Cố Hạo Châu hung hăng trừng mắt liếc về phía Tần Tuấn Trì, vội vã tiếp tục giải thích: “Không phải đâu Vị Ngữ! Những người phụ nữ mà anh tìm đều không phải là cô gái còn trong sạch, rất nhiều người trong họ đều là tiểu minh tinh tuyến mười tám và người mẫu, đều là hướng về tiền tài và quyền thế của nhà anh mà đến!”

Sợ cô ấy nghe không hiểu, Cố Hạo Châu cuối cùng thông minh lên một chút, lập tức bổ sung nói: “Chính là những người phụ nữ hát rong diễn kịch bán rẻ tiếng cười, hơn nữa họ đều là tự nguyện bán thân. Những cô nương đứng đắn anh không chạm vào, thật sự!”

Vẻ mặt tức giận của Liễu Vị Ngữ hơi hoà hoãn lại, mày lại càng nhíu chặt: “những cô gái câu lan*? Đào kép? Còn là bán thân? Sao chàng không giỏi, cùng những cô gái câu lan đó ở bên nhau đi……”

* Câu lan: là nơi hát múa và diễn kịch thời Tống, Nguyên ở Trung Quốc. Những cô gái câu lan ý chỉ những cô gái ở nơi đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play