Nụ cười trên mặt Lý Hiểu Lam đã không còn giữ được nữa.
Tô Khả Khả lúc nói xong còn nhìn người khác cười ngọt ngào: "Ngày thường người khác muốn em xem bói thì phải trả tiền đó, nhưng mà hôm nay chú của chị mời em với chú của em nên không lấy tiền của chị đâu."
Nói xong, Tô Khả Khả quay đầu nhìn hắn, dáng vẻ chờ đợi được khen.
Trợ lý Ngô không nhịn được cười.
Tần Mặc Sâm nhìn cô, trong mắt lộ ra một tia sung sướng, khẽ gật đầu nói: "Ừm, làm tốt lắm."
Mặt đối mặt, hắn nhìn về phía bụng bia cùng người phụ nữ kia, nhàn nhạt nói: "Bình thường muốn Khả Khả xem tướng thì phải trả một cái giá cũng không nhỏ đâu."
Triệu tổng một trận cười gượng: "Không nghĩ tới Tô tiểu thư tài cao, cư nhiên có thể xem tướng đoán mệnh."
Hắn hiện tại đột nhiên không hiểu mối quan hệ giữa Tần Tứ gia cùng cô gái này, cô ta kêu hắn là chú, rốt cuộc thật sự là chú, hay là..
"Xin lỗi, tôi có việc một chút." Lý Hiểu Lam đột nhiên chen ngang vài người rồi xách túi đi vào toilet, giày cao gót kêu cọt kẹt.
Cô sợ nếu ở lại lâu hơn nữa thì không nhịn được mà thẳng tay đánh vào mặt tiện nhân kia.
Thật là tức chết đi được!
Từ lúc cô thành danh đến giờ, còn không ai dám nói như vậy với cô.
Lý Hiểu Lam hung hăng hít vài hơi, rửa mặt trang điểm rồi mới nén giận xuống.
Tiểu tiện nhân, chúng ta chờ xem, Tần Tứ gia cũng chỉ nhất thời thích mới mẻ, chờ hắn không cần ngươi, cho ngươi khóc, ta xem lúc đó ngươi bắt nạt người khác như thế nào!
Sau khi dùng bữa xong, Triệu tổng mỉm cười khi rời đi, tuy rằng vừa rồi không nói chuyện gì, nhưng có thể thấy được Tứ gia tâm tình rất tốt..
Một khi tâm trạng tốt, có thể sẽ có hy vọng hợp tác.
"Anh Triệu, cô ta rõ ràng cố ý, cô ta hại em mất mặt, cũng chính là hại anh mất mặt, cứ như vậy cho qu?" Lý Hiểu Lam ôm tay Triệu tổng làm nũng.
Triệu tổng sờ soạng tay nhỏ một phen, sốt sắng mà nói: "Tiểu Lam a, nếu như có người xúc phạm, quả nhiên không có quả tốt, cô đi theo tôi hai năm, tôi đối với cô tiêu hao rất nhiều, cô hiện tại cũng khác rồi."
Lý Hiểu Lam vừa nghe lời này sắc mặt thay đổi: "Anh Triệu, anh không muốn em nữa phải không?" Triệu tổng vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Em cũng thấy rồi, người yêu nhỏ của Tần gia tựa hồ không thích em, nếu anh tiếp tục thích những gì hắn không thích, vậy không phải là chống lại người ta rồi sao? Anh gần đây đang thảo luận với Tần Tứ gia một hạng mục, không thể không xem sắc mặt của hắn, chờ hạng mục này thành công, anh sẽ quay lại tìm em."
Lý Hiểu Lam nghe được lời này liền biết mình mất đi chỗ dựa này.
Tìm lại cái gì mà tìm lại, trong cái vòng giải trí này không thiếu nhất chính là người đẹp, lần sau chỉ sợ hắn cũng đã có tình mới.
Cô thật vất vả mới leo lên được chỗ dựa lớn như vậy, làm sao có thể buông tha cho được!
Sau bữa ăn miễn phí, Tần Mặc Sâm bởi vì hẹn gặp người ở hội trường, nên trợ lý Ngô liền chở Tô Khả Khả về biệt thự trước.
Bên trong xe, Tô Khả Khả ngồi phịch xuống ghế, đưa tay sờ lên cái bụng căng phồng của mình, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý.
"Trợ lý Ngô, anh ăn no chưa? Tôi nghĩ anh ăn ít hơn tôi." Tô Khả Khả hỏi.
Trợ lý Ngô vui tươi hớn hở nói: "Tôi no rồi."
Sức ăn của cô cũng quá đỉnh, ngay cả Tứ gia cũng bị cô dọa.
"Trợ lý Ngô, sau khi đưa tôi về nhà thì đi với chú đi, chú ở một mình chắc rất nhàm chán." Tô Khả Khả hóa thân tiểu cục cưng..
Trợ lý Ngô: Ai da, tôi thực sự nên ghi lại những lời này rồi để cho Tứ gia nghe.
"Bên cạnh Tứ gia không phải chỉ có mình tôi, Tô tiểu thư yên tâm."
"Kỳ thật tôi thân làm vệ sĩ, đáng ra là phải ở bên cạnh chú ấy, nhưng mà chú ấy lại không cần." Tô Khả Khả nói thầm: "Những vệ sĩ khác đều đi theo, vì cái gì chú ấy lại không cần tôi đi theo? Nói như vậy, lúc lấy thù lao tôi sẽ xấu hổ lắm."
Trợ lý Ngô: "Tứ gia có rất nhiều vệ sĩ xung quanh, vì vậy cô đừng lo lắng về điều đó. So với điều này, nếu Tô tiểu thư học tập chăm chỉ thì Tứ gia sẽ hạnh phúc hơn."
Tô Khả Khả ôm khuôn mặt nhỏ bé của mình nhìn ra ngoài cửa sổ thở dài, "Thôi, tôi sẽ làm việc chăm chỉ."
Trợ lý Ngô chỉ cần nhìn biểu cảm khuôn mặt của cô ấy là muốn cười rồi, thật không biết làm cách nào mà Tứ gia kìm lại được nữa.- đọc tốt hơn trên app TYT
Ngay sau khi đưa người trở về khu biệt thự an toàn, nhân lực do trợ lý Ngô bố trí từ trước cũng đã tới.
Người đàn ông mặc đồ đen với khuôn mặt lạnh lùng, đang làm mọi việc rất vụng về, sau khi cất đồ đi thì rời đi.
Tô Khả Khả nhìn những người này, cho rằng bọn họ đều là bản sao của nhau, bởi vì động tác biểu tình đều y như nhau.
"Trợ lý Ngô, những thứ này đều là chuẩn bị cho tôi sao? Quần áo thật nhiều a, tôi mặc cả đời cũng không hết!"
Nghèo đói đã hạn chế trí tưởng tượng của Tô Khả Khả, cô nhìn chằm chằm vào tủ đầy quần áo đẹp và vô số giày dép, cả người đều phải bay lên.
Trợ lý Ngô mỉm cười: "Tô tiểu thư dù sao cũng muốn sống ở đây lâu dài. Những vật dụng hàng ngày này đều là cần thiết."
"Trợ lý Ngô thật tinh tế." Tô Khả Khả đột nhiên nhìn chằm chằm mặt hắn, sau đó nhếch miệng, cười nói: "Tôi giúp anh xem một quẻ miễn phí, Trợ lý Ngô muốn biết cái gì không?"
Sau khi nhìn thấy năng lực của Tô Khả Khả, trợ lý Ngô liền có ý nghĩ như vậy, chỉ là trước mặt ông chủ không thể lên tiếng, hiện tại có hai người bọn họ, cũng không muốn giấu diếm một chút quan tâm.
Trợ lý Ngô nói ra ngày tháng năm sinh và tên của mình: "Cứ tính đi, tôi không có gì đặc biệt muốn biết."
Tô Khả Khả cười đắc ý chớp mắt nhìn anh, "Khách sáo nói muốn làm gì thì làm, trợ lý Ngô, anh hơi tham lam~"
Trợ lý Ngô nắm tay chạm vào môi và giả vờ ho: "E hèm, vậy coi về tài vận và sức khỏe đi."
Tô Khả Khả lấy sổ tay và cây bút dở trong cặp ra.
Mặc dù cô ấy có thể tự mình nhớ nó, nhưng cô ấy nói rằng một trí nhớ tốt không bằng một cây bút xấu, trí nhớ tốt không có gì để khoe khoang, vì vậy phải viết nhiều hơn.
Viết tên của Trợ lý Ngô vào sổ tay bằng bút chì: Ngô Tông Bách.
Sau đó ghi ngày tháng năm sinh.
"Tên Ngô Tông Bách, có ý nghĩa rất hay, giống như cây thông, như cây bách, là người ngay thẳng. Sinh năm 1982, tuổi Nhâm Tuất, cầm tinh cẩu, nhâm ngũ hành thuộc thủy, cho nên trợ lý Ngô mệnh Thủy cẩu."
Tô Khả Khả vừa vẽ những vòng tròn trên cuốn sổ vừa giải thích.
Trợ lý Ngô biết mình thuộc tuổi chó, nhưng nghe đến cái gì mà mệnh Thủy cẩu, vẫn là có chút..
Tô Khả Khả không để ý đến sự bối rối của Trợ lý Ngô, tiếp tục phân tích: : "Thủy cẩu là người có tầm nhìn xa, nghiêm túc, nhìn xa trông rộng, hơn nữa giỏi về quản lý tài sản.." "Năm nay tuy rằng là năm sinh của anh, nhưng ở năm nay vận thế thực vượng, sự nghiệp phương diện sẽ được quý nhân tương trợ, có thể thăng quan tiến chức, tài vận rất tốt. Trợ lý Ngô cẩn thận đừng quá phô trương kẻo bị tiểu nhân nhớ thương. Mặt khác --"
Tô Khả Khả khẽ nhíu mày, nghiêm túc mặt hỏi hắn: "Trong nhà trợ lý Ngô có người thân nào không?"
Tim trợ lý Ngô nhảy dựng, anh vội vàng nói: "Ba mẹ tôi còn sống, tôi còn có một đứa em gái đang du học." Tô Khả Khả vỗ vỗ vai anh, nở nụ cười với hàm răng trắng bóng, "Không có việc gì không có việc gì, trợ lý Ngô không cần khẩn trương. Bởi vì vận thế của anh quá vượng, hung tinh đối với anh ảnh hưởng không lớn, cho nên rất có thể gây hại cho người nhà, nhưng anh chỉ cần mua Ta hóa Thái Tuế từng khánh phúc túi, anh cùng người nhà có thể hóa sát phá tiểu nhân. Nó không đắt, nó chỉ có giá năm trăm nhân dân tệ một chiếc, đó là món hời."
Tô Khả Khả đưa hai bàn tay nhỏ nhắn của mình ra, năm ngón tay duỗi thẳng, có thể nhìn thấy trên mu bàn tay cô có cái hốc thịt nhỏ. Trợ lý Ngô:..
Edit: Phương
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT