Cô không muốn khóc, nhưng đột nhiên lại nhớ lại hình ảnh lúc sư phụ dạy cô vẽ bùa.
Trước đây, cứ lần nào cô tự mãn cho rằng bản thân vẽ bùa giỏi, sư phụ sẽ nhảy ra nói rằng cô thật ngu ngốc, bức bùa của cô còn chưa đủ đẹp, so với ông ấy còn kém xa, sau đó còn nói bản thân ông hồi trước còn giỏi giang, tài năng chấn động thiên trời tới nhường nào.
Giờ nghĩ lại, lại thấy buồn cười nhưng cứ cười, đôi mắt cô ngày càng chua xót, nước mắt không ngừng chảy xuống.
Tần Mặc Sâm duỗi tay ra vỗ vai cô: “Cô bé à, đừng khóc. Từ nay về sau, chú sẽ là người thân của con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT