vậy đi, con đưa cho chú mấy lá bùa hộ mệnh."

Khả Khả trên người không có nhiều tiền mặt, tài khoản hai mươi vạn kia là tiền đặt cọc cô đưa cho sư phụ, hiện tại cũng chỉ có thể sử dụng bùa hộ mệnh thuế chấp.

Nhóc hạt tiêu lấy ra năm tấm bùa gấp từ trong ba lô, đưa cho Tần Mặc Sâm, nhấn mạnh: "Chú, chú phải nhận chúng, bùa con vẽ nhưng rất có giá trị, ngày thường sư phụ lấy bùa hộ mệnh của con đi bán, một lá 500 nghìn, con cho chú năm lá tương đương với 2.500 ngìn."

Nhóc hạt tiêu nói câu này hơi hếch cằm lên, khá tự hào.

Nếu trợ lý Ngô còn ở đây, nghe được lời này sợ là sẽ phải bật cười: "Này cô nhóc, biết bộ váy này thuộc nhãn hiệu nào không? Là nhãn hiệu hàng xa xỉ mới nhất trên toàn cầu, giá trị cũng phải tới sáu con số."

Tần Mặc Sâm nhận được bùa hộ mệnh, lúc này nhìn chằm chằm vào năm hình chữ nhật màu vàng, trên mặt không có biểu cảm gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play