Bị chột dạ, Tô Khả Khả lấy ngón tay chọc nhẹ vào cánh tay Tần Tinh, thấp giọng hỏi: "Nếu tớ cũng là bị người lớn nhét vào, cậu.. có ghét tớ hay không?"
Tần Tinh ngơ ra, lúc này mới nhớ tới đối phương rất có thể bị chính chú Tư của cô nhét vô.
Cái này.. ngượng ngùng quá.
Tần Tinh ha ha gượng cười một trận: "Làm sao có thể, sao cậu có thể giống với những người đó chứ, bọn họ ở đây là để làm loạn, chả lẽ cậu cũng vào đây để làm loạn ư?"
Tô Khả Khả vội lắc đầu: "Đương nhiên không phải, tớ đã đồng ý với chú rồi, phải học hành chăm chỉ! Chỉ là, chỉ là tớ thực sự cái gì không biết, ví dụ như cái này, cái này a? Đây là ghép vần sao? Nhìn không giống.Trước khi tới đế đô, rất nhiều tên của các nhãn hàng tớ đều nhìn không hiểu, cái này có phải là tiếng anh mà sư phụ tớ nói?"
Tần Tinh nhìn chằm chằm hướng ngón tay nàng chỉ tới câu kia: Tiếp tuyến AB..
Đầu ngón tay dừng ở trên chữ AB.
Khóe miệng Tần Tinh không khỏi co giật.
Cái này.. sẽ không?
Ngay cả Tiếng Anh cũng không biết? Người này ở đâu vậy?
Tần Tinh trừng mắt với Tô Khả Khả tầm mười mấy giây, cuối cùng xác định, đối phương không phải đùa cô, cô thật sự không biết.
"Tô Khả Khả, trước đây cậu học ở đâu? Cậu nói nhỏ với tớ thôi, đừng để người khác nghe thấy." Tần Tinh đến gần cô nói nhỏ.
Tô Khả Khả thật sự lấy tay che miệng, nói nhỏ: "Tớ chưa đi học, toàn tự học."
Tần Tinh ngạc nhiên nhìn cô một hồi lâu: "Sách giáo khoa trung học phổ thông đã đọc chưa?"
Tô Khả Khả lắc đầu.
Sau khi cô biết chữ, tất cả sách cô đọc đều là sách phong thủy, sách bùa chú do sư phụ sưu tầm, cũng như nhiều sách liên quan đến siêu nhiên và Đạo giáo.
Tần Tinh khó nhọc nói: "Thế còn sách tiểu học, đã đọc hay chưa?"
Tô Khả Khả muốn lắc đầu, nhưng lại nghĩ đến cái gì đó rồi vội vàng gật đầu, chuyện này quan trọng: "Cái này tớ có đọc!"
Trước kia trong thôn Đào Hoa có cái kho phế liệu, bên trong chồng chất sách giáo khoa, Tô Khả Khả rất được lòng người trong thôn, thế là người trong kho phế liệu liền tặng cô mấy quyển sách giáo khoa cũ, cho nên Tô Khả Khả cũng biết một chút cơ bản, ví dụ như truyện hồ ly cùng quạ đen, cáo mượn oai hùm, có cả truyện quạ đen uống nước.
Tần Tinh đối với khuôn mặt vui sướng của Tô Khả Khả, yên lặng nuốt câu nói tiếp theo xuống.
Ha ha, đọc qua sách tiểu học, là kiêu ngạo của một người ư? Tiếng chuông vô lớp vang lên, Tần Tinh đành phải về chỗ của mình ngồi, mà Bao Thần kia nhân lúc thầy giáo còn chưa tới, quay đầu lại nói chuyện với Tô Khả Khả: "Chỗ ngồi của cậu thật lạ, chỗ này trước đó có hai bạn ngồi, một người bị bệnh rất lâu, người còn lại trực tiếp bị tai nạn xe phải nằm viện. Nếu cậu muốn biết nhiều hơn, thì trao đổi phương thức liên lạc của nha, được không?"
Tô Khả Khả nhìn Bao Thần thật lâu, đột nhiên nói một cậu: "Họa từ miệng mà ra, về sau cậu chú ý lời nói chút đi."
Bao Thần sửng sốt, có chút không vui.
Nữ sinh nhìn đáng yêu thế này, tại sao lại nói chuyện khó nghe như vậy.
Sau hai tiết học tiếp theo, Tô Khả Khả bị chủ nhiệm lớp gọi lên văn phòng.
Chủ nhiệm lớp nhìn rất quen, cho nên Tô Khả Khả không sợ hắn: "Thầy kêu em tới có chuyện gì không ạ?"
"Con ngồi xuống trước." Triệu Trường Hưng chỉ chỉ một cái ghế không có dựa bên cạnh, để cô ngồi bên cạnh hắn.
"Đây là thẻ học sinh, có thể dùng làm thẻ ăn, thẻ thư viện, thẻ ra vào. Đây là chìa khóa của ký túc phòng 313. Vừa rồi thư kí của hội đồng trường đích thân đưa đến. Con cầm lấy."
Tô Khả Khả lấy thẻ cùng chìa khóa, cô nhìn ra được thầy Triệu có điều muốn nói.
"Có thể con chưa nghe qua tên của Triệu Trường Hưng ta. Đừng nói, dù là con trai của lãnh đạo quốc gia tới đây, cũng đừng nghĩ có thể dùng thân phận tới đàn áp tôi, tất cả đều phải làm theo quy định."
Tô Khả Khả ngoan ngoãn gật đầu: "Con đã biết, gương mặt của thầy đã cho con biết thầy là một người công tư nghiêm minh, nếu như là ngày xưa, thầy chính là một vị quan thanh liêm."
Triệu Trường Hưng đang chuẩn bị nói này kia với học sinh mới, lại không nghĩ tới
Cô bé này lại ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, lại là một người nịnh nọt.
"Nhóc con, con biết xem tướng?"
Tô Khả Khả có chút ngại ngùng nói: "Con hiểu một chút về huyền học."
Triệu Trường Hưng lập tức có hứng thú: "Huyền học?'Lão tử rằng: Huyền diệu khó giải thích, chúng diệu chi môn.'Lão tử', 'Trang tử' cùng ' Chu dịch' được xưng là 'tam huyền', mấy quyển sách này con đều đọc rồi?"
Tô Khả Khả cười cong cả mắt: "Dạ thưa thầy, hồi còn rất nhỏ có đọc qua, đặc biệt là 'Chu Dịch', hiện tại em đã thuộc làu làu rồi."
Triệu Trường Hưng tùy tiện hỏi vài câu, Tô Khả Khả quả nhiên có thể trả lời rất trôi chảy, những điều này thế nhưng lại khiến thầy Triệu rất kinh ngạc.
Mấy đứa trẻ ngày nay toàn đọc truyện tranh, truyện cổ tích, còn ai đồng ý xem loại sách cổ tinh túy đó.
"Ở đây có một chút bài kiểm tra, hiện tại con thử làm vài bài."
Tô Khả Khả đột nhiên trở nên khẩn trương.
"Làm, làm bài thi?"
"Đừng sợ, chính là xem hiểu biết và trình độ học tập của con đến đâu, để các thầy cô giáo có tính toán. Thi tốt, chúng ta đương nhiên vui mừng, thi không được, cũng không sao, thầy cô sẽ chỉ ra cho con những điểm sai, con cũng có thể học tập khắc phục một chút."- đọc tốt hơn trên app TYT
Tô Khả Khả thấp giọng đáp lại: "Vâng thưa thầy."
Chờ Tô Khả Khả nộp bài rồi rời đi, Triệu Trường Hưng còn cười nói thầm vài câu:
"Nhanh như vậy liền nộp bài, xem ra là một học bá." Nhìn lướt qua bài thi văn, nụ cười trên mặt hắn càng sâu, nếp nhăn trên mặt đều cười theo.
Nhưng mà, lúc thầy Triệu nhìn đến bài thi toán, nụ cười trên mặt liền cứng lại.
Lại đến vật lý, miệng cũng đều co rút lại.
Đến Tiếng Anh, thì đã trực tiếp không có biểu tình gì.
Tần Tinh biết Tô Khả Khả ở cùng phòng ký túc xá với mình, lập tức hiểu rõ.
Chà chà, tuyệt đối là do chú Tư sắp xếp.
Cô càng nghĩ càng tò mò, Tô Khả Khả này cùng vị mặt than kia rốt cuộc là
Có quan hệ như thế nào?
Cô chính là cháu gái của Tứ thúc, nhưng cũng không thấy Tứ thúc quan tâm tới cô đến vậy.
Chú Tư quá bất công!
Tần Tinh liền đem Tô Khả Khả trở thành "Tiểu đệ" của mình, ăn cơm cũng mang theo, về ký túc xá cũng mang theo, nhân tiện trên đường giới thiệu trường lớp.
".. Vừa rồi là tiệm cơm Tây, không phải là tiệm cơm của người Tây, mà là nhà ăn ở phía tây, chúng ta còn có một nhà ăn ở phía đông, một cái khác là ở phía bên sân vận động bên kia, hôm nay chưa thể đưa cậu đi xem được, thời tiết bữa nay nóng đến khó chịu.
Rồi, chúng ta đến ký túc xá nữ rồi, lầu một lầu hai là của các tiền bối năm ba, chúng ta ở lầu ba."
Một phòng ký túc có bốn người, hoàn cảnh không rồi, khá hợp thời trang và hiện đại.
Tần Tinh và Tô Khả Khả đến phòng, phát hiện trong phòng có một nữ sinh.
Nữ sinh tóc đuôi ngựa được tết lại, ngồi ngay ngắn nơi bàn học, lộ ra sườn mặt cùng cần cổ trắng nõn, con mắt nhìn xuống, nghiêm túc mà đọc sách, hình ảnh yên tĩnh làm cho người ta một cảm giác nhã nhặn, lịch sự.
Tô Khả Khả nhận ra nàng, cô nàng là La Mạn.
Cô sở dĩ có thể nhớ rõ như vậy, không chỉ vì Tần Tinh nhắc đến, mà còn vì..
Tô Khả Khả xem La Mạn hay mắt sáng lên.
Trong người có sao văn xương chiếu, học bá trường trung học, thật lợi hại!
Cô từ nhỏ đã bị sư phụ nói là đại ngốc, nên Tô Khả Khả đặc biệt sùng bái những người được sao văn xương phù hộ.
Nếu ở cổ đại, người này trăm phần trăm là trạng nguyên.
"Cô ấy là bạn cùng phòng của chúng ta sao?" Tô Khả Khả vội vàng hỏi Tần Tinh.
Tần Tinh nhìn lướt qua La Mạn, gật đầu: "Tớ, Triệu Khả Tâm, La Mạn, vốn là có cả Tưởng Nguyệt Nguyệt, nhưng sau đó đã dọn đi rồi."
Tô Khả Khả còn đang muốn hỏi người đó vì sao lại dọn đi, đột nhiên điện thoại vang lên. Tô Khả Khả móc điện thoại ra nhìn, vừa thấy tên hiển thị, đôi mắt vụt một cái đã phát sáng.
Edit: Phương
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT